“Sao? Cách gì vậy?”
Lão Phong nghe thế thì lập tức tỉnh táo.
Chúng tôi cũng đồng loạt nhìn về phía Từ Lâm Tĩnh.
Từ Lâm Tĩnh lại bày ra vẻ mặt nghiêm túc, cuối cùng nói:
“Bây giờ là thánh chín, chắc mọi người cũng biết tháng sau có ngày gì rồi?”
Tôi và lão Phong nghe xong, đều ngây ra.
Tháng sau là tháng mười, không phải là có ngày lễ Quốc Khánh hay sao?
Dương Tuyết là người đầu tiên phản ứng lại, vội vàng nói:
“Tĩnh Tĩnh, cô muốn nói tới Đại hội Đạo Minh sao?”
“Đúng đúng đúng, tháng sau chính là Đại hội Đạo Minh, đến lúc đó tất cả các giáo phái từ khắp nơi đều sẽ dồn về núi Cửu Tiêu của phái Hành Sơn.
Nhà họ Lương uy bí ẩn nhưng cũng là một một thế gia chính phái.
Khẳng định nhà họ Lương cũng sẽ tới phái Hành Sơn, đến lúc đó, không phải là chúng ta có thể liên lạc được với nhà họ Lương rồi sao?”
Tống Sơn Hà cũng hưng phấn phân tích.
Lão Phong nghe đến đó, cũng lộ ra một tia vui vẻ
“Nếu như thế, nếu như thế thì thật tốt quá!”
Nói xong, lão Phong lại uống một ly rượu nữa:
“Lão Đinh, tháng sau cậu cùng tôi tới núi Hành Sơn đi!”
Tôi và lão Phong đã cùng vào sinh ra tử nhiều năm, cậu ấy chưa từng chủ động đưa ra yêu cầu gì với tôi.
Chỉ cần tôi gọi một cuộc điện thoại, cậu ấy cũng chẳng hỏi lý do, chỉ cần có được địa chỉ và thời gian là cậu ấy sẽ tới ngay.
Hiện giờ, lão Phong lại chủ động nói muốn tôi tới núi Hành Sơn cùng cậu ấy.
Tìm kiếm người nhà trên núi Kim Phương, điều tra rõ chuyện nhà của cậu ấy, giúp cậu ấy tìm kiếm ký ức đã mất, hoàn thành tâm nguyện bấy lâu của lão Phong.
Làm anh em sống chết có nhau, tôi cũng chẳng có chút do dự nào cả.
Tôi lập tức gật đầu, nói:
“Được, đến lúc đó tôi sẽ đi cùng cậu, tất nhiên, tôi cũng sẽ giúp cậu tìm được ký ức đã mất, điều tra rõ thân thế của cậu…”
*****
Tôi thường tìm lão Phong khi có việc, nhưng từ trước tới nay, lão Phong chưa từng chủ động nhờ vả tôi điều gì.
Kể từ khi chúng tôi quen nhau tới nay, đây cũng là lần đầu tiên cậu ấy nhờ vả tôi.
Làm anh em sống chết có nhau, tôi chẳng có lý do gì để từ chối cậu ấy cả.
Rốt cuộc, lão Phong cũng chỉ muốn tìm lại quá khứ của chính mình mà thôi.
Khi lão Phong nhận được câu trả lời khẳng định của tôi, thì mới khẽ gật đầu một cái.
Đồng thời, cậu ấy cũng nâng chén rượu lên, nói:
“Cụng ly!”
Tôi cười cười, không nói gì cả.
Rồi cũng giơ ly rượu của mình lên, chạm vào ly của lão Phong một chút, sau đó uống một hơi cạn sạch.
Kế tiếp, lão Phong nói cho chúng tôi biết.
Cậu ấy nói, dưới tình không không sử dụng lá bùa chú kia, chúng tôi nhất định không được nhắc một lời nào tới thân thế của cậu ấy, hay là tin tức về người nhà họ Lương.
