Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1779

Chương 1779 Chương 1779

Đến lúc ấy hẳn là có thể tự khống chế được khí trong đan điền, phá tan gông xiềng, để đạo khí có thể lưu chuyển khắp cơ thể…

Lão Phong tỉnh lại được một lúc, cũng bắt đầu đánh giá bốn xung quanh.

Rồi cậu ấy tức giận nói:

“Rốt cuộc tình huống này là thế nào?”

“Anh nói nhỏ thôi, người nọ còn ở trên tầng đấy!” Hồ Mỹ nhắc nhở.

Lão Phong vội nhìn thoáng lên tầng hai theo bản năng.

Ở trên tầng hai thi thoảng lại truyền xuống tiếng ho khan “Khụ khụ khụ”, hơn nữa, nghe có vẻ càng ngày càng dữ dội hơn.

Nghe được tiếng lão Phong, tôi vừa vận khí đánh vào đan điền, vừa mở miệng nói với lão Phong:

“Tạm thời vẫn chưa biết được tình huống cụ thể, nhưng tên ranh kia chắc chắn chẳng phải dạng tốt lành gì.

Cậu mau chóng khôi phục tu vi, lát nữa còn đập cho thằng nhãi kia một trận!”

Lão Phong cũng ngẩn ra một lúc, rồi cũng nhanh chóng bình tĩnh lại.

Sau đó cậu ấy cũng khoanh chân ngồi xuống giống như tôi.

Lão Phong bắt đầu vận khí vào đan điền, cố đánh vỡ phong ấn ở nơi đó.

Cũng phải khen, thứ thuốc kỳ lạ kia quả thật cũng có chút lợi hại.

Tôi vận khí thử mười mấy lần liên tục, cũng chưa thể phá vỡ được phong ấn trong đan điền.

Khẽ nhíu mày, với tốc độ thế này, tôi thấy không hơn hai tiếng đồng hồ, chúng tôi cũng đừng mong khôi phục tu vi.

Lão Phong ngồi bên cạnh cũng phát hiện ra vấn đề, sắc mặt không khỏi đen lại.

Ngay lúc ấy, trên tầng hai lại truyền xuống tiếng kêu sợ hãi của Từ Lâm Tĩnh:

“A! Đừng, đừng tới đây…”

Vừa nghe thấy tiếng kêu này, trong lòng ba người chúng tôi đều căng thẳng, nguy hiểm tới rồi.

Tôi vội vàng nói với Hồ Mỹ:

“Tiểu Mỹ, cô chạy lên trên xem chuyện gì đang xảy ra!”

Hồ Mỹ không hề nghĩ ngợi, trực tiếp chạy lên tầng hai.

Khi chạy không chỉ không tạo ra tiếng bước chân, mà tốc độ của cô ấy còn cực nhanh.

Tôi và lão Phong cùng nhìn về phía tầng hai, trong lòng thầm kêu không ổn.

Vì thế càng cố gắng vận chuyển đạo khí trong cơ thể mình.

Nhưng căn bản là vô dụng, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, chúng tôi hoàn toàn chẳng thể nào phá vỡ phong ấn.

“Chết tiệt!”

Tôi trầm giọng mắng một câu.

Mà lão Phong cũng thôi vận khí vào đan điền nữa.

Cậu ấy bắt đầu cởi áo ra, để lộ ra nửa thân trên.

“Lão Phong, cậu định làm gì đấy?”

Tôi bối rối hỏi.

Lão Phong nhấc điện thoại di động lên, tháo ốp điện thoại ra, sau đó dùng tay thọc vào trong ốp điện thoại…

“Với tình hình hiện nay, chỉ có một cách duy nhất, đó là dùng kim châm châm vào huyệt đạo mà thôi!”

Nói xong, từ khe hở của di động, lão Phong lấy ra một cây kim châm rất nhỏ.

Thông minh lắm, tôi không ngờ tới lão Phong còn giấu được thứ này mà mang theo bên mình.

Trong lòng tôi không nén nổi vui mừng và ngạc nhiên:

“Nếu cậu đã chuẩn bị từ trước như thế, sao còn không lôi ra dùng sớm?”

Tôi cũng ngừng vận khí, bắt đầu cởi áo ngoài ra.

Lão Phong lại trầm mặt, nói:

“Dùng kim châm châm vào huyệt sẽ gây tổn hại tới gân mạch.

Sao có thể nói dùng là dùng được chứ?”

Nói xong, lão Phong cầm lấy kim châm, đâm ngay vào khu vực gần đan điền của mình.

Một châm này đâm xuống có vẻ đau đớn, lão Phong lập tức nhăn trán lại.

Nhưng chỉ một lúc sau, tôi có thể cảm nhận rõ ràng được một tia đạo khí tỏa ra từ trên người lão Phong.

Hiển nhiên, phong ấn ở đan điền lão Phong đã bị chính cậu ấy cưỡng ép mở ra bằng phương pháp kích thích huyệt vị.

Cùng lúc đó, trên tầng đột truyền đến tiếng gầm nhẹ của Hồ Mỹ:

“Thả các cô ấy ra!”

Lời vừa dứt, tôi còn nghe thấy tiếng hồ ly gầm vang lên.

Tiếp theo đó là tiếng đánh nhau.

“Thịch thịch thịch!”

Rồi tiếng của tên Dương Soái kia cũng truyền xuống:

“Không ngờ tới còn có một con Hồ Yêu ẩn náu ở đây!

Tới cũng đúng lúc lắm, sau khi hút sạch yêu nguyên của mày, tao còn có thể đem xác mày đi nướng ăn! Bổ sung dinh dưỡng.”

Nói xong, lại có tiếng hồ ly tru vang lên, tiếp theo đó là tiếng đánh nhau “Thịch thịch thịch” …

Tôi có chút sốt ruột, nói:

“Mau, cậu cũng châm cho tôi một kim đi!”

Lão Phong hít một hơi và nói với tôi:

“Hơi đau đấy, cố nhịn!”

Đến lúc mấu chốt rồi tôi còn sợ đâu sao?

“Đến đây đi!”

Tôi cắn răng, chuẩn bị nghênh đón kim châm của lão Phong.

Lão Phong cũng không khách khí, cầm kim châm lên, đâm thẳng một nhát lên vùng gần đan điền của tôi.

Kết quả, châm vừa đâm xuống, tôi đã đau đến mức suýt chút nữa rơi cả nước mắt.

Loại đau này là loại đau liên quan đến cơ bắp, bắt đầu ở một vị trí, rồi nháy mắt đã lan khắp toàn thân.

Cơn đau truyền tới tất cả các gân mạch, nó rất đặc biệt và cũng rất kịch liệt.

Nó đau đến mức khiến tôi suýt nữa không nhịn được mà hét lên thành tiếng.

Nhưng cùng với cơn đau, gân mạch vốn dĩ bị thuốc khống chế đã đột nhiên được đả thông.

Nói cách khác, hiện tại, tôi đã có thể thúc giục đạo khí, thi triển đạo pháp.

Tôi bình tĩnh và hít một hơi.

Lão Phong cũng đã bớt đau hơn, cậu ấy nói với tôi:

“Cách này chỉ có thể duy trì được khoảng 20 phút mà thôi, chúng ta phải nhanh chóng giải quyết tên chó chết kia!”

Nói xong, lão Phong xoay người một cái, lao thẳng lên tầng hai.

Tôi thở hắt ra một hơi, cố gắng chịu đựng cơn đau trong gân mạch, lao lên tầng trên không chút do dự.

Cuộc chiến trên tầng hai vẫn đang tiếp tục, từng đợt đạo khí mang theo khí lạnh cùng với yêu khí của Hồ Mỹ liên tục được phóng ra.

Tôi và lão Phong đã nhanh chóng chạy được lên tầng hai.

Chờ khi hai người chúng tôi lao được tới cửa phòng, đã nghe thấy tiếng hét thảm của Hồ Mỹ đột nhiên vang lên, rồi một bóng người văng ngược ra ngoài.

Bình Luận (0)
Comment