“Sư phụ, tên này đã làm tổn thương sư thúc, để đệ tử báo thù thay sư thúc!”
“Đúng vậy sư phụ, để chúng con làm thịt tên này đi.”
“Chưởng môn sư bá, để chúng con ra tay đi!”
“Phải đấy!”
“Đúng vậy, đúng đúng…”
“...”
Các đệ tử của Kỳ Liên Giáo đều lộ ra vẻ mặt căm phẫn và mở miệng nói không ngừng.
Sau khi Bạch Tu trưởng lão bị tôi đánh trọng thương thì được hai nữ đệ tử đỡ lên, vẻ mặt có chút phẫn nộ nói:
“Ai da! Sư huynh, anh nhất định phải báo thù cho em! Tên tiểu bối này không chỉ vu khống em, mà còn đả thương em, ai da...”
Bạch Tu trưởng lão che bả vai của mình lại rồi kêu thảm không ngừng, đồng thời lộ ra dáng vẻ rất là vô tội.
Nhưng sắc mặt của Thanh Sơn chân nhân thì tối sầm lại, lạnh lùng nói:
“Sư đệ, một kích của tiểu bối Đinh Phàm chỉ mới đạt đến Đạo Tông, lấy thực lực của đệ, vì sao còn bị thương?”
Thanh Sơn chân nhân chất vấn một câu.
Nhưng sau lời nói này, trong lòng của rất nhiều người đều bị chấn động, đồng thời tất cả bọn họ đều vì một câu nói này mà lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh hãi.
Một kích cấp Đạo Tông?
Đinh Phàm mới bao nhiêu tuổi chứ, mẹ nó, đã có thể thi triển ra sức mạnh cấp Đạo Tông rồi à?
Điều này làm cho rất nhiều người của thế hệ trẻ đồng lứa có mặt tại đây bị đả kích.
Ngọc Băng của phái Mao Sơn, Lý Đông Lôi của Cản Thi Tông, đại đệ tử Tần Vũ của Thất Tinh Giáo và Vu Hàng của Cửu Tiêu Quan đều cảm giác được sự chênh lệch.
Đây là một khoảng cách cực kỳ lớn, ngay cả cánh cửa của Đạo Tông ở đâu bọn họ cũng không nhìn thấy được.
Nhưng một tên tán tu như tôi lại có thể thi triển ra uy lực như vậy, còn tu luyện ra đạo khí ba màu, thực lực còn khủng bố đến biến thái.
Điều này đã làm cho những tên thiên tài thiên chi kiêu tử này cảm thấy vô cùng lạc lõng và đầu họ như bị núi Thái Sơn đè xuống.
Nhưng người có tâm tình bất an nhất vẫn là vị Bạch Tu trưởng lão này.
Sau khi bị Thanh Sơn chân nhân chất vấn một câu như vậy, ông ta nhất thời có chút nghẹn lời.
Bạch Tu trưởng lão uy chấn ở núi Kỳ Liên nhưng lại không thể ngăn cản được một tên Đạo Tông, còn nói được cái gì nữa chứ?
Sau khi ông ta im lặng được một lát, cuối cùng tròng mắt chuyển động nói:
“Sư, sư huynh, đệ, gần đây đệ luyện công, gân mạch đã bị tổn thương, cho nên, cho nên không có cách nào thi triển toàn lực. Đúng, chính là như vậy.”
Thực ra thì lý do thoái thác này cũng không tính là gì, bởi vì sau khi đạt đến cảnh giới giống như các vị đại lão, việc đột phá không còn đơn giản như bình cảnh nữa, không cách nào đột phá không nói, thậm chí còn bị phản phệ mà bị thương, cho nên loại chuyện này ở trong Đạo môn cũng rất bình thường.
Tuy nhiên, Thanh Sơn chân nhân lại không cho là đúng, vẻ mặt vẫn không thay đổi, lại lần nữa chất vấn:
“Vậy sao đạo khí vừa rồi của đệ không phải là công pháp của Kỳ Liên Giáo?”
Vừa mới nói xong, tất cả mọi người có mặt đều trở nên xôn xao.
Bởi vì mỗi một người ở trong Kỳ Liên Giáo đều sẽ tu luyện Kỳ Liên Công, nếu không phải là Kỳ Liên Công thì sao ông ta được gọi là đệ tử của Kỳ Liên Giáo chứ?
Từ đó đã chứng minh vị Bạch Tu trưởng lão này thực sự có vấn đề.
Các đệ tử của Kỳ Liên Giáo cũng trở nên im lặng và quay người nhìn về phía Bạch Tu trưởng lão.
Còn Bạch Tu trưởng lão lại kinh hồn táng đảm, sắc mặt thay đổi, rõ ràng là đang thấp thỏm lo âu.
“Sư, sư huynh nói cái gì vậy? Tôi, tôi. Anh, anh nhìn lầm rồi!”
Ngay cả lời nói cũng đã trở nên hoảng loạn.
Còn Thanh Sơn chân nhân nghe vậy thì đột nhiên gầm nhẹ một tiếng:
“Yêu đạo, còn dám giảo biện.”
Nói xong, Thanh Sơn chân nhân không hề báo trước đã ra tay, một cỗ áp lực cực lớn thổi quét mà đến.
Còn tôi đang đứng ở bên cạnh cũng có cảm giác như núi Thái Sơn áp đỉnh, sông nước khô cạn vậy, ngay cả khi tôi hiện đang trong tình trạng này thì tim vẫn đập nhanh và hô hấp cũng trở nên gấp gáp hơn.
Nhưng vừa mới đảo mắt một cái thì Thanh Sơn chân nhân đã lao ra ngoài và chỉ thẳng vào Bạch Tu trưởng lão.
Bạch Tu trưởng lão thấy vậy thì sợ tới mức mặt mày xanh mét, ông ta biết Thanh Sơn chân nhân sẽ ra tay với mình, nếu không chạy trốn thì bản thân thật sự sẽ chạy không thoát.
Cho nên lúc này ông ta cũng không nói nhảm nữa, cũng không còn ý đồ che đậy nữa, khí tức khắp cơ thể tăng vọt, khí tức của yêu năng cũng cuồn cuộn dâng trào.
Đồng thời ông ta cắn răng rồi đẩy nữ đệ tử của Kỳ Liên Giáo ở bên cạnh ra, sau đó nhanh chóng đứng dậy và quay đầu muốn bỏ chạy, nhưng ở trước mặt Thanh Sơn chân nhân thì ông ta sao có thể chạy thoát được chứ?
Kết quả là còn chưa kịp cất bước thì đã bị một cước của Thanh Sơn chân nhân đá qua, còn cái tên Bạch Tu trưởng lão này đã hét thảm một tiếng giống như chó ăn phân mà ngã gục xuống đất.
Sau đó úp mặt xuống đất rồi trượt năm sáu mét, cuối cùng chạm vào bậc đá cuối cùng mới ngừng lại được, nhưng giờ phút này lại có thể phát hiện ra ở trên mặt của ông ta cư nhiên có hai lớp da mặt.
Lớp bên ngoài thuộc về Bạch Tu trưởng lão, nhưng lớp bên trong lại ẩn giấu một khuôn mặt của người khác, từ đó có thể thấy rõ đây là mặt nạ da người, còn cái tên Bạch Tu trưởng lão này là giả.
Thiết Đầu Tam không có nói sai, phán đoán của tôi cũng không có vấn để gì, tên này chính là yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt.