Đối với đám đàn ông độc thân này, Tử U chính là một cô gái có sức hấp dẫn vô hình.
Hiện giờ thấy Tử U bằng lòng đồng hành cùng mình, đương nhiên là năm người kia phấn khích không thôi.
Tiếp theo đó, không khí đã nóng lên đến đỉnh điểm.
Mọi người uống liên tiếp thêm ba ly nữa, cả đám đều như được tiêm thêm máu gà, còn gọi chủ quán mang thêm rượu ra.
Đúng vào lúc này, Tử U vốn dĩ vui vẻ cầm ly rượu trong tay, nhưng vừa mới xoay đầu một cái, biểu cảm trên mặt cô ấy đã trở nên cứng đờ.
Mắt cô ấy dán chặt vào một vị trí nào đó ở cuối đường, dường như đã phát hiện ra điều gì đó…
****
Hành động của Tử U cũng đồng thời thu hút sự chú ý của mấy người chúng tôi, nhìn theo ánh mắt của cô ấy, chúng tôi hướng tầm mắt về phía cuối con đường.
Nhưng đây chỉ là phố ăn vặt, người qua kẻ lại rất đông đúc và náo nhiệt.
Ngoài việc nhìn thấy vài du khách đang đi dạo trên phố, tôi chẳng nhìn thấy người nào đặc biệt cả.
Bởi vậy, tôi tò mò hỏi lại một câu: “Tử U, làm sao vậy?”
Tử U nghe tôi hỏi, lúc này mới lấy lại được tinh thần, rồi nghi hoặc nói: “Vừa rồi, hình như tôi cảm nhận được sát khí.”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều giật thót mình một cái.
Sát khí, đây không phải là thứ có thể mang ra nói đùa được đâu.
Bình thường, nơi có sát khí xuất hiện thì chắc chắn cũng sẽ có ác linh.
Nhưng sao ác linh lại có thể xuất hiện ở nơi này được?
Nơi này là một khu đô thị náo nhiệt, dòng người qua lại tấp nập, ánh đèn rực rỡ cả ngày lẫn đêm.
Dương khí ở nơi này phải nói là rất cao, lại dưới tác dụng của Thiên Nhãn, tôi nhìn thấy chỗ nào cũng có ánh sáng màu đỏ.
Yêu ma quỷ quái bình thường sẽ không dám tới gần nơi này.
Mà đừng nói tới đây, chỉ cần vừa tới gần là linh thể của chúng đều bị thương tổn.
Cho nên, tiểu sư muội Vương Phượng của Tấn Tiệp Môn đã hoài nghi hỏi một câu: “Tử U sư tỷ, có phải là chị đã cảm nhận nhầm rồi không!
Lúc nào nơi này cũng có đông người như vậy, hẳn là âm sát tà vật sẽ không dám xuất hiện ở nơi này mới đúng.”
“Sư muội nói không sai, Tử U đạo hữu, chắc là cô nhận nhầm rồi.”
“Ha ha ha, có thể là Tử U đạo hữu uống hơi nhiều rồi…”
“…”
Mấy vị đệ tử của Tấn Tiệp Môn cứ mồm năm miệng mười, ai cũng cho rằng Tử U đã nhận nhầm rồi.
Mà Tử U nghe mọi người nói như vậy, cũng cảm thấy họ nói khá có lý.
Rốt cuộc thì tại những nơi như thế này, sao lại có sát khí xuất hiện được chứ?
Cho dù chỉ là một chút thôi, e là cũng đã bị luồng dương khí lớn mạnh ở đây tiêu diệt rồi.
Tử U cười ngượng ngùng, lại nâng ly rượu lên, nói: “Chắc là tôi nhận nhầm thật rồi, các vị đạo hữu, chúng ta lại nâng ly nào!”
Nói xong, mọi người lại định cụng ly.
Nhưng lúc này, lão Phong vẫn luôn không nói gì, lại đột nhiên chen vào một câu: “Kỳ thật, tôi cũng cảm giác được khí tức này lúc ẩn lúc hiện, rất khó phát hiện.
Hơn nữa, sát khi ở khắp nơi còn đang tụ tập lại chỗ này…”
Gương mặt của lão Phong lạnh như băng, giọng điệu rất thản nhiên.
Nếu chỉ một mình Tử U nói ra thì đúng là không đủ sức thuyết phục, nhưng lão Phong vừa nói như vậy, thì tất cả chúng tôi đều cảnh giác hơn hắn,
Tôi hiểu rất rõ về lão Phong.
Hơn nữa, vì có thể chất đặc biệt, nên cậu ấy vô cùng mẫn cảm với âm khí và sát khí.
Mức độ nhạy cảm cao hơn tôi rất nhiều lần.
Hiện giờ, cậu ấy nói mình cảm nhận được, vậy thì mười phần chắc chín, nơi này hẳn phải có sát khí.
Có sát khí, thì sẽ có âm sát tà vật.
Nói cách khác, xung quanh đây chắc chắn có yêu ma quấy phá.
Có khả năng cao, đó còn là lệ quỷ.
Thân là người trừ tà, gặp phải tình huống như thế này, sao chúng tôi có thể bỏ qua? Cứ mặc kệ như vậy sao được?
( Nguyên văn tác giả dùng từ “thiện bãi cam hưu” 善罢甘休: cam tâm tình nguyện bỏ qua một chuyện gì đó, không để sự tình tiếp tục kéo dài nữa.)
Mọi người lại lộ ra vẻ mặt sửng sốt, Vương Thanh vội hỏi lại: “Phong đạo hữu, anh chắc chắn chưa?”
“Hẳn là không sai được đâu, dù nó rất mỏng manh, nhưng quả thực có tồn tại…”
Lão Phong tiếp tục lên tiếng.
Mọi người nghe đến đó, đều không nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh, đồng loạt thả ly rượu trong tay xuống.
Vẻ mặt của mọi người cũng trở nên ngưng trọng hơn.
“Nếu tôi cùng Phong Tuyết Hàn đều có thể cảm giác được, như vậy, chắc chắn là không nhầm được đâu.”
Tử U mở miệng, trước đó cô ấy còn có chút do dự, nhưng bây giờ sắc mặt đã trở nên kiên định hơn.
Nghe lên tiếng Tử U lần nữa, tôi cũng bổ sung thêm một câu:
“Mọi người, nếu xung quanh đây đã có tà vật xuất hiện…
Thì những người trừ tà như chúng ta không thể cứ bỏ mặc như vậy được.”
“Đương nhiên là như vậy rồi, các sư đệ sư muội, chuẩn bị bắt quỷ…”
Đại sư huynh Vương Thanh của Tấn Tiệp Môn ra lệnh một tiếng, những người còn lại đều lần lượt đứng dậy.
Vẻ mặt của cả đám đều trở nên hưng phấn và kích động hơn cả lúc trước, chẳng hề giống người say rượu chút nào.
Nhìn thấy thế, ba người chúng tôi cũng chẳng có lý do gì để tiếp tục ngồi ăn nữa.
Tôi gọi ông chủ tới, tính tiền rồi rời đi ngay.
Xong xuôi, tôi nói với mọi người:
“Mọi người, nếu thức tà vật kia đã dám xuất hiện ở con đường này, vậy thì không thể kinh thường.
Con đường này có dương khí nặng thế này, mà nó cũng dám xuất hiện, chỉ e là đạo hạnh của nó không hề bình thường.