Khi kéo lên trên cùng, tôi mới biết có một bạn cùng lớp đã khởi xướng cho buổi họp lớp, thời gian đã được ấn định vào thứ bảy tuần này.
Gửi liên tiếp hàng chục bao lì xì đỏ vào trong nhóm, sau khi đọc các bình luận, tôi thấy rất nhiều bạn đều tán thành ý kiến này.
Nghĩ về những người bạn học của mình khi còn bé, có rất nhiều người tôi còn chẳng nhớ nổi hình dáng. Đã hơn mười năm trôi qua, tôi cảm thấy tham gia buổi họp mặt cũng không phải là một ý kiến tệ.
Tôi cũng bấm đồng ý trong phần bình chọn, sau đó xem video một lúc rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.
Kết quả là sáng hôm sau, tôi chưa kịp thức dậy thì chuông điện thoại đã reo lên đánh thức tôi.
Nhấc điện thoại lên, phát hiện là một dãy số lạ, tôi cũng không quan tâm, bắt máy hỏi: “Anh tìm ai vậy!”
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nói sang sảng: “Đinh Phàm đúng không! Mình là Trương Tử Đào, bạn học tiểu học đây!”
Nghe đến đây, cả người tôi phấn chấn hẳn lên.
Tối qua trong nhóm tiểu học, cậu ta là người khởi xướng cho buổi họp lớp.
"Ồ! Là mình đây, lâu rồi không gặp!" Tôi cũng hồ hởi cất tiếng chào hỏi.
“Lâu rồi không gặp! Cậu để ý thông báo trong WeChat nhé! Họp lớp vào hôm thứ bảy, địa điểm ở khách sạn Hoàng Triều! Nhớ tới đúng giờ nha, bạn học cũ.” Trương Tử Đào sang sảng thông báo.
Tôi không do dự, ngay lập tức gật đầu đồng ý, sau đó cùng Trương Tử Đào ôn chuyện một lúc, rồi mới cúp điện thoại.
Tôi lập tức đứng dậy mặc quần áo, đi ra ngoài thì nhìn thấy sư phụ đã bày bữa sáng lên bàn, lúc này sư phụ đang làm người giấy nhỏ.
Tôi không khách khí, bưng chén sữa đậu nành lên uống mấy hớp, sau đó kích động nói với sư phụ: “Sư phụ, tối hôm qua con đột phá!”
“Đột phá?” Sư phụ sửng sốt một chút.
“Vâng! Hiện tại con đã là đạo sĩ rồi!” Tôi vui vẻ mở miệng.
Kết quả sư phụ vừa nghe xong liền vô cùng sửng sốt: “Nhanh như vậy? Thiệt hay giả?”
Tôi thấy sư phụ có phản ứng lớn như vậy, cũng có chút ngoài ý muốn.
Tôi trực tiếp gật đầu, sư phụ lập tức tiến lại chỗ tôi để kiểm tra. Sau khi phát hiện ra tình trạng của tôi đúng là đã đột phá, liên tục gật đầu nói không tệ.
Sư phụ còn vui vẻ kể lại chuyện trước kia ông mới bắt đầu tu luyện, cũng giống như tôi bây giờ, ước chừng phải mất nửa năm mới đột phá.
Không nghĩ tới, tôi mới tu luyện hơn hai tháng đã đột phá, còn nói thiên tư của tôi không tệ.
Thêm vào đó, sư phụ lại dạy cho tôi thêm một vài chiêu thức nữa.
Nhưng tất cả đều là một ít bùa chú vụn vặt, nhưng tôi cũng không chê, chân muỗi nhỏ cũng là thịt. Sư phụ dạy cái gì, tôi sẽ học hết cái đó.
Mấy ngày kế tiếp trôi qua rất yên bình.
Các ngày trong tuần, tôi đều ở nhà học vẽ bùa chú, thổ nạp luyện khí, ngẫu nhiên sẽ cùng Phong Tuyết Hàn ra ngoài đi dạo, hút điếu thuốc.
Theo lời nói của sư phó, tôi vừa mới đột phá, cần phải củng cố ổn định đạo cơ, cho nên phần lớn thời gian tôi đều ở nhà.
Nền móng được xây dựng vững chắc, về sau trên con đường trừ tà tôi mới có thể càng đi càng xa, cũng đủ sức để đối phó với các loại yêu ma quỷ quái mạnh mẽ hơn.
Chẳng mấy chốc đã đến thứ bảy, sau vài ngày nghỉ ngơi, vết thương trên người tôi đã lành gần hết.
Hôm nay là ngày họp lớp, tôi dậy sớm để chuẩn bị.
Mặc xong quần áo, sửa sang lại kiểu tóc, ngày hôm qua tôi còn cố ý đi mua một đôi giày da nhìn qua rất ổn áp.
Tôi nhìn vào trong gương chỉnh lại quần áo một lần cuối cùng, sau đó vô cùng vui vẻ đi tới địa điểm họp lớp đã hẹn trước với mọi người.
Nhưng ai ngờ lúc tôi tới vui vẻ bao nhiêu, thì mẹ nó lúc về mất hứng bấy nhiêu, hơn nữa còn chọc phải 1 đống rắc rối……
***************
Tối nay tôi sẽ có một cuộc họp lớp, thất sự rất mong đợi.
Nghe Trương Tử Đào nói hôm nay hầu như toàn bộ bạn học cũ đều sẽ có mặt.
Nghĩ lại cũng đã hơn 10 năm tôi không gặp lại bạn cũ ,trong lòng không khỏi kích động.
Sư phụ kêu tôi uống ít một chút, tôi chỉ cười cười gật đầu ,chào một tiếng rồi đi luôn.
Khách sạn Hoàng Triều nằm ở vùng ngoại ô thành phố, quy mô phải nói là rất lớn, có thể xem như là một khu nghỉ dưỡng.
Ở chỗ chúng tôi cũng có thể coi là khách sạn lớn.
Đi hết một đoạn đường dài thì tôi mới bắt được xe, lúc đến nơi cũng đã 11 giờ.
Nhìn thời gian thì vẫn còn kịp giờ, tôi nhanh chóng trả tiền xe rồi đi xuống.
Ngay khi tôi vừa bước chân xuống thì từ đâu có một chiếc taxi cũng chạy đến, bước xuống xe là một cô gái rất xinh đẹp.
Cô ấy trông rất đẹp, càng nhìn càng thấy đẹp.
Cô ấy mặc thường phục, để tóc thẳng và quấn khăn choàng, rất giản dị.
Dù vậy cô ấy trông vẫn rất đẹp, người đi đường đều bị cô ấy thu hút.
Tôi liếc nhìn cô ấy vài lần, cảm thấy dáng dấp của cô ấy cũng không tệ, sau đó tôi định rời đi.