Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1988

Chương 1988 Chương 1988

Hiện giờ, đã trải qua cảnh tượng vừa rồi, Tử U chỉ cảm thấy mặt mình đỏ bừng, cực kỳ ngượng ngùng.

Tôi thấy Tử U tạm thời không có động tĩnh gì, nên nghĩ cô ấy còn nhỏ, đã chưa kịp nhận ra tình hình hiện tại.

Thấy Tử U mặt đỏ lên, tôi còn tưởng rằng cô ấy đang không thoải mái.

Liền hỏi lại một câu: “Tử U, cô thấy không thoải mái ở chỗ nào sao?”

Tử U vừa nghe được lời này, ngay lập tức cảm thấy xấu hổ đến cùng cực.

Cô ấy thầm nghĩ, đương nhiên là khó chịu rồi.

Gần như là bị anh ăn đậu hũ (sàm sỡ), nên đương nhiên phải ngại ngừng rồi.

Tâm cô ấy lúc này tựa như một con nai nhỏ chạy loạn, vội vàng đáp trả một câu: “Không, không có việc gì!”

Dù thế nào đi nữa, cô ấy cũng là đại sư tỷ của Tử Vân Tông.

Đã từng tiêu diệt không ít yêu ma, cho nên có thể bình ổn lại cảm xúc rất nhanh.

Đồng thời, Tử U cũng chủ động duỗi tay.

Tôi liền túm lấy tay cô ấy, kéo lên.

Mà lão Phong cùng sáu người của Tấn Tiệp Môn cũng đã nhảy được xuống đường ray.

Thấy cả tôi và Tử U đều không bị sao, họ có vẻ rất vui mừng.

“Lão Đinh, lần này cậu lại đã cứu tôi một mạng rồi!”

Lão Phong cười ngượng ngùng.

Tôi lại không cho là đúng: “Giữa hai chúng ta thì còn nói câu ấy làm gì!”

“Đinh Phàm, vừa, vừa rồi, cảm ơn anh.”

Tử U cũng nói một câu.

Tôi cười cười: “Không có việc gì. Nhưng chuyện chúng ta nên lo lắng nhất bây giờ, là làm sao tiêu diệt được những tên kia!”

Nói xong, tôi lại nhìn về phía trước của con đường hầm.

Tàu điện ngầm vừa đi qua, chỉ thấy xung quanh còn sót lại từng đợt khói đang bốc lên.

Ngay sau đó, đám lệ quỷ áo trắng lại xuất hiện.

Những con quái vật bốn chân đang bò về bốn xung quanh đường hầm, cùng cống thoát nước, sau khi thấy ánh sáng mạnh do tàu điện phát ra biến mất, chúng cũng lần lượt bò ra.

Tên mặt trắng cầm đầu đám kia cũng trực tiếp nhảy ra khỏi cống thoát nước.

Vẻ mặt gã rất thản nhiên, còn vỗ vỗ tay:

“Không tồi không tồi, thế mà mày thật sự dám nhảy xuống cứu người.

Nhưng cũng chẳng sao! Trò chơi chỉ mới vừa bắt đầu thôi, nếu không bổn toạ sẽ không hưng phấn như vậy…”

Nói xong, tên mặt trắng này còn nở một nụ cười quỷ dị và lạnh lẽo.

Lão Phong cùng Tử U vừa nhìn thấy tên kia, mắt liền trợn lớn.

Đồng thời, chỉ nghe lão Phong nói: “Chính là gã, chính là tên đàn ông này!”

Cái gì mà chính là tên đàn ông này?

Tôi và sáu vị đệ tử của Tấn Tiệp Môn đều sửng sốt mất một chút.

Nhưng Tử U đứng ở bên cạnh cũng bổ sung thêm một câu:

“Không sai, chính là tên đàn ông này đã dụ chúng tôi tới đây, cuối cùng còn dùng một trận khói làm chúng tôi bị ngất đi.”

Thì ra là thế, mọi chuyện xảy ra cũng chẳng khác với suy đoán của chúng tôi là mấy.

