Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1903

Chương 1903 Chương 1903

“Tôi biết, hơn nữa tôi cũng biết, anh chính là một tên háo sắc. Hôm nay bổn cô nương tới đây chính là để đánh gãy tay của anh...”

Lời này vừa ra, toàn bộ hội trường lập tức ồ lên.

Rất nhiều nam tu sĩ trẻ tuổi bạo nổ, sau đó bắt đầu nhao nhao suy nghĩ miên man, bọn họ cho rằng tôi đã làm gì vị Phó Linh kia, thậm chí có người còn bắt đầu lung tung suy đoán.

“Cmn! Chẳng lẽ Đinh Phàm này có quan hệ tình cảm với Phó Linh?”

“Có cần kích thích như vậy không?”

“Nhìn bộ dáng này, xem ra rất có thể là có quan hệ tình cảm rồi!”

“Cho dù không có quan hệ tình cảm thì vị Đinh Phàm này chắc chắn là đã ăn đậu hủ của con nhà người ta, nếu không thì sao vừa lên võ đài đã mắng cậu ta là háo sắc chứ?”

“Đúng vậy, giữa bọn họ nhất định có chuyện gì đó?”

“...”

Xung quanh nghị luận không ngừng, Dương Tuyết ở dưới võ đài nghe vậy cũng hơi cau mày lại.

Ngay cả tôi ở trên võ đài cũng nghe đến trợn tròn mắt, trên mặt lộ ra vẻ không thể hiểu được, bởi vì tôi và vị Phó Linh này xưa nay không hề quen biết nhau, mẹ nó chuyện gì đây?

Tự nhiên vừa mới lên đài đã mắng tôi là đồ “Háo sắc”, thậm chí còn muốn đánh gãy tay tôi, chuyện gì vậy?

*****

Vị đại sư tỷ đến từ núi Long Hổ này vừa lên đã mắng tôi là một tên “Háo sắc”, mà điều này cũng làm tôi nhất thời có chút chóng mặt không hiểu gì hết.

Bởi vì tôi xưa nay không hề quen biết cô ấy, mà hôm nay mới là lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau.

Nhưng nhìn biểu tình mang theo dáng vẻ cực kỳ oán hận tôi của đối phương, khiến tôi thực sự có chút sờ không được đầu*.

(Sờ không được đầu: Mù mờ, không thể hiểu rõ sự việc.)

Còn nhóm những người đang xem cuộc chiến ở xung quanh võ đài cũng nghị luận sôi nổi, không ngừng mở miệng, điều này khiến tôi dâng lên một loại cảm giác có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng tẩy không hết được.

Bởi vì tôi còn chưa hiểu được gì thì đã bị người ta nói là có quan hệ tình cảm với Phó Linh này, cho nên tôi hít một hơi thật sâu, sau đó nói với cô ấy:

“Đại sư tỷ của núi Long Hổ, có phải là cô nhận sai người rồi không? Tôi với cô xưa nay không hề quen biết nhau, hơn nữa trước đó chúng ta cũng chưa từng gặp nhau mà đúng không? Vậy tại sao cô vừa lên võ đài đã mắng tôi là háo sắc rồi?”

Nhưng tôi vừa dứt lời, vị Phó Linh này đã rút ra trường kiếm, sau đó hạ giọng dùng âm thanh chỉ có tôi mới nghe được:

“Hừ, đúng là tôi không biết anh. Nhưng lúc còn ở trên Thượng Thương Quan, anh đã làm gì sư muội của tôi, chẳng lẽ anh còn không biết sao? Khiến cho sư muội của tôi phải canh cánh ở trong lòng, suýt chút nữa là bị trầm cảm”

Sau khi nghe đối phương nói như vậy, tôi cũng bắt đầu cố gắng nhớ lại.

Nhưng việc này lâu quá rồi nên tôi cũng không còn nhớ rõ lắm.

