Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1995

Chương 1995 Chương 1995

Lão Phong cũng kinh ngạc mà lên tiếng.

Bó rơm kia, cậu ấy đã từng nghiên cứu qua không biết bao nhiêu lần.

Nhưng cậu ấy cũng không phát hiện thấy bất kỳ sự khác biệt nào, vậy mà lúc này nó lại có thể biến thành một người rơm hội tụ được sát khí.

Đánh giá từ vẻ ngoài của nó, nó hẳn phải có thêm những năng lực khác.

“Người rơm này không đơn giản, nồng độ sát khí tụ lại ở bên trong cơ thể thật sự quá cao!”

Phong ca cũng mở miệng, vẻ mặt nghiêm trọng.

Bởi vì anh ấy không biết chi tiết mọi chuyện, cho nên lúc này, anh ấy vẫn cảnh giác với người rơm kia.

Tử U cùng sáu kiệt của Tấn Tiệp Môn, cũng nhìn người rơm kia mà không thể nói nên lời.

Hiển nhiên, không có một ai trong số chúng tôi hiểu hay biết về sự xuất hiện thình lình của người rơm này.

Chỉ có tên ác quỷ mặt trắng điên cuồng kia là lộ ra vẻ mặt lạnh lùng.

“Thứ chó má, nhảm nhí gì đấy, lại có thể hút được sát khí như vậy.

Đã tới nước này rồi, cho dù chúng mày có giãy giụa thế nào cũng vô dụng!”

Câu cuối cùng này là gã nói với tất cả chúng tôi.

Hơn nữa, gã vừa dứt lời, khuôn mặt trắng bệch của gã đã biến thành màu tím xanh.

Rồi gã hét lên với những người bên phe của mình: “Giết hết bọn chúng cho bổn tọa!”

Âm thanh này không lớn, nhưng lại không ngừng quẩn quanh bên trong con đường hầm u ám.

Hơn nữa, giọng nói này vừa cất lên, đã kích động đám lệ quỷ áo vàng và quái vật bốn chân xung quanh đường hầm.

Tất cả bọn chúng cùng gào rống lên, tiếng gào của chúng như xé rách cả không gian, giơ móng vuốt lên và lao về phía chúng tôi.

Nhìn những con quỷ áo vàng với đôi con ngươi trắng dã, cùng cặp móng vuốt sắc bén,…

Ngoài ra còn có những con quái vật bốn chân nhe ​​răng trợn mắt, tấn công từ mọi hướng trong đường hầm.

Trong lòng mọi người vang lên một tiếng “lộp bộp”, nhưng lúc này chúng tôi chẳng có một sự lựa chọn nào.

Chúng tôi chỉ có cách chiến đấu, rồi từ đó tìm ra được lối thoát.

“Mọi người cẩn thận, tiếp tục chiến đấu!”

Tôi liền lên tiếng nhắc nhở mọi người.

Kỳ thật, trong lòng tôi đã nghĩ rồi, nếu thực sự cần thiết thì tôi sẽ trực tiếp đánh thức Kỳ Lân tiền bối.

Tuy rằng tiền bối đã là người thiên cổ (người đã mất), nhưng có lẽ ông ấy cũng từng chứng kiến hoặc thậm chí từng trải qua một thời đại thần thoại nào đó.

Vì thế, sức mạnh của tiền bối cũng phải hơn hẳn người bình thường.

Trong thời đại mà thuật pháp đã xuống dốc thế này, ngay cả một tia tàn hồn của ông ấy cũng có thể so sánh được với những vị thần đương thời, không ai có thể sánh bằng.

Tuy nhiên, tôi không quá sẵn lòng để làm điều này.

Dù sao thì nếu nguyên lực của tiền bối bị tiêu hao thì đều sẽ mất đi, thì rất khó bổ sung lại được.

Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.

Trong khi tôi đang nghĩ mình nên làm gì tiếp theo, người rơm đứng ở một bên đột nhiên nhảy tới.

Nó trực tiếp chặn trước mặt của mấy người chúng tôi.

Đồng thời, bên trong người rơm kia.

Thậm chí còn có một giọng nói mơ hồ trầm thấp đầy tức giận, không phân biệt được nam hay nữ.

“Ai làm hại Đinh Phàm, đều phải chết!”

Chỉ một câu nói rất ngắn gọn, nhưng lời này vừa vang lên, bên trong người rơm kia liền bộc phát ra một luồng sức mạnh kinh thiên.

Âm khí và sát khí dâng trào khắp người rơm, khí tức khổng lồ áp bức xuất hiện, chỉ nháy mắt đã quét qua toàn bộ đường hầm.

Khoảng cách của chúng tôi với người rơm là gần nhất, cho nên chúng tôi cũng là những người đầu tiên cảm nhận được luồng khí tức kia.

Lúc đầu, tôi cảm thấy khác sốc và ngạc nhiên.

Bởi vì chúng tôi nhận thấy rằng, luồng khí tức kia mạnh tới bất ngờ.

Sức mạnh được tạo ra từ khí tức kia ít nhất cũng phải đạt tới cảnh giới Đạo Tôn, thậm chí còn cao hơn.

Đạo Tôn, đây chính là một cảnh giới tu luyện rất đáng sợ.

Cho dù là trong các tông môn lớn, thì cũng chẳng có mấy người có được đạo hạnh bậc này.

Mà những con lệ quỷ áo vàng kia, cũng đã cảm nhận được sức mạnh kia lan tới.

Chúng cũng cảm nhận được nguy hiểm, nhưng đã muộn rồi.

Bởi vì, trong khi chúng vừa kịp phát hiện ra, thì người rơm đã đột nhiên hành động.

Trước khi những con lệ quỷ kia kịp hành động gì, con bù nhìn đã phóng ra một luồng cương khí.

Một tiếng “Phanh” nổ vang, âm khí rung chuyển, gió mạnh thổi lên bốn phía.

Trước mặt, hơn chục con quỷ áo vàng đều bị nổ đến hồn phi phách tán chỉ trong nháy mắt, ngay cả một mảnh cũng chẳng còn sót lại.

Nhìn thấy một màn như vậy, làm cho mấy người chúng tôi lập tức choáng váng.

Trong lòng tôi lúc này có hơn một vạn con “ngựa cỏ bùn” đang chạy qua.

(Nguyên văn tác giả dùng từ “thảo nê mã” 草泥马, đây là một từ lóng trong tiếng Trung, có nghĩa rất bậy và tục, tương tự như câu đcmm của VN mình.)

Điên rồi! Mẹ nó, nó chỉ một người rơm mà thôi, sao lại có thể mạnh được đến như thế.

Nếu Đinh Vô Cực thực sự ở đây, chẳng phải là có thể đánh sập được cả đường hầm này hay sao?

Trong lòng tôi thầm nghĩ như vậy, hoàn toàn bối rối.

Đối với những người còn lại xung quanh tôi cũng chẳng khác hơn là bao.

Mọi người đều kinh ngạc mở to hai mắt, miệng há hốc ra, chỉ biết ngây ngốc mà nhìn.

Chúng tôi hoàn toàn không thể tin nổi, nhìn người rơm đang đứng chắn trước mặt mấy người chúng tôi.

Mẹ kiếp! Mẹ kiếp, đây thực sự chỉ là một người rơm hay sao?

Thế mà nó, lại có thể sở hữu sức công kích mạnh đến kinh khủng như vậy…

*****

Sát khí khủng bố phóng ra từ trên người của người rơm, làm tất cả mọi người có mặt ở đây đều bị sốc.

Bình Luận (0)
Comment