Nói xong, cậu ấy dậm chân một cái.
Ngay lập tức, một luồng khí lạnh thình lình tràn ra khỏi người cậu ấy.
Một bóng người xuất hiện, sau khi Phong ca chui ra ngoài, trên vẻ mặt còn có chút ngơ ngác.
Bởi vì trước đó anh ấy luôn trong trạng thái ngủ say, nên hiện tại Phong ca không nắm rõ được tình hình thế nào.
Lão Phong cũng không nói nhiều, mà nói thẳng vào trọng tâm: “Đây là yêu tà của phái Mắt Quỷ, chúng ta phải giết chúng để xông ra ngoài!”
Phong ca vừa nghe được lời này, sắc mặt của anh ấy lập tức trầm xuống, âm khí và hàn khí bắt đầu xao động.
“Là tên kia sao, mẹ nó, muốn ngủ một giấc cũng không yên.”
Nói xong, Phong ca lập tức trở nên cuồng bạo hơn.
Anh ấy vươn móng vuốt ra, rồi lao về phía đám quỷ quái.
Đám lệ quỷ kia cùng lắm cũng chỉ mới tới cấp áo trắng, đối mặt với một quỷ tu cấp Đạo Vương như Phong ca, cũng chỉ là những con cừu trước nanh sói mà thôi.
Vừa mới chạm mặt một cái, đã có bốn đến năm con lệ quỷ bị giết chết, hai con quái vật bị đâm xuyên qua tim.
Phong ca vừa xuất hiện, đã làm giảm bớt áp lực của chúng tôi rất nhiều.
Nhưng điều đó lại khiến cho trận chiến rơi vào thế bế tắc một lần nữa.
Ở nơi xa, tên ác quỷ mặt trắng điên rồ kia hơi nheo mắt, sau đó lộ ra nụ cười ranh mãnh:
“Thú vị lắm, chỉ là không biết chúng mày có thể cố gắng được đến bao lâu!”
Nói xong, tên ác quỷ điên kia kết ấn lại, tạo thành một dạng thủ ấn rất kỳ lạ.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tên kia gầm nhẹ một tiếng: “Cấp cấp như luật lệnh, sắc!”
Lời chú vừa vang lên, tất cả những con lệ quỷ áo trắng đều dừng động tác lại, cơ thể chúng bắt đầu run lên mãnh liệt.
Nhìn thấy những hình ảnh này, chúng tôi đều sửng sốt, không hiểu rõ tình huống gì đang xảy ra.
Rồi tôi chợt phát hiện ra, sau khi đám lệ quỷ áo trắng đó run rẩy một lúc, thì bỗng nhiên phát ra những tiếng hú chói tai.
“A!”
“Ngao ngao...”
Tiếng kêu của bọn chúng rất lớn, nghe rất thê thảm và dữ dội.
Chúng hợp lại với nhau, vang vọng không ngừng ở trong đường hầm.
Làm cho màng nhĩ của chúng tôi như sắp bị đâm thủng, vô cùng khó chịu.
Không chỉ có thế, theo sau tiếng tru chói tai của bọn chúng, tôi phát hiện sát khí trong cơ thể bọn chúng đột nhiên phóng ra ngoài.
Và sát khí kia cũng đang không ngừng tăng lên một cách khó hiểu.
Luồng khí tức ấy giống như một chiếc tên lửa, bắt đầu không ngừng hướng lên phía trên.
Càng đáng sợ hơn chính là, bộ quần áo màu trắng trên người bọn chúng cũng dần dần chuyển sang màu vàng ố.
Bọn chúng đang chuyển dần từ cấp trắng sang cấp vàng.
Khi mọi người nhìn thấy điều này, biểu cảm của tất cả mọi người đều lập tức thay đổi.
Ai nấy đều lộ rõ vẻ hoảng sợ và ngạc nhiên, mẹ nó, đám lệ quỷ này thế mà lại cùng nhau tiến hoá.
