Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1908

Chương 1908 Chương 1908

Nếu đối phương tự xưng là ma đồ hệ hỏa, như vậy loại chiêu thức này hẳn là còn có rất nhiều, cho nên việc kế tiếp của tôi chủ yếu là đề phòng điểm này…

Trong lòng của tôi cân nhắc liên tục, cố gắng nắm bắt những thông tin tôi có được cho đến nay, từ đó tiến hành phân tích và mổ xẻ nó để đạt được mục tiêu đánh bại Khải Lệ.

Nhưng tất cả mọi người ở xung quanh đài quan sát trận chiến lại xem đến trợn mắt cứng lưỡi.

“Cmn, tự mang súng phun lửa sao?”

“Đây là công pháp và pháp khí gì vậy? Thế mà, thế mà có thể chuyển hóa linh lực thành ngọn lửa mạnh mẽ như vậy”

“Người ta gọi đó là ma pháp, còn cây gậy khuấy phân heo đó được gọi là gậy ma pháp…”

“Các tu sĩ ở Tây Vực thích chơi khác biệt như vậy đấy, phương thức tấn công cũng rất khác biệt!”

“Đinh Phàm gặp chút phiền phức rồi đây, ngọn lửa mãnh liệt như vậy, anh ta hoàn toàn không có cách nào đến gần!”

“Khải Lệ này là một tay tấn công tầm xa, có nỏ bạc, lại có thể phun lửa, cái này còn đánh thế nào nữa?”

“...”

Bởi vì có sự khác biệt về hệ thống tu sĩ, cho nên sau khi bọn họ nhìn thấy lực công kích mạnh mẽ của Khải Lệ thì không khỏi cảm thấy kinh ngạc.

Mà tôi cũng ngừng tấn công, sau đó ngẫm lại phương thức công kích hoàn mỹ khác, đồng thời cũng để cho mình bình tĩnh lại.

Nhưng Khải Lệ đứng ở đầu bên kia võ đài rõ ràng không muốn cho tôi có cơ hội.

Lúc này cũng không biết cô ấy đã hét lên cái gì, sau đó vung gậy ma pháp của mình, giơ chiếc nỏ bạc lên và cường thế nghiền áp về phía tôi...

****

Thuật pháp của Khải Lệ có lẽ được gọi là “Ma pháp” ở Tây Vực của bọn họ.

Nhưng cho dù nó có được gọi là cái gì thì cũng là một loại sử dụng “khí”.

Hiện tại cô ấy lại tấn công, khiến tôi không còn thời gian để chần chừ.

Lúc này, tôi cũng chỉ có thể căng da đầu, cắn răng tiếp tục tiến về phía trước.

Chiếc nỏ bạc ở trong tay của Khải Lệ lại bắn ra mấy mũi tên.

Rõ ràng là sau khi sử dụng ma pháp hệ hỏa vừa rồi, cô ấy đã bỏ thêm các mũi tên vào, những mũi tên mang theo nhiệt độ cực nóng này liên tục bắn về phía tôi, ở trong đó có một mũi tên tôi tránh không kịp, nó xuyên thẳng qua quần áo quanh eo tôi, thậm chí còn làm xước da của tôi.

Lần này tôi chỉ cảm thấy đau nhức giống như bị bỏng, thậm chí là ngay tại chỗ bị bắn thủng quần áo còn có vết cháy xém.

Choáng nha, có được một chiếc nỏ bạc tấn công mạnh mẽ như vậy, hơn nữa nó còn mang thuộc tính lửa.

Nếu dùng thứ này để đánh yêu quái, uy lực của nó khẳng định rất mạnh.

Nếu trên đó có khắc thăm minh văn nữa thì việc giết quỷ có lẽ cũng không thành vấn đề. Chẳng trách mấy người trừ tà ở Tây Vực lại thích dùng nỏ bạc như vậy.

Hiệu suất tầm xa cao, uy lực còn lớn.

Về điểm này, tôi cảm thấy chính mình có thể tham khảo, nhưng quỷ ở chỗ chúng tôi không sợ đồ làm bằng bạc, nhưng lại rất sợ gỗ đào.

Trong tương lai, dùng gỗ đào làm mũi tên diệt quỷ có thể sẽ tốt hơn.

Trong lúc nhất thời, trong đầu tôi đã hiện lên một ý tưởng “nhàm chán” như vậy, nhưng mà việc này cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Còn hiện tại, điều quan trọng nhất là làm thế nào để đánh bại người này trước.

Khi mũi tên bay xẹt qua, Khải Lệ lại tiến hành một vòng ma pháp mới để tấn công về phía tôi, trong miệng của đối phương niệm pháp quyết, đồng thời thông qua gậy ma pháp ở trong tay mà lần nữa thi triển ma pháp hệ hỏa vào tôi.

Nhưng ma pháp lần này không phun ra ngọn lửa giống như một con rắn như lần trước. Thay vào đó là từng đợt cơn mưa lửa trút xuống, không sai, chính là cơn mưa lửa trút xuống.

Đối phương sử dụng gậy ma pháp ở trong tay để hình thành một dòng linh lực giống như một loại tràng vực ở xung quanh tôi, sau đó, đối phương đốt cháy dòng linh lực này và hình thành một trận mưa lửa rớt xuống.

Mặc dù phương pháp này rất đặc biệt và có sự khác biệt.

Theo đạo thống ở Trung Nguyên chúng tôi thì điều này gần như không thấy được hoặc là hoàn toàn không có, nhưng hiệu ứng này rất đẹp và lực sát thương cũng rất lớn.

Mưa lửa rơi xuống như lửa trời trút xuống, không chỉ mang lại cho người ta sự sáng chói trực quan nhất mà còn mang đến cho tôi sự nguy hiểm của cái chết.

Mẹ nó, đây là muốn thiêu chết tôi sao?

Tôi rơi vào trạng thái chật vật và liên tục né tránh, sau đó lợi dụng cương khí để đánh văng những cơn mưa lửa này và tìm cách tránh khỏi dòng linh lực này.

Nếu không, tôi sẽ bị người ta dắt mũi dẫn đi.

Ma pháp rực rỡ của Khải Lệ đã gây chấn động cho toàn bộ Đạo thống của Trung Nguyên.

Ở Trung Nguyên chúng tôi, số lượng người trời sinh đã có được thuộc tính linh lực hệ hỏa là rất ít, nhưng cũng không phải không có.

Môn phái có thể tu luyện công pháp thuộc tính hỏa và có thể chuyển hóa linh lực trở thành ngọn lửa, cũng không phải không có.

Nhưng trong tám môn phái lớn đương thời và trong toàn bộ Đạo môn, e rằng thực sự không có bất cứ một ai có thể sử dụng linh lực thuộc tính hỏa hoàn mỹ như thế, vừa có thể phun lửa vừa tạo thành cơn mưa lửa như thế này.

Nhưng Tây Vực lại tìm ra một con đường khác.

Bọn họ không chỉ có thể phát huy thuộc tính linh lực tới cực hạn mà còn có thể sử dụng gậy ma pháp làm thành một loại pháp khí dẫn đường, từ đó tiến hành dẫn dắt linh lực để đạt được năng lực tấn công từ xa, cuối cùng hình thành một lối đi riêng và tạo thành phương thức công kích đặc biệt mà chúng tôi nhìn thấy lúc này.

Bình Luận (0)
Comment