Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1830

Chương 1830 Chương 1830

Suy cho cùng, sau khi đạt tới một cảnh giới nào đó thì đều sẽ xuất hiện bình cảnh, nhưng nếu có đan dược đặc biệt thì việc đột phá sẽ trở nên như cá gặp nước.

Bởi vậy lần đại hội này, mọi người đều rất mong chờ phần thưởng này.

Sau khi chúng tôi đi đến nhà ăn thì phát hiện người đang gọi món ở nơi này còn rất nhiều, mà tôi đoán là do trận hỏa hoạn vừa rồi.

Mấy người chúng tôi chọn chỗ ngồi rồi chọn vài món mì ống.

Tuy nhiên, khi đang ăn, tôi đã bị thu hút bởi một bóng người ở phía xa.

Mà người này cũng không phải ai khác chính là cô gái trẻ trước đó đã giúp đỡ tôi.

Trong lúc tôi đang đánh giá cô gái đó, Từ Lâm Tĩnh ở bên cạnh nhìn thấy vậy thì không khỏi mỉm cười:

“Chú Đinh, chú đang nhìn gì thế?”

Tôi cũng không cảm thấy xấu hổ gì:

“À! Tôi đang nhìn cô gái ở phía bên kia!”

Kết quả là Dương Tuyết ở bên cạnh nghe xong lại trợn tròn mắt ngay tại chỗ:

“Háo sắc!”

“Tôi... ”

Tôi chỉ nhìn phụ nữ thôi mà cũng bị mắng thành kẻ háo sắc sao?

Tôi hơi nghẹn lời nhưng vẫn mở miệng nói:

“Cô gái vừa rồi đã giúp tôi dập lửa!”

Tôi nghiêm túc nói, kết quả là cái tên smart Tống Sơn Hà này lại trực tiếp khịa tôi một câu:

“Dẹp đi! Còn dập lửa. Tôi thấy là do anh thấy người ta xinh đẹp, cho nên trong lòng có lửa.”

“Tống Sơn Hà, anh đang nói vớ vẩn gì đấy?”

Tôi có chút không vui, kết quả là cái tên Tống Sơn Hà này vừa ăn mì vừa mở miệng nói:

“Ha ha! Đó là Tử U sư muội của Tử Vân Tông, có tiếng là cao ngạo lạnh lùng, còn lạnh lùng hơn cả lão Phong, còn giúp anh dập lửa sao? Dập cái đầu nhà anh ấy!”

Tống Sơn Hà hoàn toàn không cho là đúng, nhưng tôi vừa nghe xong lại nhất thời choáng váng.

Tử Vân Tông, Tử U?

Đi tới nơi này, tôi cũng có chút hiểu biết về Tử Vân Tông.

Tử Vân Tông là một trong số năm đại tông môn đương thời, hình như chưởng môn gọi là Vương Tiềm, Hào Thanh Diệp.

Thực lực, tự nhiên không cần phải nói.

Nếu đã có thể đứng ở trong năm đại tông môn lớn, đương nhiên là đại giáo một phương rồi.

Nhưng cô gái tên Tử U này có thực sự lạnh lùng không? Vừa rồi tôi cảm thấy cô ấy khá thân thiện và tốt bụng mà?

Tôi nhìn Tử U đến ngẩn cả người, kết quả Dương Tuyết đen mặt mà quay sang tôi nói:

“Có phải anh cảm thấy Tử U sư tỷ rất xinh đẹp không?”

Tôi không chú ý đến vẻ mặt của Dương Tuyết, nghe vậy, tôi vô thức nói:

“Ừ, đúng là rất xinh đẹp!”

Vừa dứt lời, vẻ mặt của Dương Tuyết càng thêm khó coi:

“Vậy anh có muốn thêm WeChat không?”

Nghe đến đây, tôi cũng không cảm thấy gì.

Nếu có thể thì thêm WeChat cũng có làm sao đâu?

Cho nên tôi lại đáp một câu:

“À, cũng được. Cô có WeChat của cô ấy không?”