Bọn chúng đang muốn tiến hoá từ cấp trắng sang cấp vàng.
Mẹ kiếp, một lũ lệ quỷ áo trắng đã gây ra bao rắc rối cho chúng tôi rồi.
Bây giờ, nếu cả một đám này cùng tiến hoá lên áo vàng, thì chúng tôi còn đánh kiểu mẹ gì nữa?
Trái tim tôi không khỏi run lên, trong lòng lo lắng vô cùng.
Giờ phút này, sáu người Tấn Tiệp Môn cũng đều nhìn đến ngây người ra.
Đây là loại tà pháp quái quỷ gì thế này, lại có thể khiến cho nhiều lệ quỷ như vậy cùng tiến hoá một lúc ư?
Mặc dù chúng tôi đang rất sốc, nhưng lũ quái vật bốn chân đó vẫn tiếp tục tấn công về phía chúng tôi như cũ, nên cũng chẳng ai dám dừng tay lại.
Chúng tôi vẫn tiếp tục chém giết như trước.
Mà thời gian tiến hoá của đám lệ quỷ kia lại diễn ra cực kỳ nhanh chóng.
Từ đầu tới cuối chỉ mất ba giây, căn bản chúng không hề cho chúng tôi thêm một giây nào để phản ứng.
Chờ chúng tôi lấy lại tinh thần, đã phát hiện ra, toàn bộ lệ quỷ áo trắng trong đường hầm đã đồng loạt biến thành quỷ áo vàng.
Hơn nữa, tên ác quỷ điên đứng cách xa đó còn cười lớn: “Tiếp theo, để cho bổn tọa nhìn thử xem, chúng mày sẽ phải chết như thế nào!”
Sau khi nói xong, tên kia còn vuốt vuốt tóc mình, có vẻ rất bình thản và tự tin.
Còn sắc mặt của chúng tôi lúc này đã u ám tới cực điểm.
Thấy đám lệ quỷ áo vàng đánh úp lại, tôi gầm nhẹ một tiếng: “Mọi người cẩn thận!”
Nói xong, tôi xoay trường kiếm trong tay, bắt đầu ngăn cản đám quỷ.
Thực lực của đám quỷ áo vàng này rõ ràng đã tăng lên nhiều.
Tuy rằng thực lực riêng của từng tên vẫn không bằng được chúng tôi, với với số lượng hàng trăm thế này, chúng tôi hoàn toàn chẳng có cách nào cản chúng được.
Hơn nữa, cuộc tấn công trực tiếp này cũng buộc chúng tôi phải rút lui liên tục.
Lão Phong cùng Tử U cũng suýt chút nữa bị đám quỷ kia đánh bị thương.
Trong lòng tôi không khỏi thấp thỏm, không ngừng tự hỏi bản thân mình.
Không có cách nào nữa sao? Tôi đã thật sự đã bị dồn tới bước đường cùng rồi ư?
Chẳng lẽ, cũng chỉ có thể cưỡng ép Kỳ Lân tiền bối thức dậy, để tiền bối ra tay thật sao?
Trong lòng tôi rất rối bời, không ngừng tự đặt câu hỏi mình.
Tôi đã vận dụng hết khả năng của bản thân rồi, chuyện đã tới nước này, tôi cũng chỉ còn cách đánh thức Kỳ Lân tiền bối mà thôi.
Rồi tôi bắt đầu lên kế hoạch trong đầu của mình.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chúng tôi thực sự chẳng có cách nào ngăn cản đám quỷ quái kia.
Tôi, lão Phong cùng với Tử U thì còn đỡ, ít nhất thì tu vi của chúng tôi cũng được gọi là cao.
Vì thế chúng tôi còn miễn cưỡng ngăn được đám quỷ quái thêm một lúc nữa.
Nhưng sáu vị đệ tử của Tấn Tiệp Môn thì chắc chắn sẽ phải chết. Đây là kết quả mà tôi không hề muốn nhìn thấy.