Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1865

Chương 1865 Chương 1865

“Đúng vậy! Đây chính là một loại pháp bảo cực kỳ lợi hại!”

“...”

Nhưng Bạch Nguyệt chân nhân chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó mở ra một cái hộp gỗ khác rồi nói:

“Ngoại trừ Bảo Kính Tử Kim ra, còn có một bình Bách Hoa Dịch đến từ Bách Hoa Cung!”

Vừa nói, ông ấy vừa cầm một cái bình lên.

Nhưng ai biết, lão Phong ở bên cạnh vừa nghe thấy ba chữ “Bách Hoa Cung” xong là thân thể đã “xoạt” một tiếng mà bật dậy khỏi chỗ ngồi.

“Bách Hoa Cung?”

Bách Hoa Cung chính là mục tiêu mà lão Phong và Độc đạo trưởng theo đuổi.

Đó là lý tưởng và sự theo đuổi của một mạch bọn họ.

Chỉ là Bách Hoa Cung này quá mức mờ mịt, mặc dù đã từng nghe tiếng ở trên giang hồ nhưng chưa từng thấy thân ảnh của nó.

Về phần nó có tồn tại hay không, không ai biết được.

Lúc này nghe được ba chữ “Bách Hoa Cung”, lão Phong đương nhiên cảm thấy kinh hãi rồi.

Nhưng ngoại trừ ba chữ Bách Hoa Cung này ra, cái bình Bách Hoa Dịch kia mới là thứ thu hút sự chú ý của người khác, bởi vì ở trên giang hồ có lưu truyền một bài thơ về Bách Hoa Dịch này:

Trăm hoa trên núi bách hoa tiên, quỳnh lâu ngọc vũ chân tiên tại.

Ta uống tích thủy dưới chân tiên, chế cất thế gian cùng hoa suối.

Mà thứ được viết ở trong bài thơ này chính là “Bách Hoa Dịch”.

Nói núi Bách Hoa là nơi sản xuất ra hoa tiên, dung hợp tinh hoa của trăm loài hoa thành một, có thể so sánh với nước trong suối tiên.

Mức độ trân quý của nó là không gì sánh kịp, có người còn nói nó có thể giúp con người sinh ra xương thịt...

****

Mặc dù bài thơ này đã được lưu truyền ra bên ngoài nhưng trước nay chưa từng có người nào thực sự nhìn thấy Bách Hoa Dịch này. Thậm chí, ngay cả việc núi Bách Hoa kia rốt cuộc có tồn tại hay không, rất nhiều người cũng không thể nói rõ được.

Nhưng bây giờ, Bạch Nguyệt chân thân là minh chủ của Đạo Minh lại trực tiếp lấy ra Bách Hoa Dịch, đồng thời còn nói vật này đến từ núi Bách Hoa, khiến cho đông đảo đồng đạo trong Đạo môn có mặt ở đây, sao có thể không kinh ngạc cho được?

Điều này không phải gián tiếp chứng minh sự tồn tại của núi Bách Hoa sao?

Nếu núi Bách Hoa thật sự tồn tại, vậy chẳng phải nó đã chứng minh Bách Hoa Dịch được nhắc đến trong câu thơ sao?

Nói như vậy, mức độ trân quý của Bách Hoa Dịch này là cực kỳ cao.

“Trăm hoa trên núi bách hoa tiên, quỳnh lâu ngọc vũ chân tiên tại.

Ta uống tích thủy dưới chân tiên, chế cất thế gian cùng hoa suối.”

“Bách Hoa Dịch, thật sự tồn tại trên thế gian sao?”

“Vậy thứ này có thật sự giống như trong truyền thuyết, có khả năng làm người chết sống lại, làm xương trắng mọc ra thịt không?”

“Tôi không biết, nhưng cho dù không có thì nó vẫn là một loại thuốc tuyệt thế!”

“Mẹ kiếp, đây nhất định là bảo bối, đại sư huynh nhất định phải tranh đoạt!”

“...”

Tiếng nghị luận bên tai không dứt, mà tất cả những lời đó đều đang thảo luận về Bách Hoa Dịch này, khiến cho Bảo Kính Tử Kim giống như đã bị lu mờ đi vậy.

Bạch Nguyệt chân nhân khẽ cười một tiếng, sau đó nói tiếp:

“Chư vị, Bách Hoa Dịch này là bảo vật tối thượng được lấy từ trên núi Bách Hoa, nhưng số lượng được sản xuất trong một năm cũng không đến ba bình. Mặc dù một bình nhỏ này không được chứa đầy, nhưng chỉ với một lượng nhỏ đó thì cũng đã có thể trợ giúp củng cố đạo cơ, trực tiếp đề cao tu vi, kéo dài tuổi thọ cũng không thành vấn đề.”

Rất nhiều người nghe đến đó, đặc biệt là mấy lão già sắp xuống lỗ của Đạo môn, nguyên một đám nhìn đến hai mắt tỏa ánh sáng. Trong số bọn họ cũng có mấy người đã bảy tám chục tuổi, cũng sống không được bao lâu.

Nhưng nếu lấy được Bách Hoa Dịch này, chẳng phải là có thể kéo dài tuổi thọ thêm một hai năm sao?

Một hai năm, có thể không là gì đối với những người trẻ tuổi, nhưng đối với những ông già gần đất xa trời như bọn họ đây thì nó lại có sự dụ hoặc và lực hấp dẫn vô cùng lớn.

Cho nên lúc này bọn họ đều ra lệnh cho chúng đệ tử ở trong tông môn của mình tận lực tranh đoạt hạng nhất và đoạt lấy Bách Hoa Dịch.

Mà thứ này không chỉ có lực hấp dẫn đối với đám lão già sắp xuống lỗ kia mà còn hấp dẫn đối với một số cường giả trong tông môn, cũng có lực hấp dẫn vô cùng lớn đối với những tu sĩ đang bị mắc kẹt ở bình cảnh.

Bọn họ quanh năm đều không thể đột phá, chỉ có thể dựa vào ngoại lực mà tu hành.

Nhưng sau khi tu vi đạt đến một trình độ nhất định thì những loại thuốc và đan dược thông thường kia đều không có tác dụng gì đối với bọn họ.

Tuy nhiên, trái lại là Bách Hoa Dịch này, nó chắc chắn sẽ có một cỗ dược lực kinh người, cho nên một số đại lão ở trong tông môn cũng xem đến đỏ ngầu cả mắt, sau đó hạ lệnh cho đệ tử môn đồ gì đó của mình phải tận lực đi tranh đoạt.

Hiện tại ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào Bách Hoa Dịch kia. Nhưng ở trong miệng của lão Phong lại không ngừng thì thầm ba chữ “Bách Hoa Cung”.

“Bách Hoa Cung, cuối cùng cũng có manh mối rồi.”

Nhìn thấy hành vi của lão Phong như thế, tôi vỗ nhẹ vào vai của cậu ấy, để cậu ấy ngồi xuống và bình tĩnh lại trước.

Xem thử sau khi đại hội chấm dứt thì có thể đến bái phỏng minh chủ Bạch Nguyệt chân nhân, sau đó lại đến núi Bách Hoa làm lễ bái sơn môn hay không.

Từ đó hoàn thành mục tiêu và lý tưởng một mạch của sư môn cậu ấy, đồng thời tu luyện đến Bách Hoa bí điển chân chính, cuối cùng là giúp lão Phong và Phong ca đều có được thân thể tự do, hồn phách của hai người bọn họ sẽ không còn bị quấn vào nhau nữa...

Bình Luận (0)
Comment