Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1745

Chương 1745 Chương 1745

Nhưng vừa tới chưa được bao lâu đã bị người ta đánh thuốc mê từ phía sau.

Đến khi cô ấy tỉnh lại, đã thấy mình nằm trên một chiếc bàn lạnh băng, cũng thấy được ba tên yêu đạo kia chuẩn bị làm chuyện đồi bại với mình.

Nhưng cũng may, tất cả đều đã kết thúc, bản thân Ngô Huệ Huệ cũng không gặp phải tổn thương gì.

Đồng thời, từ miệng ba tên yêu đạo kia, chúng tôi cũng biết được, ngày mai, tà giáo Nhật Nguyệt sẽ tới giao dịch với bọn chúng.

Nhật Nguyệt Giáo đã hại sư phụ của tôi, hại Độc đạo trưởng.

Cho nên, thù này không thể không báo.

Hôm nay, tà giáo Nhật Nguyệt lại xuất hiện, tôi cho rằng nên nắm lấy cơ hội này, truy tìm ra càng nhiều manh mối về tà giáo này càng tốt.

Vì thế, tôi nói với tất cả mọi người:

“Tôi tính ở lại nơi này một ngày nữa, ngày mai sẽ tới Thạch Lĩnh để gặp tên cò mồi kia.”

Lão Phong nghe xong, cũng gật đầu, nói:

“Tôi cũng đi!”

Tôi gật đầu với lão Phong một cái.

Đối với hai người chúng tôi mà nói, việc tiêu diệt tà giáo Nhật Nguyệt và diệt trừ tà giáo Mắt Quỷ đều quan trọng như nhau.

Nhưng Tống Sơn Hà lại không cho lại vậy:

“Hai người các anh đừng có mà làm bậy, trên người chúng ta còn có nhiệm vụ quan trọng mà Đạo môn giao phó.

Hiện giờ, chúng ta chỉ vừa thoát khỏi nguy hiểm mà thôi, các anh lại muốn chọc phải tà giáo Nhật Nguyệt, thế này không phải tự tìm đường chết sao?”

Tống Sơn Hà hiển nhiên không đồng ý với ý kiến của hai chúng tôi, rốt cuộc thì nhiệm vụ hàng đầu của mọi người cũng là đem tin tức về cho Đạo Minh.

Chứ không phải dây dứa với đám Mắt Quỷ.

Nhưng suy nghĩ của chúng tôi khác nhau, vì thế tôi lại nói:

“Ngày mai, chúng tôi sẽ giao lại ảnh chụp sa bàn và bản đồ bố phòng lại cho mọi người, chuyện này là chuyện riêng của tôi và lão Phong.”

Tống Sơn Hà bị tôi nói lại một câu, mặt không khỏi trầm xuống, không nói thêm câu nào nữa.

Dương Tuyết thấy thế, cũng mở miệng nói:

“Ngày mai tôi sẽ đi cùng hai anh!”

“Sư muội, em cũng muốn đi sao?”

Ngô Hưng Long hiển nhiên cũng không hề tán thành với ý tưởng này.

Nhưng Dương Tuyết lại gật đầu một cách rất kiên định:

“Đúng vậy, em cũng đi. Sư huynh, tin tức và Thiên Cơ Tử, đánh nhờ mọi người đưa trở về vậy!”

“Nhưng mà sư muội…”

“Không nhưng nhị gì cả, ý em đã quyết!”

Dương Tuyết kiên quyết nói.

Ngô Hưng Long hiểu tính tình của Dương Tuyết, nên lúc này cũng chỉ có thể thở dài, không nói gì nữa.

Còn về phần Từ Lâm Tĩnh, cô nàng cũng không tỏ thái độ gì, chỉ kéo Ngô Huệ Huệ đi về phía trước …

Không bao lâu sau, chúng tôi đã về tới khách sạn.

Mọi người chào hỏi nhau một tiếng, rồi lần lượt quay trở về phòng mình nghỉ ngơi.