Tôi chỉ nhớ là lúc đó tôi có đánh nhau cùng với một cô gái đến từ phủ Thiên Sư ở núi Long Hổ, lớn lên còn rất xinh đẹp, gọi là Thư Hiểu Khiết.

Nhưng ngoại trừ việc tôi giao thủ với cô ấy ở trên võ đài ra thì không có bất kỳ sự tương tác nào khác.

Tôi có thể làm gì? Tôi có thể làm gì khác với sư muội của cô ấy chứ?

Những câu hỏi như vậy cứ hiện lên trong đầu tôi.

Nhưng vào lúc này, ánh mắt tôi chợt liếc nhìn vòng 1 kiêu ngạo của Phó Linh, đạo bào rộng thùng thình, cảm giác chính là chịu không nổi.

Kết quả một cái nhìn vô tình như vậy khiến trong đầu tôi chợt nhớ tới cảnh tượng tôi đánh bại Thư Hiểu Khiết, cũng chính là vị sư muội ngực bự kia.

Cảnh tượng trước và sau khi tôi đánh bại cô ấy ở trên võ đài cũng hiện lên trong tâm trí tôi, lúc đó hình như hai chưởng liên tiếp của tôi đều đánh vào ngực của Thư Hiểu Khiết, cuối cùng cô ấy bị đánh khỏi võ đài và tôi giành được chiến thắng.

Vừa nghĩ tới đây, trong lòng của tôi lập tức “Lộp bộp” một tiếng. Chẳng lẽ vị Phó Linh này lên võ đài là vì chuyện này sao?

Tôi cảm thấy hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không cần làm đến mức đó mà?

Trên võ đài, vốn dĩ không tồn tại cái gì mà nam nữ thụ thụ bất thân, đánh bại đối thủ mới là quy tắc duy nhất.

Nghĩ đến đây, tôi hơi ngẩng đầu lên, sau đó mang theo biểu tình kinh ngạc mà nhìn chằm chằm vào Phó Linh.

Phó Linh thấy biểu tình hơi thay đổi của tôi thì nói tiếp:

“Hiện tại nghĩ ra rồi sao?”

Tôi hơi xấu hổ rồi nói:

“Đại sư tỷ của núi Long Hổ, thật ra chuyện lúc đó là ngoài ý muốn thôi, tôi cũng không muốn ăn đậu hũ của sư muội nhà cô đâu!”

Bởi vì vấn đề này tương đối riêng tư nên giọng nói của chúng tôi tương đối thấp.

Ngoài tiếng cãi cọ ồn ào ở xung quanh ra, chỉ có chúng tôi mới có thể nghe rõ lời nói của nhau.

Nhưng sau khi nghe tôi nói như vậy, Phó Linh lại lộ ra vẻ mặt không vui, biểu tình cũng trở nên lạnh lùng hơn giống như hận không thể lập tức xé nát tôi vậy…

Bởi vì trong chuyện này cũng có nguyên nhân.

Thư Hiểu Khiết và cô ấy không chỉ có mối quan hệ sư tỷ và sư muội mà còn có mối quan hệ khác là bạn thân với nhau và có tình cảm khắng khít.

Mà Thư Hiểu Khiết từ khi còn nhỏ đã lớn lên ở phủ Thiên Sư và chịu sự giáo dục rất truyền thống, cho dù có đi học thì cũng học ở trường nữ sinh.

Hơn nữa, trong môn phái, cô ấy và các sư huynh đệ cũng đối xử với nhau tương kính như tân.

Có thể nói là một người phụ nữ rất, rất truyền thống.

Khái niệm về trinh tiết của cô ấy gần như tách rời với xã hội hiện đại đến tình cảnh không hợp nhau, cho nên sau trận chiến ở Thượng Thương Quan, Thư Tiểu Khiết cảm thấy mình đã bị sỉ nhục cực kỳ lớn, thậm chí còn cảm thấy sự trong sạch của cơ thể đã bị làm bẩn.

Bình Luận (0)
Comment