Tôi còn lộ ra vẻ mặt nghi ngờ mà hỏi Dương Tuyết.

Kết quả, lúc này tôi mới phát hiện sắc mặt của Dương Tuyết đã xanh mét rồi.

Tôi thấy vẻ mặt của Dương Tuyết có chỗ không đúng, vốn là đang định hỏi cô ấy bị làm sao vậy.

Cuối cùng, Dương Tuyết trợn mắt nhìn tôi một cái:

“Tên đàn ông cặn bã!”

Nói xong đã đứng dậy rời đi, chỉ để lại tôi với vẻ mặt không hiểu ra sao.

Từ Lâm Tĩnh ở bên cạnh trực tiếp đuổi theo, còn mắng tôi là đồ ngốc.

Ngô Hưng Long lắc đầu không nói, trong khi Tống Sơn Hà lại tỏ ra phấn khích, sau đó rống to với Dương Tuyết đang rời đi:

“Tuyết Nhi chờ tôi, Tuyết Nhi chờ tôi với... ”

Về phần lão Phong, cậu ấy còn lạnh giọng nói một câu:

“Tôi thấy cậu cũng đâu có ngốc, nhưng sao EQ lại giống như một tên ngốc vậy?”

*****

Thực ra thì tôi thực sự có chút không thể hiểu được, hơn nữa tôi cũng không biết Dương Tuyết đang nghĩ gì.

Suy cho cùng, tôi cảm thấy cô gái tên Tử U vừa rồi kia cũng rất tốt.

Nhiều người như vậy, tại sao những người khác không chủ động tới hỗ trợ, nhưng hết lần này tới lần khác cô ấy lại tới đây?

Thêm có một cái Wechat thôi cũng có làm sao đâu?

Nhưng ai biết được Dương Tuyết lại vì chuyện này mà rực tiếp mất đi bình tĩnh, thậm chí cô ấy còn mắng tôi là tên đàn ông cặn bã, khiến tôi nghĩ mãi không ra.

Kết quả, lão Phong còn nói một câu như vậy, khiến tôi càng bất lực:

“Lão Phong, ý của cậu là gì? Điều này thì có liên quan gì đến EQ của tôi?”

Lão Phong liếc nhìn tôi một cái, trong miệng còn “Hừ hừ” cười ngược vài tiếng, nhưng lại không nói lời nào chỉ tiếp tục ăn mì..

Sau đó chỉ thấy Ngô Hưng Long đến bên cạnh tôi rồi đột nhiên nói với tôi một câu:

“Anh Đinh, có thể anh không biết vị sư muội này của tôi đều không hề quan tâm đến bất cứ vị sư huynh đệ nào ở trong tông môn giống như vậy, chẳng lẽ anh còn không rõ sao?”

Tôi cũng không phải kẻ ngốc, giờ phút này bị Ngô Hưng Long nói như vậy thì tôi đã lập tức hiểu ra.

Dương Tuyết thích tôi, mà điều này, thực ra thì tôi cũng có thể cảm nhận được, chỉ là tôi không thấy có ý thâm sâu gì ở bên trong mấy câu vừa rồi kia.

Bây giờ nghĩ lại, tôi cũng hiểu được tại sao Dương Tuyết lại đột nhiên mắng tôi là “Tên đàn ông cặn bã” như thế.

Thử nghĩ một chút, bên người có một cô gái đối xử tốt với bạn, khắp nơi chốn chỉ nghĩ về một mình bạn, mà cô gái này cũng thích bạn.

Còn bạn thì sao? Lại còn làm trò ở trước mặt người ta đi xin Wechat của một một cô gái khác.

Như vậy thì đương nhiên là cô gái ở bên cạnh chắc chắn sẽ tức giận đến chết mất.

Nghĩ đến đây, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao lão Phong lại nói EQ của tôi lại thấp rồi, ngay sau đó, tôi thấy có hơi xấu hổ, cũng không biết phải nói gì cho cam.

Bình Luận (0)
Comment