Khi chúng tôi đến chỗ đỗ xe để lấy pháp khí, lão Phong cùng Tử U đã gián tiếp hoặc trực tiếp bị dụ xuống dưới đường hầm này, rồi bị bọn chúng gài bẫy.

Nhưng cũng may tên khốn kia quá ham chơi và muốn trêu chọc chúng tôi.

Nếu không, chỉ sợ là cả lão Phong và Tử U đều đã phải chết từ lâu rồi.

Mà tên mặt trắng đứng ở đối diện cũng chỉ cười cười, gã cử động cổ và phát ra những tiếng “Ca ca ca”.

“Được thôi, nếu chúng mày đều đã có mặt đông đủ, thì cũng nên kết thúc trò chơi thôi.

Vừa khéo có thể dùng một lưới tóm gọn chúng mày, đến lúc đó bổn tọa có thể lập được công lớn, cũng tiện cho việc tranh cử vị trí trưởng lão…”

Tên khốn này nói chuyện rất bình tĩnh và thoải mái, dường như gã đã nắm hết được mọi chuyện trong lòng bàn tay của mình.

Sắc mặt tôi trầm xuống, cánh tay cầm trường kiếm cũng siết chặt:

“Yêu đạo, đừng đắc ý quá sớm. Còn chưa biết hươu chết chạy về tay ai đâu!”

(“Không biết hươu chết về tay ai” 不知鹿死谁手: là một câu thành ngữ của Trung Quốc, ý nói là chưa biết ai thắng ai thua, đừng vội vui mừng quá sớm)

“Ha hả! Tên ngu dốt ngông cuồng.

Đúng rồi, chỉ sợ chúng mày còn chưa biết được tên của bổn toạ rồi.

Bổn tọa là Phong Quỷ Đường, đường chủ Ác quỷ điên của giáo Mắt Thánh.

Bổn tọa làm việc rất cẩn thận.

(Nguyên văn tg dùng từ “tích thủy bất lậu” 滴水不漏: miêu tả về sự tỉ mỉ, chu đáo, chặt chẽ, không chê vào đâu được trong cách ăn nói và xử lý. Trong tiếng Việt mình cũng có một câu tương tự: Một con ruồi cũng không thể bay lọt。)

Mày cho rằng, đối phó với bổn tọa, cũng dễ dàng giống khi đối phó với đám bỏ đi như Nam Thất, Quỷ Tam Nguyên?

Đã rơi vào tay của bổn tọa, thì kết cục chỉ có một chữ.

Chết…”

*****

Đường chủ Phong Quỷ Đường, Ác quỷ điên của tà giáo Mắt Quỷ.

Đây là kẻ thù mà chúng tôi chưa từng chạm mặt trước đây.

Cho nên, tôi và lão Phong đều liếc mắt nhìn nhau, cố gắng tìm hiểu thêm manh mối về kẻ địch mới từ trong miệng đối phương.

Rốt cuộc, càng biết nhiều thì cơ hội thoát ra khỏi vòng vây càng cao.

Còn về phần mấy đệ tử của Tấn Tiệp Môn, thôi thì quên đi.

Sáu con người ngốc nghếch đó còn nhận nhầm cả tôi và lão Phong là yêu quái, ngoại trừ chút đạo hạnh còn đáng nhắc tới, còn lại, hiểu biết của bọn họ cũng chẳng khác nào mấy kẻ tay mơ mới gia nhập Đạo môn.

Đến bây giờ, có khả năng họ còn chẳng biết trong Đạo môn có mấy môn phái lớn nữa là.

Về cơ bản, họ không hiểu cũng chẳng biết được tới những thế lực hắc ám, bí ẩn giống như phái Mắt Quỷ này.

Cho dù có thì e rằng đó cũng là hiểu biết họ có được từ Đại hội Đạo môn lần này.

Từ vài câu chuyện phiếm mà họ nghe được qua miệng của những đồng đạo tới tham gia đại hội mà thôi!

Bình Luận (0)
Comment