Sự thay đổi này cũng là do đạo hạnh của anh ta đã được đề thăng mà mang đến, nhưng tôi tin chắc rằng trước đây chính mình có thể đánh bại Pháp Không thì bây giờ cũng có thể làm được.
Thực lực của Pháp Không cũng đã đạt đến cảnh giới Đạo Vương sơ kỳ, nhưng trạng thái Đạo Vương của anh ta lại có vẻ không được ổn định lắm, hẳn là do vừa mới đột phá không lâu.
Tuy đạo hạnh của anh ta không cao hơn tôi, nhưng sức phòng thủ của tuyệt kỹ Kim Chung Tráo này lại cực kỳ kinh người.
Bởi vì Kim Chung Tráo được hóa thành từ cương khí hộ thể, nó liên tục làm chệch hướng các đòn công kích của tôi và thậm chí còn gây ra tác dụng phản đòn lên tôi.
Nếu tôi cứ tấn công mạnh mẽ, nó chắc chắn sẽ tiêu hao rất nhiều linh lực của tôi.
Hơn nữa thiền trượng ở trong tay của Pháp Không có sức tấn công rất cường hãn, khiến tôi mấy lần rơi vào hỗn loạn.
Bởi vì thế công của Pháp Không rất mạnh, cho nên anh ta cũng nghênh đón tiếng khen và reo hò ầm ĩ không ngừng của những người đang xem cuộc chiến.
Thậm chí có rất nhiều nhân vật của thế hệ trước cũng gật đầu, không ngừng khen ngợi Pháp Không.
Nhưng phòng ngự mạnh cũng có điểm yếu của nó.
Mặc dù Kim Chung Tráo ncủa Pháp Không rất mạnh mẽ nhưng bản thân nó cũng có điểm yếu.
Bởi vì Kim Chung Tráo là một loại tuyệt kỹ tiêu hao linh lực của Phật môn, cho nên nó cần sự chèo chống của đạo khí, theo thời gian trôi qua, linh lực mà nó tiêu hao sẽ chỉ càng lúc càng lớn và càng ngày càng nhiều.
Mà bản thân tôi cũng hiểu rõ điều này, cho nên vì để bảo tồn sức mạnh, tôi cũng không vội vàng và không có ý định tấn công dồn dập.
Tôi chỉ đang kéo dài thời gian với Pháp Không, thậm chí còn có vẻ như bị Pháp Không đàn áp phần nào.
Trong mắt nhiều người, bọn họ đều cho rằng tôi đang bị Pháp Không nắm ở trong tay.
Nhưng sau khi đánh với nhau hơn hai mươi phút, Kim Chung Tráo dường như đã đạt đến giới hạn, dẫn tới sức phòng thủ đã bị suy giảm rất nhiều.
Pháp Không cũng thở không ra hơi, hiển nhiên là anh ta đã không thể chịu đựng nổi sự tiêu hao liên tục của Kim Chung Tráo.
Còn tôi thì đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội mà cường thế ra tay.
Cũng trong mấy hiệp giao chiến này, tôi đã dồn anh ta vào bước đường cùng, chuyển bại thành thắng.
Một kiếm đẩy lui thiền trượng ở trong tay của Pháp Không, một chưởng đẩy lui anh ta.
Chờ đến khi Pháp Không đứng vững thân thể thì mới phát hiện trường kiếm ở trong tay của tôi đã chĩa thẳng vào ngực của anh ta.
Mà điều này cũng làm cho nhiều người xem ở trong mắt cũng tỏ ra cực kỳ ngạc nhiên, bởi vì rõ ràng Pháp Không mới là người chiếm thế thượng phong, nhưng lại bị đánh bại, mà thất bại này cũng không hề được báo trước khiến người ta không dự kiến trước được.
Pháp Không ở trên võ đài lộ ra một tia cười khổ, anh ta hít một hơi thật sâu, chắp tay ở trước ngực rồi nói với tôi:
“Nam mô a di đà phật, Đinh thí chủ, anh lại thắng!”
Lúc này, giọng điệu của anh ta không có dao động nhiều, điều này cho thấy tâm cảnh của Pháp Không rất cao và nhanh chóng chấp nhận thắng thua.
Tôi nghe Pháp Không mở miệng nhận thua thì cũng thu hồi kiếm:
“Pháp Không, đa tạ!”
Vừa nói, tôi cũng vừa ôm quyền.
Pháp Không khẽ gật đầu, anh ta nhặt cây thiền trượng ở trên mặt đất lên rồi xoay người rời đi.
Xung quanh lại truyền đến tiếng ồn ào náo động.
“Mạnh!”
“Chuyển bại thành thắng, thật là kích thích.”
“Cmn, tên Đinh Phàm này lại có thể phá vỡ được Kim Chung Tráo của Pháp Không!”
“Đinh Phàm đã liên tiếp đánh bại năm đại cao thủ rồi.”
“Trời ạ! Cứ tiếp tục như vậy, còn có ai có thể trị được cậu ta nữa?”
“Chẳng lẽ Đinh Phàm sẽ giành được chức vô địch?”
“...”
Nhưng tôi ở trên võ đại lại vui không nổi, bởi vì mặc dù tôi đã đánh bại Pháp Không nhưng Kim Chung Tráo của Pháp Không thực sự rất khó chơi.
Nó hoàn toàn khác với trận đánh chớp nhoáng trước đó, dù tôi đã phòng ngự bị động, đánh vòng vo vẫn không chiếm thế chủ động.
Nhưng cho dù có như thế, trận chiến lần này cũng đã tiêu hao12%. đạo khí của tôi
Nói cách khác, tôi đã sử dụng hơn 40% linh lực của mình.
Phải biết linh lực của tôi rất thuần khiết, hơn nữa dung dượng đan điền của tôi cũng rất lớn, nhưng hiện tại cũng đã xuất hiện sự tiêu hao khổng lồ rồi.
Cho nên nếu cứ tiếp tục duy trì như thế, tôi cảm thấy mình sẽ chống đỡ không nổi để thắng được mười lăm trận liên tiếp, mà phải hao hết sạch linh lực và mệt mỏi đến chết …
Hơn nữa, thậm chí bản thân tôi còn không có thời gian để thở vài hơi thì một người khiêu chiến mới lại xuất hiện, mà lần này người tới là một cô gái trẻ tuổi.
Cô ấy trông khá đẹp và có dáng người rất đẹp, đặc biệt là vòng một nảy nở, mặc dù da có hơi ngăm đen nhưng đây lại là loại da ngăm khỏe mạnh, xem cách ăn mặc của cô ấy thì hẳn là người đến từ phủ Thiên Sư của núi Long Hổ.
Ngay khi cô gái này bước lên võ đài, cô ấy đã nhìn tôi chằm chằm đầy lạnh lùng, trong mắt cũng tỏ rõ sự thù địch với tôi.
Sau khi đối phương nhìn chằm chằm vào tôi vài lần, cô ấy đột nhiên mở miệng nói:
“Phó Linh đại đệ tử của phủ Thiên Sư tại núi Long Hổ!”
Nghe vậy, tôi lộ ra một nụ cười nhàn nhạt:
“Ồ, đại sư tỷ! Trước đây tôi đã từng giao thủ với sư muội của cô ở Thượng Thương Quan, hình như tên của cô ấy là Thư Hiểu Khiết phải không?”
Tôi vốn chỉ thuận miệng nói ra một câu thôi, nhưng ai biết lời này vừa ra, đối phương đã lập tức nổi khùng lên: