Thậm chí tôi còn âm thầm vận chuyển đạo khí và niết thử vài cái, sau đó phát hiện thứ này cứng rắn vô cùng và trông giống hệt như viên đá màu trắng hay viên đá màu xanh của tôi.
Mặc dù tôi không có cách nào có thể chắc chắn tuyệt đối rằng đây là loại đá có đặc tính đặc biệt nhưng trong lòng tôi lại nắm chắc đến bảy phần.
Nếu đây thực sự là viên đá có cùng thuộc tính, đừng nói là bảy phần nắm chắc, cho dù chỉ có một phần thì tôi cũng phải nghĩ cách lấy về cho bằng được.
Bởi vì viên đá màu xanh có tác dụng và công dụng rất mạnh mẽ, tốc độ tụ tập linh lực của nó còn nhanh hơn khả năng khôi phục vết thương, thậm chí còn có tác dụng giải độc nhất định, có thể nói là chí bảo trong chí bảo.
Còn viên đá màu trắng được yêu đạo Dương Soái gọi là “đá cực hàn” kia, loại đá này có sức mạnh âm hàn cực kỳ mạnh.
Mặc dù tôi vẫn còn chưa biết cách làm sao để mở ra loại sức mạnh âm hàn này, nhưng năng lực mà Dương Soái thể hiện lúc đó cũng đủ cho thấy viên đá màu trắng kia mạnh đến mức nào.
Vì vậy, một khi viên đá vàng tím này là đá thuộc tính, nói không chừng lại có thể xuất hiện sức mạnh của một thuộc tính khác.
Nếu có thể nắm giữ loại sức mạnh này, vậy bản thân sẽ có được năng lực của thuộc tính đó.
Mà đó chính là một hình thức bật hack biến tướng cho chính mình, đồng thời còn là thủ đoạn bảo mệnh và kỹ năng chiến đấu với kẻ thù, đây là một pháp bảo cực kỳ khó lường.
Đối với những người trừ tà liếm máu trên lưỡi dao như chúng tôi mà nói, thứ này tuyệt đối là một thứ tốt.
Hiện tại, tôi nhất định phải lấy cho bằng được viên đá vàng tím này trước khi những người khác phát hiện ra giá trị của nó.
Nếu bị người của những tông môn lớn biết được, mà bản thân còn muốn lấy viên đá vàng tím này thì có khả năng là sẽ không thể làm được.
Cho nên lão Phong và tôi đều quan sát một hồi, sau đó khẽ gật đầu, đều cảm thấy đây chính là loại đá có chứa thuộc tính.
Vì vậy, chúng tôi nhất định phải lấy cho bằng được viên đá này, cho nên tôi nói thẳng với chủ quầy hàng:
“Ông chủ, một vạn, chúng tôi sẽ lấy viên đá này!”
Nói xong, tôi chuẩn bị lấy ra di động để chuyển khoản.
Ông chủ quầy hàng nghe xong, cũng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Một vạn tệ, là ranh giới mua bán cuối cùng của ông ta, cũng không cần cò kè mặc cả.
“Được!”
Nói xong ông ta đã lấy mã QR ra.
Nhưng vào lúc này, thanh niên kia lại nheo mắt, mặc dù anh ta cho rằng viên đá này cũng không phải là đồ tốt gì, nhưng em gái của anh ta rõ ràng rất thích nó.
Hơn nữa, dựa theo đủ loại biểu hiện vừa rồi của lão Phong và tôi, bao gồm cả việc gật đầu và khe khẽ nói nhỏ, đã khiến anh ta nổi lên lòng nghi ngờ.
Không chút do dự bỏ ra 1 vạn tệ để mua viên đá này, chẳng lẽ viên đá này còn có huyền cơ khác sao?
Huống chi người thanh niên này có xuất thân từ Đạo môn thế gia, cho nên trên người cũng không thiếu chút tiền đó.
Vì vậy, người thanh niên này đã đứng trước mặt chúng tôi nói:
“Đạo hữu, chúng tôi tới trước!”
Nhưng tôi lại cười cười nói:
Vị đạo hữu này, mặc dù hai người đến trước, nhưng viên đá này vẫn chưa được bán đi mà đúng không?
Hơn nữa, ông chủ người ta muốn một vạn, nhưng hai người chỉ đưa có năm ngàn, cũng không mua được nha?”
Viên đá này, tôi nhất định phải có cho bằng được.
Nhưng người thanh niên kia nghe xong cũng không tức giận mà nói thẳng:
“Hiện tại, nếu tôi trả một vạn năm, thì viên đá này là của tôi…”
*****
Khá lắm, người này rõ ràng là một tên phú nhị đại mà! Người này rõ ràng là muốn giằng co với chúng tôi, mà điều này đã khiến tôi và lão Phong có chút khó chịu ở trong lòng.
Nhưng giá trị của viên đá này rất cao, mà chúng tôi cũng không còn cách nào khác ngoài việc phải bắt lấy cho bằng được, cho nên tôi nhíu mày một cái rồi nói:
“Hai vạn!”
Tôi vừa dứt lời, chủ quầy hàng lập tức vui vẻ.
“Hắc hắc hắc, hai vạn tốt, hai vạn tốt!”
Khóe miệng của người thanh niên lại vểnh lên một tia đường cong, sau đó lại lần nữa mở miệng:
“Ba vạn!”
Chủ quầy hàng vừa nghe con số ba vạn tệ đã lập tức trở nên phấn khích:
“Ba, ba vạn, vị đạo hữu này?”
Tròng mắt của chủ quầy hàng đã trừng đến mức muốn lồi ra rồi, trên mặt cũng rất kích động.
Vừa mới bắt đầu, đối phương đã ra giá ba vạn, hơn nữa cái giá này còn là thuận miệng kêu ra.
Lúc ra giá năm ngàn, ông ta còn có chút do dự, nếu không phải chúng tôi xuất hiện thì chắc hẳn là ông ta đã bán với cái giá 5 ngàn tệ rồi.
Nhưng hiện tại, ông ta khá bất ngờ vì giá đã tăng vọt lên đến ba vạn.
Nhưng trong lòng tôi lại trở nên bồn chồn, bởi vì ở trên người của lão Phong và tôi hoàn toàn không có nhiều tiền như vậy.
Toàn bộ tài sản của chúng tôi cộng lại cũng chỉ lên tới năm, sáu vạn, nhưng hiện tại đối phương đã kêu cái giá tới 3 vạn, khiến tâm lý của chúng tôi cũng trở nên nóng nảy.
Nhưng thứ này, chúng tôi nhất định phải bắt lấy cho bằng được, thế là tôi tiếp tục hô:
“Ba vạn hai!”
Chủ quầy hàng kích động đến mức cười lớn:
“Cậu Long, ba vạn hai rồi, cậu muốn thêm bao nhiêu nữa?”
“Bốn vạn!”
Thanh niên kia lại lên tiếng, như thể ở trong mắt của anh ta tiền không phải là tiền vậy.
Cô gái ở bên cạnh thấy vậy thì nhăn lại mày đẹp:
“Anh, tại sao anh lại ra giá bốn vạn cho viên đá vụn này chứ?”
Người thanh niên lại cười nhạt một tiếng:
“Không sao đâu, em thích là được!”