Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1720 - Chương 1920

Chương 1920 Chương 1920

Sau khi bọn chúng rời đi, tôi lại trốn dưới đống lá khô thêm nửa giờ nữa.

Sau khi xác nhận xung quanh thực sự an toàn, tôi mới cẩn thận rời đi.

Lúc này tôi cũng không quan tâm đến việc quần áo của mình lại bị bẩn nữa mà đi thẳng đến vị trí của hang động.

Phải biết rằng, ả yêu nữ Lâu Nguyệt này vẫn còn đang liên lạc với những tên yêu đạo của tà giáo Mắt Quỷ.

Nếu không giải quyết được chuyện này, sớm muộn gì chúng tôi cũng sẽ chết trong tay ả.

Suốt chặng đường tôi đều chạy như điên, cuối cùng cũng đến được nơi ẩn náu của chúng tôi.

Vừa tới đã nhìn thấy Từ Lâm Tĩnh, Dương Tuyết cùng năm anh em nhà họ Hồ ở cửa.

Mọi người đều có vẻ rất vui khi thấy tôi trở về.

Dương Tuyết là người đầu tiên lên tiếng:

“Đinh Phàm, anh đã đi đâu vậy? Thật là khiến chúng tôi lo lắng!

Vừa ​​rồi có một tên yêu đạo của tà giáo Mắt Quỷ ở gần đây, tôi thực sự sợ anh sẽ bị phát hiện."

Tôi không vòng vo mà nói thẳng:

“Trước tiên khoan hãy nói chuyện này, Lâu Nguyệt bị nhốt ở đâu?

Ả yêu nữ này vẫn luôn giữ liên lạc với đám yêu đạo kia, đây chính là lý do tại sao chúng ta không thể chạy thoát!"

Mọi người nghe được lời này đều xôn xao cả lên.

"Xuất mã, lời cậu nói là thật à?"

Hồ Kim mở miệng.

“Yêu nữ kia đã bị phong bế tu vi, sao vẫn có thể thi triển yêu thuật được chứ?”

Ngô Hưng Long nghi ngờ hỏi.

Những người còn lại đều lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, rõ ràng là không tin tưởng lời tôi nói.

“Là thật, vừa rồi ở dòng suối tôi đã gặp đám yêu đạo Trương Tử Đào, chính chúng đã nói ra điều đó!

Nếu như không xử lý Lâu Nguyệt, chúng ta nhất định không thể chạy thoát.

Hơn nữa, từ miệng của chúng, tôi biết được phạm vi tìm kiếm của chúng đã được rút ngắn xuống còn hai mươi mét.

Hai mươi mét, chúng sẽ sớm phát hiện ra nơi ẩn náu của chúng ta."

Những người khác nghe thấy vậy, sắc mặt đều biến sắc.

Hồ Mộc còn nói thêm:

“Đúng vậy, căn cứ theo hồi báo từ người trong tộc của chúng tôi.

Tà giáo Mắt Quỷ đúng là đã rút ngắn phạm vi tìm kiếm chỉ còn khoảng hai mươi mét."

“Mịa nó, có vẻ như chúng ta đã thực sự bị ả yêu nữ đó lừa rồi.

Khó trách đã hơn mười ngày mà chúng ta vẫn không thể rời khỏi nơi này, thì ra là do ả yêu nữ này đã lén truyền tin."

Tống Sơn Hà vô cùng khó chịu.

“Một khi đã vậy, hãy để lão Hồ tôi đây giết ả!”

Hồ Thủy mở miệng.

Nói xong, Hồ Thủy định xoay người đi vào trong hang động.

Nhưng Hồ Kim đã ngăn ông ấy lại:

“Em ba, không được, ả yêu nữ này nắm giữ rất nhiều thông tin về tà giáo Mắt Quỷ.

Nếu có thể đưa ả cho Liên Minh loài người, chắc chắn sẽ có thể hỏi ra được rất nhiều thông tin.