Tôi vẫn đứng chờ Hồ Mỹ ở cửa thêm một lát, muốn xem cô ấy có dọn dẹp mọi thứ thỏa đáng hay chưa.

Ước chừng hai mươi phút sau, Hồ Mỹ đã trở lại.

Hồ Mỹ nói với tôi, mọi chuyện sau đó cô ấy đều đã xử lý xong xuôi, hơn nữa giữa chừng cũng không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào.

Thi thể của ba tên yêu đạo kia, đã chịu ảnh hưởng từ thuật cản thi, trực tiếp đi ra sau núi.

Sau đó, Hồ Mỹ còn đào ra một cái hố to, chôn luôn ba thi thể đó…

Sau khi xác định mọi việc đã được giải quyết ổn thoả, tôi và Hồ Mỹ mới trở về phòng mình.

Tôi nhìn đồng hồ, chỉ lát nữa thôi là trời sẽ sáng.

Tôi cũng dứt khoát không ngủ nữa, mà mở di động ra.

Rồi gửi hình ảnh chụp mô hình thung lũng Hắc Ám cho Ngô Hưng Long trước.

Sau đó, tôi ngồi khoanh chân lại, bắt đầu vận khí, hấp thụ linh lực.

Trong lúc tu hành, tôi không cảm nhận được dòng chảy của thời gian.

Chờ đến khi tôi mở mắt ra lần nữa, đã là 9 giờ sáng.

Tôi gọi một phần đồ ăn sáng, sau đó liền mở TV ra.

Đã rất lâu rồi tôi chưa được xem TV.

Nhưng nào ngờ, vừa mở TV ra, tôi đã bị chương trình trong đó thu hút.

“Bản tin thành phố, rạng sáng nay, cảnh sát trong thành phố chúng ta đã phá được một vụ trọng án.

Theo thông tin từ phía cảnh sát, đã có nhiều công dân bị bắt và giam giữ bất hợp pháp trong một cửa hàng bán đồ ăn vặt tại thị trấn Cửu Khúc…”

Ngay sau đó, chính là hình ảnh ký lục lại của đội cảnh sát cung cấp.

Tôi có thể nhìn rõ ràng được cảnh tượng trong quán bán xiên cay kia.

Mười mấy người hôn mê bất tỉnh đều đang nằm la liệt trên mặt đất.

Trong đó, có một số người bị đánh thức đang vô cùng hoảng loạn.

Họ nói người giam giữ bọn họ không phải là người, mà là ác quỷ, …

Gần như mỗi người đều có thể chỉ ra và xác nhận được hình dáng của hung thủ.

Sau đó, chính là lệnh truy nã.

Lệnh truy nã ba người, vừa đúng là ba tên yêu đạo kia…

Còn về phần mấy người chúng tôi, dường như chẳng có liên quan gì đến vụ này.

Khóe miệng tôi hơi cong lên tạo thành một nụ cười mỉm, sau đó liền chuyển kênh.

Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

Là người phục vụ đưa đồ ăn sáng tới.

Tôi nhanh chóng ăn no bụng rồi đi xuống tầng.

Mấy người lão Phong đã ngồi chờ ở dưới tầng từ sớm.

Bởi vì Thạch Lĩnh không ở gần nơi này.

Mà nơi đó cách khách sạn chúng tôi đang thuê ước chừng 50 dặm.

Mấy người chúng tôi nếu muốn bắt được tên thu mua dầu xác kia, thì phải tới đó, lên kế hoạch mai phục từ trước.

Bởi vậy, sau khi thu dọn hành lý xong, tôi nhanh chóng xuống tầng.

Khi xuống đến tầng rồi, tôi mới biết mọi người đã ngồi chờ trong sảnh lớn từ sớm.

Mọi người nhìn thấy tôi xuống tầng, đều lần lượt chào hỏi.

Cùng lúc đó, Ngô Hưng Long đã nói với tôi:

“Anh Đinh, hoàn thành nhiệm vụ của Đạo Minh là chuyện quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment