“Có phải là Hoa Hồng Kiêu Ngạo không? Khụ khụ!”
Hoa Hồng Kiêu Ngạo chính là ID trong game của Từ Lâm Tĩnh.
Từ Lâm Tĩnh nghe thấy thế, vội trả lời:
“Ừm, là tôi, anh chính là Công Tử Đoạt Mệnh sao?”
“Đúng, chính là tôi. Khụ khụ, cô mau vào đi!”
Có vẻ đối phương đang bị cảm, nên khi nói chuyện còn không ngừng ho khan.
Vừa dứt lời, cánh cửa điện tự động mở ra sau một tiếng “bíp”.
Khi cánh cửa mở ra, mấy người chúng tôi lần lượt bước vào bên trong.
Đèn trong biệt thự đều bật sáng, giống như ban ngày.
Trong sân rất sạch sẽ, có trồng mấy loại hoa cỏ.
Rõ ràng là chúng đã được cải tạo rất tỉ mỉ, nhìn cảnh đẹp mà ý vui…
Sau khi nhìn xung quanh vài lần, tôi thấy một người chàng trai ăn mặc, chải chuốt kỹ càng.
Một chàng trai bước ra từ trong phòng, người này mặc áo sơ mi trắng, khuôn mặt trắng trẻo, đường nét rõ ràng, trong rất đẹp trai.
Ngay khi xuất hiện, anh ta đã thu hút tất cả sự chú ý của chúng tôi.
Chỉ xét về ngoại hình, người này thực sự rất đẹp trai, giá trị nhan sắc quả là rất cao.
Hơn nữa, cậu ta chính là kiểu chàng trai ấm áp như ánh mắt trời, khác hoàn toàn với kiểu đẹp trai lạnh lùng như lão Phong.
Tôi là đàn ông con trai, thế mà còn cảm thấy chàng trai này rất đẹp trai, chứ càng đừng nói tới mấy cô gái.
Lúc này, Từ Lâm Tĩnh cùng Dương Tuyết đã sớm say mê trước chàng trai tuấn tú ngời ngời này rồi.
Chàng trai liếc mắt nhìn qua mấy người chúng tôi một lượt, rồi ánh mắt dừng lại trên người Từ Lâm Tĩnh.
Sau đó, anh ta lại cất chất giọng nam tính của mình lên:
“Xin chào! Tôi chính là Công Tử Đoạt Mệnh, Dương Soái.
Khụ khụ.
Cô chính là Hoa Hồng Kiêu Ngạo, Từ Lâm Tĩnh sao?
Khụ khụ khụ, ngại quá, gần đây tôi có hơi cảm mạo một chút.”
Từ Lâm Tĩnh nghe đến đó, lắc lắc đầu, rốt cuộc ai mà không bị cảm mạo cơ chứ?
Đây chỉ là chuyện bình thường, rất bình thường mà thôi.
Mấy người còn lại chúng tôi không nói gì, chỉ có Từ Lâm Tĩnh vội vàng trả lời:
“Đúng vậy, là tôi. Rất vui được gặp anh!”
“Đúng vậy, tôi cũng rất vui vẻ, hơn nữa cũng vô cùng vinh hạnh!”
Nói xong, anh chàng này bày ra dáng vẻ lịch sự, rất lễ phép vươn tay ra, nắm lấy tay Từ Lâm Tĩnh.
Giờ phút này, sắc mặt Từ Lâm Tĩnh đã ửng đỏ, hiển nhiên là trong lòng cô ấy như đang có nai con chạy loạn.
Đây có lẽ cũng là tâm lý của một trạch nữ xinh đẹp khi được một anh chàng đẹp trai chủ động nắm tay.
Anh chàng đẹp trai tên Dương Soái kia sau khi nắm tay Từ Lâm Tĩnh, lại nhìn sang mấy người chúng tôi.
Sau đó, anh ta mỉm cười, nói:
“Tiểu Tĩnh, đây là những người bạn tốt cùng đi du lịch với cô đó sao? Khụ khụ khụ.”
Nói xong, người này lại ho khan vài tiếng.
Tên nhãi này kéo mối quan hệ cũng nhanh đấy, chưa chi đã gọi con gái nhà người ta là “Tiểu Tĩnh” rồi.
Hơn nữa, anh ta còn gọi một cách rất thân mật, mặt chẳng hề đỏ mặt, tim chẳng hề run.
Hiển nhiên, tên này chính là một cao thủ tán gái, tâm lý cực kỳ ổn định.
Lúc này Từ Lâm Tĩnh mới kịp phản ứng lại, nhanh chóng giới thiệu với anh ta:
“Đúng vậy, bọn họ đều là bạn thân của tôi.
Đây là Dương Tuyết, Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn.”
Chúng tôi lần lượt gật đầu nhẹ, rồi bắt tay cùng anh chàng kia.
Tay của tên này có chút lạnh, hơn nữa, khoảnh khắc tôi bắt tay với anh ta, lại có cảm giác như bị điện giật.
Không sai, chính là “Điện giật”, hơn nữa, trên tay tôi còn có cảm giác hơi châm chích.
Tôi khẽ nhíu mày theo bản năng, nhưng xuất phát từ sự lễ phép, nên không vội rụt tay lại.
Lòng tôi thầm nghĩ, mẹ kiếp, tình huống quái quỷ gì thế này?
Chẳng lẽ đây là tình tiết bị “bẻ cong” trong truyền thuyết đó sao?
Sau đó, tôi nghe thấy Dương Soái mở miệng nói:
“Các vị đã vất vả suốt chặng đường dài, mời các vị mau vào trong!
Hôm nay chúng ta đã gặp nhau, nhất định không say không về.”
Nói xong, người này liền lễ phép dẫn mấy người chúng tôi bước vào nhà.
Bên trong biệt thự được trang hoàng theo phong cách đơn giản và hiện đại chứ không quá xa hoa.
Ngay sau đó, anh ta dẫn chúng tôi đến chiếc bàn dài, nơi cơm rượu đã được bày sẵn.
Trên bàn có cơm ngon rượu ngọt, kèm theo cả salad cùng với mấy món ăn kiểu Tây, …
Hiển nhiên, hôm nay chúng tôi sẽ ăn mấy món đồ Tây này, điều này khác hoàn toàn với tưởng tượng của tôi.
Bởi vì, chưa bao giờ ăn đồ Tây mà tôi được ăn no cả.
Dương Soái mời chúng tôi ngồi xuống, rồi lại bày ra dáng vẻ ga lăng, nói:
Món chính của tối nay là thịt bò Kobe, không biết mọi người thích ăn chín mấy phần, để tôi còn biết vào bếp nướng thịt.
Mọi người chờ tôi một lát, tôi vào nhà bếp chuẩn bị một lát thôi! Khụ khụ khụ!”
Từ Lâm Tĩnh cùng Dương Tuyết nghe đến đó, nháy mắt liền kích động.
Đặc biệt là Từ Lâm Tĩnh.
Người nọ lớn lên đẹp trai, ở biệt thự và có tiền, lại còn biết nấu ăn, nên thậm chí anh ta có đang ho khan cũng khiến cho người ta cảm thấy mê mệt.
Đây chính xác là bạch mã hoàng tử mà bao cô gái mơ ước đây.
Trên mặt hai cô nàng này lộ rõ dáng vẻ của những fan girl nhỏ, đôi mắt mở to như sắp rơi ra ngoài tới nơi rồi…
*****
Nghe được câu hỏi của đối phương, Dương Tuyết là người lên tiếng đầu tiên:
“Nếu là thịt bò Kobe thì chín bảy phần là được rồi!”
“Ừm ừm ừm, tôi cũng ăn bảy phần.”
Từ Lâm Tĩnh cũng nói, còn không ngừng gật đầu với Dương Soái.
Tôi lại chẳng động đậy gì cả, cái gì mà thịt bò Kobe chứ, thịt bò từ quốc đảo kia thực sự ngon đến như vậy sao?
Dù sao thì tôi vẫn giữ nguyên tắc của mình, trực tiếp nói: