Trong miệng còn không ngừng nói câu gương tốt, gương tốt.
Một lúc sau, Từ Lâm Tĩnh cũng đi tới rồi lải nha lải nhải nói vài câu chúc mừng một phen.
Minh chủ Bạch Nguyệt chân nhân của Đạo môn ở trên võ đài cuối cùng cũng nói xong rồi.
Hiện tại, ông ấy chuẩn bị khai thông để mọi người có mặt rời đi.
Nhưng mà, bởi vì ông ấy nghi ngờ ở bên trong đám người này vẫn còn sự tồn tại của yêu đạo, cho nên bất cứ ai rời đi đều phải bị kiểm tra.
Bằng không, không ai được phép rời đi, cường giả, trưởng lão, chưởng môn của các môn phái đều đứng vào vị trí và sẵn sàng nghênh đón quân địch.
Nếu có điều gì bất ngờ xảy ra, họ sẽ là người đầu tiên ra tay.
Tổng cộng có ba lối ra, lúc này tất cả đồng đạo có mặt đều đang trật tự rời đi, thứ tự rời đi cũng dựa theo thiệp mời có năm màu bao gồm các màu tím, xanh lá cây, trắng, vàng và đen.
Chư vị đại lão được kiểm tra trước, an toàn thì thông qua hoặc được mời ở lại duy trì trật tự để đề phòng yêu đạo gây rắc rối.
Dưới tình huống như thế, chung quanh cũng không có bất kỳ vấn đề gì và cũng không có ai oán trách.
Suy cho cùng thì đây cũng là cách để bắt được yêu đạo chứ không vì vấn đề gì khác.
Nhưng sau một hồi kiểm tra vẫn không phát hiện được gì.
Dương Tuyết và những đệ tử khác của tông môn cũng dẫn đầu rời đi cùng với môn phái của mình.
Không lâu sau đã đến lượt chúng tôi.
Lão Phong và tôi đi tới cửa thì thấy một số đệ tử của Cửu Tiêu Quan, trong tay cầm một viên đá đen và đu đưa xung quanh mọi người, bên cạnh bọn họ còn có mấy ông lão lần lượt là trưởng lão của Long Hổ Sơn, Tử Vân Tông và Cản Thi Tông.
Tôi không biết quả cầu màu đen đó là gì, nhưng nhìn dáng vẻ thì hẳn là một pháp khí nào đó.
Một khi yêu đạo đi qua, viên đá kia có khả năng sẽ xuất hiện phản ứng.
Lão Phong và tôi đều là người trừ tà chính phái nên không hề cảm thấy cố kỵ.
Tôi cũng định sau khi rời đi thì sẽ đến nhà ăn uống vài ly.
Về phần vết thương sao? Dù sao cũng không chết được nên tôi không quá coi trọng chuyện này.
Chẳng mấy chốc, tôi đã đến trạm kiểm soát ở cửa, bởi vì lần này tôi là quán quân nên đệ tử của Cửu Tiêu Quan đứng ở cửa đã lên tiếng chúc mừng tôi.
Đồng thời còn đặt quả cầu đen ở trong tay lên đầu, trước ngực, phía sau lưng và trước tay chân của tôi để kiểm tra, mà loại hành động này cũng tương tự như việc kiểm tra an ninh ở ga xe lửa, thậm chí là tên đệ tử kia còn vừa kiểm tra cho tôi vừa nói:
“Đinh đạo hữu, chúc mừng, chúc mừng!
Viên đá này có thể cảm nhận được âm sát yêu khí, cho nên anh chắc chắn sẽ không sao đâu, nhưng chúng tôi vẫn phải làm theo quy trình.”
Tôi không quen biết người này, nhưng anh ta lại hành động giống như rất quen biết tôi vậy, nhưng tôi không nói nhiều mà chỉ mỉm cười:
“Chúng tôi sẽ hợp tác.”
Vừa dứt lời thì tôi đã được kiểm tra xong. Sau đó bản thân cũng được thông qua một cách an toàn, người tiếp theo chính là lão Phong ở phía sau lưng tôi.
Lão Phong lộ ra vẻ mặt thờ ơ, lúc này đang đứng yên, giữ thăng bằng hai tay.
Đệ tử Cửu Tiểu Quan tự mình cho là có quen biết với tôi đã dùng viên đá màu đen đó quét qua người lão Phong.
Lúc đầu tôi vốn cảm thấy không có gì, nhưng kỳ lạ thay, vào lúc viên đá màu đen kia đến gần lão Phong thì đã xảy ra dị biến.
Lúc này, viên đá vốn dĩ đen như mực, không hề có ánh sáng lại đột nhiên bùng phát ra một tia u quang từ trong ra ngoài rất rõ ràng.
Lão Phong và tôi thấy vậy cũng sửng sốt một chút, nhưng sắc mặt của tên đệ tử Cửu Tiêu Quan đang cầm viên đá màu đen để kiểm tra lại đột nhiên thay đổi, thân thể run lên và lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Người này cũng không chút do dự, đột nhiên lùi lại phía sau một bước, đồng thời chỉ tay vào lão Phong rồi hét lớn một tiếng:
“Yêu, yêu đạo, cậu ta là yêu đạo...”
*****
Vón dĩ mọi chuyện đến đây là kết thúc và chúng tôi đều phải rời đi.
Nhưng ngay tại lúc chúng tôi được viên đá kia kiểm tra thì đột nhiên nó lại xảy ra phản ứng.
Trên người của lão Phong đột nhiên xuất hiện phản ứng, hiện ra một luồng u quang.
Căn cứ theo lời giới thiệu của tên đệ tử trong Cửu Tiêu Quan này, viên đá này một khi cảm ứng được một luồng khí tức đặc biệt thì mới có thể phát ra ánh sáng.
Chẳng lẽ nó có thể cảm nhận được sự tồn tại của khí tức thuộc về Phong ca?
Nhưng cũng có chỗ không thích hợp!
Mặc dù Phong ca là một hồn thể, nhưng về mặt lý thuyết thì trạng thái hồn phách của anh ta hoàn toàn phù hợp với cơ thể của lão Phong.
Chỉ cần Phong ca không chủ động tản ra khí tức, trừ phi là Tam Tiền Tán Nhân hoặc một số ít người tu luyện công pháp đặc biệt thì mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của Phong ca.
Đối với những người còn lại hẳn là không có kẻ nào có thể cảm nhận được Phong ca mới đúng.
Chẳng lẽ Phong Tuyết Hàn ở trước mặt đã không còn là người ban đầu nữa?
Lão Phong bị đánh tráo từ khi nào?
Chẳng lẽ người ở trước mặt là yêu đồ của tà giáo đã đeo mặt nạ da người?
Trong lúc nhất thời, có vô số suy nghĩ đã lóe lên trong đầu tôi.
Trước khi tôi và lão Phong kịp phản ứng lại, cái tên đệ tử của Cửu Tiêu Quan đã lập tức gầm lên một tiếng và vận chuyển đạo khí của mình trước, còn mấy tên đệ tử của Cửu Tiêu Quan ở gần đó, bao gồm cả các trưởng lão đang canh giữ ở nơi đây, nguyên một đám đều lần lượt lộ ra sắc mặt tối sầm và bao vây lão Phong trước.