Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1874

Chương 1874 Chương 1874

Ngay cả hai vị thiên tài là Quách Thần Phi và Âu Dương Phi cũng không dám chính diện đối kháng với Ba Tụng, nhưng bản thân Ba Tụng lại bị một tên tiểu bối không biết tên đến từ khu vực tán tu, thậm chí là không có danh tiếng gì chỉ dùng một chiêu ngắn ngủi đánh cho lui về phía sau hơn bốn năm bước.

Điều này, điều này thật đúng là không thể tin được mà?

Nhưng còn Phong Tuyết Hàn thì sao? Ngay cả đánh rắm cũng không có, dáng vẻ vẫn lạnh nhạt như thế.

Ngoại trừ mấy đệ tử trong tông môn kia, ngay cả các cao tầng của Đạo môn cũng thấy được một chiêu này của lão Phong có bao nhiêu cường đại.

Mặc dù đạo hạnh được lão Phong thể hiện ra của chỉ mới đạt tới Đạo Quân trung kỳ, nhưng đạo khí cường đại vừa rồi đã vượt xa Đạo Quân trung kỳ cùng giai.

Cho nên bọn họ thân là đại lão của Đạo môn đương nhiên nhìn ra lão Phong đã tu luyện một loại công pháp cường đại nào đó.

Nếu không cậu ấy tuyệt đối không có khả năng áp chế được cái tên cao thủ đến từ Xiêm La này.

Mà ở trong lòng của lão Phong cũng cảm thấy rất phấn chấn.

Cậu ấy đã tu luyện Bách Hoa Công ở bên trong cuốn Bách Hoa bí điển, so với công pháp tu luyện ban đầu của cậu ấy quả thực là mạnh lên rất nhiều.

Việc đầu tiên mà lão Phong muốn làm trong ngày hôm nay chính là kiểm chứng thực lực của chính mình sau khi đột phá, nếu có thể liền đi tranh đoạt chiếc gương đồng màu vàng tím kia.

Vì vậy, lão Phong đã ngừng tấn công, cũng không có tận dụng khe hở bị đánh lui để tiến hành tấn công cái tên cao thủ đến từ Xiêm La này.

Đồng thời, cậu ấy còn muốn đánh bại cái tên cao thủ đến từ Xiêm La này trong trạng thái mạnh nhất, cho nên cậu ấy chỉ đứng yên tại chỗ, lộ ra vẻ mặt lạnh như băng, thậm chí còn tỏ vẻ cực kỳ kiêu ngạo mà nói một câu:

“Lấy ra bản lĩnh thực sự của anh đi!”

*****

Lão Phong thực chất là người rất khiêm tốn, không thích phô trương hay nổi bật.

Hôm nay cậu ấy đi lên võ đài cũng chỉ vì Bảo Kính Tử Kim và để kiểm chứng năng lực của mình sau khi đột phá.

Tuy nhiên, chính vì lão Phong đã làm ra một động thái như vậy, cho nên ở trong mắt của người ngoài lại có vẻ vô cùng kiêu ngạo.

Một câu “Lấy ra bản lĩnh thực sự của anh đi” trông càng phách lối.

Tôi thấy thế thì không khỏi lắc đầu.

Chu Nhất Thác ở bên cạnh càng tỏ ra kinh ngạc đến há to miệng:

“Mẹ kiếp, hóa ra anh Phong mạnh như vậy!”

Từ Khôn còn kinh ngạc hơn, sau đó hưng phấn nói:

“Anh Phong thật lợi hại, bạo ngược con khỉ Nam Dương kia đi!”

Lỗ Quang cũng lắp bắp nói với tôi:

“Đinh, anh Đinh, ngày thường anh Phong luôn làm màu như vậy sao? Cái này, cái này cũng quá kích thích rồi?”

Tôi lộ ra nụ cười khổ nhưng không trả lời.

Toàn bộ những người có mặt ở trong hội trường đều lộ ra vẻ ngạc nhiên, sau đó lại trở nên phấn khích.

“Mẹ kiếp, hóa ra là một tên cao thủ!”

“Chết tiệt, người này thật giỏi giả vờ!”

“Ừ, rất có khí thế!”

“Choáng nha, sẽ không bị vả vào mặt chứ?”

“Nhóc con, đừng kiêu ngạo như vậy, nếu không lát nữa sẽ bị vả vào mặt đấy!”

“...”

Có một số người cảm thấy lão Phong đang làm màu để lấy lại mặt mũi đã mất trước đó của chúng tôi.

Nhưng cũng có một số người lại cho rằng vừa rồi lão Phong không có nắm lấy cơ hội để đè bẹp đối phương, nếu lát nữa bị thua thì người bị vả mặt vẫn là Đạo môn tại Trung Nguyên chúng tôi.

Hiện tại làm màu hay không, không còn quan trọng nữa, chiến thắng mới là điều quan trọng nhất.

Nhưng lão Phong lại hoàn toàn không coi trọng chuyện này, theo quan điểm riêng của cậu ấy, ánh mắt của người ta như thế nào cũng không có ý nghĩa gì nhiều, cậu ấy chỉ nghĩ đến chuyện muốn được so chiêu với cao thủ mà thôi, cho nên cái tên cao thủ đến từ Xiêm La này chính là một khối đá thử vàng tốt nhất.

Còn cái tên cao thủ đến từ Xiêm La này cũng cảm thấy chính mình đã bị xúc phạm, bởi vì ở Xiêm La, bản thân chính là cao thủ số một của Mật tông, đồng thời cũng là một người sẽ đảm nhiệm chức tông chủ của Mật tông tại Xiêm La trong tương lai.

Lần này bản thân tới Đạo thống Trung Nguyên chính là muốn cướp lấy vị trí đứng đầu này, nhưng vừa rồi chính mình lại bị một kích đẩy lui.

Thậm chí, đối phương đã từ bỏ cơ hội, cũng không có công kích mình, ngược lại đứng ở nơi đó nói gì đó.

Mặc dù Ba Tụng nghe không hiểu, nhưng từ phản ứng của những người xung quanh mà phán đoán, anh ta nghĩ đối phương đang khiêu khích mình, khiến anh ta tức giận không thôi.

Sau đó Ba Tụng nhanh chóng đứng lên, trong miệng lại lần nữa rít gào một tiếng, đồng thời vận chuyển công pháp của Mật tông tại Xiêm La để tăng sức mạnh của bản thân lên mức lớn nhất.

Anh ta muốn tiếp tục dành thắng lợi và đánh bại đối thủ trước mắt này.

Mà lão Phong cũng cảm nhận được sự thay đổi trong khí tức của Ba Tụng, cho nên cậu ấy cũng âm thần tăng cường Bách Hoa Công của mình lên.

Ngay sau đó, Ba Tụng lại lao tới và muốn liều mạng với lão Phong.

Nhưng lão Phong vẫn không chịu rút lui, thậm chí cũng không né tránh mà muốn lấy cứng đối cứng với Ba Tụng.

Cho nên trường kiếm lại lần nữa múa may, lại vang lên vài tiếng “Bang bang” giòn vang, ngay sau đó chỉ thấy lão Phong đảo qua một kiếm, thân thể bay lên không trung và giơ chân đá một cước về phía trước.

“Bang” một tiếng đã đá vào mặt của Ba Tụng.

Còn Ba Tụng thì tránh không kịp, cho nên toàn bộ khuôn mặt đều biến dạng, cả người càng mất đi thăng bằng, sau đó “rầm” một tiếng ngã xuống đất, ngất xỉu tại chỗ.

Bình Luận (0)
Comment