Bây giờ không phải là lúc để giết ả!"

“Anh cả, nếu không giết ả.

Vậy chẳng lẽ chúng ta đều chạy không thoát sao?"

Hồ Thủy rất khó chịu, vẻ mặt của những người khác cũng tràn đầy sát khí.

Bây giờ còn quan tâm đến thông tin quái gì? Chạy thoát được mới là điều quan trọng nhất.

Vào lúc này, Lương Văn Sinh - người được xưng là Thiên Cơ Tử đột nhiên nói:

Ban đêm nằm mơ nhiều, thần hồn dự cát hung.

Trang Chu hóa thành bướm, Lã Vọng Triệu Phi Hùng

Mạng của người phụ nữ này chưa hết, không giết được, không giết được…”

Mọi người nghe thấy giọng nói này đều nhìn về phía Lương Văn Sinh.

Tất cả đều lộ ra vẻ chán ghét, rõ ràng là tên này không được chào đón ở đây cho lắm.

Thật ra khi tôi đang hôn mê, những người này đã nhờ anh ta tính toán vì nghe đến danh tiếng Thiên Cơ Tử của anh ta.

Kết quả tên này một quẻ cũng không bói mà chỉ nói đúng một câu:

Ban đêm nằm mơ nhiều, thần hồn dự cát hung.

Trang Chu hóa thành bướm, Lã Vọng Triệu Phi Hùng

Ý trời không thể tiết lộ, sống chết đều đã có số.

Đều đã đến tình huống sống chết này rồi, còn mịa nó giả vờ gì nữa chứ.

Điều này thực sự khiến mọi người khó chịu, nên tên này mới không được chào đón như thế.

Lúc này đột nhiên nói một câu như vậy, cũng không có người để ý tới anh ta.

Mà lúc này tôi lại hỏi nhiều thêm một câu:

“Anh Lương, tại sao anh lại nói không thể giết ả được?"

Ai biết cái tên Thiên Cơ Tử bình thường không trả lời vấn đề nào lúc này lại trả lời tôi:

“Người phụ nữ kia có khuôn mặt sáng sủa, vận mệnh thuận lợi, có quan hệ mật thiết với tà giáo Mắt Quỷ, sao có thể bị giết được?

Nếu giết cô ta, chúng ta càng không thể ra ngoài được!"

"Cái gì mà không thể giết được? Tôi thấy phải giết ả thì chúng ta mới có thể chạy thoát thì đúng hơn!"

Hồ Hỏa tức giận nói.

Lương Văn Sinh không hề tức giận mà vẫn mỉm cười, anh ta nhìn trời:

“Bần đạo dự đoán, giờ Tý hôm nay trời sẽ có giông bão.

Lúc đó chúng ta có thể đi về hướng Tây Nam để chạy thoát.

Về phần yêu nữ kia, không giết được, không giết được…”

*******

Thiên Cơ Tử nói nhiều như vậy, những Hồ tộc này hiển nhiên không thích điều này cho lắm.

Nhưng Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh và những người còn lại đều im lặng.

Thiên Cơ Tử suốt đoạn đường này đều im lặng, hơn nữa lúc ở trong thung lũng Hắc Ám, anh ta còn rất sợ chết.

Cũng không có tu vi gì, nhưng ở bên trong toàn bộ Đạo môn.

Danh tiếng của Thiên Cơ Tử - Lương Văn Sinh, lại danh chấn thiên hạ.

Kết quả lúc này Hồ Hỏa không đồng ý, nói:

“Đã đến lúc này rồi, có gì không thể giết được?

Cậu thấy ấn đường của cô ta sáng sủa, nhưng tôi lại thấy ấn đường của cô ta tối đi.

Suy nghĩ về sự an toàn của tất cả mọi người, hãy để tôi giết cô ta để ngăn trừ hậu họa.”

Bình Luận (0)
Comment