Sau khi đối phương nói xong, khí thế khắp cơ thể cũng đã thay đổi.
Mái tóc không gió tự động tung bay. Hơn nữa, cô ấy còn nâng chiếc nỏ bạc ở trong tay lên và nhắm chuẩn vào tôi rồi bắn.
Thấy vậy, hai mắt của tôi nhíu lại, sau đó rút kiếm ra rồi lao về phía trước.
Đối thủ sử dụng nỏ bạc, có ưu điểm là tấn công tầm xa.
Tôi chỉ có thể đến gần cô ấy thì mới có thể giải quyết lợi thế của đối thủ.
Vì vậy, tôi di chuyển rất nhanh và ngày càng tiến gần hơn.
Nhưng Khải Lệ này cũng rất nhanh nhẹn, cô ấy bóp cò chĩa thẳng vào tôi, sau đó tôi chỉ nghe “Vèo vèo vèo” thì đã bắn ra ba mũi tên…
Mặc dù nỏ không lớn, nhưng uy lực cực kỳ kinh người, tốc độ của mũi tên bắn ra cực kỳ nhanh.
Hơn nữa nó còn mang theo một dòng cương khí khô nóng, mà điều có liên quan đến thuộc tính linh lực của Khải Lệ.
Cô ấy nói bản thân là Ma đồ hệ hỏa, hẳn là do có được một loại đạo khí đặc biệt thuộc tính lửa.
Tôi không dám có chút chậm trễ nào, nhanh chóng né sang trái tránh sang phải để tránh cho bị mũi tên đánh trúng.
Sau khi những mũi tên đó lướt qua tôi thì đã bắn thẳng về phía hàng ghế của mọi người ở bên ngoài võ đài.
Nhưng may mắn là xung quanh có bốn vị trọng tài, bốn vị trọng tài này đều là những tiền bối có đạo hạnh tương đối cao của Đạo môn.
Bọn họ có tay mắt lanh lẹ đã chặn toàn bộ những mũi tên bạc đã bắn ra khỏi võ đài để tránh làm tổn thương những người đang xem cuộc chiến ở xung quanh.
Trên võ đài, chúng tôi đã lao vảo đánh nhau, còn ở dưới võ đài cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi, bởi vì phần lớn người ở đây chưa từng tiếp xúc với cao thủ của Tây Vực.
Cho nên lúc này khi nhìn thấy Khải Lệ ra tay thì có cảm giác mới lạ, thậm chí có một số người còn chửi bậy:
“Nỏ bạc thật lợi hại. Chẳng lẽ bọn họ đều dùng thứ này để trừ tà ở Tây Vực sao?”
“Đúng là rất lợi hại, nhưng không biết thứ này có thể giết chết quỷ ở đây hay không!”
“Không biết có thể giết quỷ hay không, dù sao tôi cũng đối phó không nổi người này”
“...”
Nhiều người xung quanh đang bàn tán và đưa ra những quan sát, đánh giá toàn diện về Khải Lệ.
Còn tôi thì vẫn đang từng bước ép sát đến gần Khải Lệ.
Nhưng thân pháp của Khải Lệ rất tốt, uy hiếp từ chiếc nỏ bạc ở trong tay của cô ấy cũng rất lớn.
Tôi cũng không dám liều lĩnh tiến lên vì khoảng cách càng gần thì tôi càng khó tránh khỏi những mũi tên, nhưng nếu không đến gần thì chỉ có thể bị đối thủ thả diều.
Tuy nhiên, may mà võ đài tương đối hạn chế và trước sau luôn lớn như vậy, nếu không thật đúng là rất khó để đến gần đối thủ.
Tôi đi dọc theo khu vực trung ương này mà tới gần, liên tục thu hẹp phạm vi trận chiến của chúng tôi, từ đó dồn cô ấy vào góc mù.
Sau khi Khải Lệ rút lui đến rìa võ đài thì sẽ không còn lối thoát.
Lúc này, cô ấy đang đứng ở ngoài rìa thì liếc nhìn phía sau một cái, sau đó hơi cau mày, thậm chí ở trong miệng còn mắng một câu: “Shit!”
Đồng thời còn nâng nỏ lên mà bắn “Vèo vèo” hai mũi tên, nhưng hai mũi tên này không có chuẩn tâm, có lẽ là vì muốn bức lui tôi mà bắn loạn xạ, cho nên tôi đã dễ dàng tránh được nó.
Đồng thời, khoảng cách giữa tôi và cô ấy đã rút ngắn xuống còn năm mét.
Lúc này, tôi đã vận chuyển linh lực của mình và chuẩn bị áp sát Khải Lệ.
Nhưng ai biết được, cao thủ của Tây Vực này lại không dễ đối phó như trong tưởng tượng của tôi.
Cô ấy đột nhiên cầm cây gậy đen trong tay phải lên, trong miệng “ầm bầm lẩm bẩm vài câu rồi chỉ một ngón tay vào tôi.
Trong chớp mắt, viên ngọc ở phía đầu cây gậy đen đột nhiên phát ra một tia ánh sáng đỏ, một cỗ khí tức cực nóng lập tức thổi quét mà đến.
Tôi còn mơ hồ phát hiện ở bên trong tia ánh sáng đỏ kia còn có một ngọn lửa chĩa thẳng mà đến, đồng tử của tôi bỗng nhiên giãn ra, thầm nói không ổn.
Cho nên tôi nào dám chần chờ nữa mà lập tức vận chuyển đạo khí để tạo thành cương khí bảo vệ cơ thể, thân thể cũng nhanh chóng lui về phía sau.
Mẹ nó, lúc này mà còn dám tiến về phía trước nữa thì chính mình nhất định sẽ bị nướng thành thịt xiên mất, tôi phản ứng xem như khá nhanh cũng đưa ra phản ứng chuẩn xác nhất ngay từ giây phút đầu tiên.
Đồng thời kéo ra một khoảng cách an toàn khoảng mười mét với Khải Lệ, lúc này trên mặt của tôi tràn đầy vẻ ngưng trọng, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Sau đó lại lần nữa đánh giá trình độ cường đại của Khải Lệ ở trong đầu, đây là thứ mà Tây Vực gọi là ma pháp sao?
Mặc dù khí của bọn họ giống như khí của Đạo môn chúng tôi, nhưng lại có sự khác biệt về phương thức lưu động, hệ thống vận chuyển và phương thức tấn công.
Cho nên mới khiến tôi không có cách nào xác định được tu vi chân chính của đối thủ.
Nếu dựa theo định nghĩa về cấp bậc của Đạo môn chúng tôi thì đại khái có thể phán đoán, đạo hạnh của Khả Lệ e rằng đã đạt đến giữa Đạo Sư đỉnh phong và Đạo Vương sơ kỳ, nhưng đây là một giá trị nổi và không hoàn toàn chuẩn xác.
Nếu tạm thời xét từ giá trị bình quân, đối thủ của tôi đã đạt tới cảnh giới ngang bằng với tôi, Đạo Vương sơ kỳ, nhưng phương thức tấn công của đối phương lại có sự khác biệt hoàn toàn, khiến tôi thực sự không biết phải đối phó như thế nào.
Một chiêu vừa rồi hẳn là đã sử dụng pháp bảo ở trong tay cô ấy, từ đó tiến hành việc truyền linh lực hay đạo khí, cộng thêm tính chất đặc biệt của thuộc tính hệ hỏa, cuối cùng chuyển hóa linh lực thành ngọn lửa và tiến hành công kích ngọn lửa về phía tôi.