Nếu không, Phong ca trong cơ thể lão Phong sẽ mất kiểm soát và nổi điên ngay lập tức.
Lão Phong còn dặn chúng tôi, trong khoảng thời gian này nhất định phải giữ bí mật giúp cậu ấy.
Bởi vì Phong ca có năng lực hoàn toàn nắm giữ quyền kiểm soát cơ thể hiện tại của lão Phong.
Mọi người đều biết, lão Phong có song sinh mệnh hồn, và mọi người cũng có hiểu biết nhất định về loại mệnh hồn kỳ lạ thế này.
Cho nên nghe lão Phong dặn dò xong, chúng tôi đều gật đầu đồng ý.
Ngay cả Tống Sơn Hà ngày thường hay mau miệng, lúc này cũng rất thành thật, không dám nói lung tung.
Sau đó, chúng tôi chỉ ngồi uống rượu và nói chuyện phiếm.
Còn về Hồ Mỹ, cô nàng này lại càng im lặng.
Đối với thịt xiên nướng, cô ấy chẳng có chút hứng thú nào.
Nhưng kỳ lạ là, cô nàng hồ ly tinh này, vậy mà lại rất thích uống rượu.
Hơn nữa chúng tôi phát hiện ra, cách uống của Hồ Mỹ cũng chẳng khác cách chúng tôi uống rượu là mấy, hơn nữa cô nàng còn tỏ vẻ rất sảng khoái.
Cô ấy không nói gì, nhưng một mình cô ấy đã uống đã bảy, tám chai rượu, thế mà vẫn có vẻ phấn khích lắm.
Hôm nay tôi gặp rất nhiều điều kinh ngạc, lại biết được thêm về Đại hội Đạo Minh được tổ chức vào tháng sau.
Tôi mới vào nghề chưa được bao lâu, nên chưa biết được nhiều về tình hình của giang hồ và Đạo Minh.
Cho dù là mấy môn phái đương thời, tôi cũng chưa có được hiểu biết hoàn chỉnh.
Cho nên, đối với Đại hội Đạo Minh này, tôi vẫn tương đối tò mò.
Là đệ tử của những môn phái lớn, cho nên Dương Tuyết, Tống Sơn Hà và Từ Lâm Tĩnh hiểu rất rõ về Đại hội Đạo Minh.
Bọn họ đã kể cho tôi nghe về Đại hội Đạo Minh này.
Đây là hội nghị thứ năm kể từ khi thành lập cách đây 25 năm.
Nói cách khác, Đại hội Đạo Minh được tổ chức năm năm một lần, còn lâu hơn Thế vận hội Olympic một năm.
Nhưng lần nào nó cũng thu hút các giáo phái từ khắp nơi trên thế giới tới.
Các giáo phái này tập hợp lại với nhau, ngoài việc truyền đạt kinh nghiệm mà mình tâm đắc nhất, còn mua bán trao đổi thuốc thang hay bảo vật với nhau.
Mọi người kể cho nhau nghe những điều họ biết được trong những năm qua, những điều đã xảy ra ở thế giới bên ngoài.
Nhất quan trọng là, họ sẽ thảo luận về phương hướng phát triển của Đạo Minh.
Từ đó, ban lãnh đạo của Đạo Minh sẽ định hướng phát triển cho toàn bộ Đạo Minh.
Bốn lần trước đều đã đạt được kết quả tốt.
Trong thời đại mạt pháp này, Đạo Minh đã phát triển nhanh chóng trong vòng 25 năm, cũng thành công chuyển đổi kinh doanh.
Hiện giờ, Đạo Minh không chỉ có được chỗ đứng, mà còn có được nguồn thu nhập đáng kể từ du lịch, …
Điều này được toàn bộ Đạo Minh công nhận, vì thế mỗi lần tổ chức Đại hội đều thu hút được không ít các vị đạo hữu trên giang hồ tới.