Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2000

Chương 2000 Chương 2000

Tôi lập tức gật đầu, nói: “Được rồi, để tôi nhờ người đưa đồ ăn tới cho cô!”

Nói xong, tôi móc di động ra, chuẩn bị gọi một phần thịt tươi về khách sạn.

Rốt cuộc thì nơi này cũng khác với thị trấn nhỏ kia của chúng tôi, hệ thống giao đồ ăn ở đây rất phát triển, cái gì cũng có bán.

Chẳng mấy chốc, tôi đã đặt cho Hồ Mỹ hai con gà tây và mua sắm thêm một chút đồ dùng sinh hoạt hằng ngày.

Hồ Mỹ là một hồ ly mới từ trên núi xuống, đương nhiên là không thể hiểu rõ được thế giới bên ngoài.

Thấy tôi loay hoay với chiếc điện thoại di động, lại còn nói được rồi, trên mặt cô hồ ly nhỏ tràn đầy hoang mang.

“Cái gì mà được rồi? Thịt của tôi đâu?”

Tôi mỉm cười bất đắc dĩ: “Yên tâm, sẽ có người đưa tới cho cô.”

Hồ Mỹ có chút không tin: “Dùng, dùng cái thứ gọi là di động này, là sẽ có người đưa gà tới cho tôi ăn sao?”

Hồ ly nhỏ đúng là hồ ly nhỏ, quả là manh chiếu mới chưa trải sự đời.

Nhưng xét cho cùng, xã hội loài người của chúng ta đã phát triển đến trình độ cao thế này, một hồ ly mới bước vào đời không thể hiểu hết được cũng là chuyện bình thường.

Tôi cười: “Đây gọi là đặt thức ăn. Chỉ cần cô trả tiền, cô có thể đặt tất cả những thứ mình muốn!”

Hồ Mỹ nửa tin nửa ngờ, nhìn chằm chằm di động của tôi, không chớp mắt lấy một cái.

Đồ ăn tôi đặt, rất nhanh đã được giao tới cửa.

Hồ Mỹ nhìn vào hai con gà trống tươi sống, con ngươi đã chuyển sang màu xanh lục.

Từ lúc bế quan đến bây giờ, cô ấy chưa được bỏ thứ gì vào bụng.

Cô ấy đã sắp đói đến mức không chịu nổi nữa rồi, cho nên giờ này cô ấy cũng chẳng nói nhiều nữa.

Hồ Mỹ vội xách một con gà lên, kêu “ngao ngao ngao” mấy tiếng, rồi liền há miệng cắn chết con gà, làm cho lông gà rơi vãi đầy mặt đất.

Tôi và lão Phong đều đã quen với cảnh này, nên cũng không để ý nhiều.

Chỉ ngay một lát sau, đã có người tới gõ cửa phòng tôi.

Vừa mở cửa ra, tôi phát hiện người tới là Tử U cùng sáu đệ tử của Tấn Tiệp Môn.

Bọn họ đều đã thức dậy và đến đây để thảo luận với chúng tôi về những bước tiếp theo.

Hiện giờ, người đã đến đông đủ, chúng tôi cũng nên thảo luận kỹ càng.

Tôi nhanh chóng mời mọi người vào trong phòng.

Kết quả, mọi người vừa mới bước vào trong phòng, đã nhìn thấy Hồ Mỹ đang ngồi xổm ở góc tường, cô nàng đang nhe răng trợn mắt, không ngừng gặm cắn gà.

Mọi người thấy cảnh ấy thì không khỏi sửng sốt, ngây ngẩn cả người.

Thấy thế, tôi vội vàng mở miệng: “Không có việc gì, không có việc gì đâu. Người ta đang ăn cơm ấy mà! Bên này, mời các vị ngồi bên này…”

Mấy người còn lại cười ngượng nghịu, tới lúc tôi lên tiếng thì mới lấy lại bình tĩnh.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Tử U đại sư tỷ của Tử Vân Tông là người đầu tiên lên tiếng:

“Tôi đã báo cáo chuyện xảy ra đêm qua với sư môn.

Chuyện của Phong Quỷ Đường, các môn phái ở quanh đây nhất định sẽ nhúng tay vào việc này, chúng ta không cần phải xen vào nữa.”

Vừa nghe lời này, trong lòng mọi người đều cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.

Như thế là tốt nhất. Bởi vì Phong Quỷ Đường thực sự không phải là đối thủ mà mấy người chúng tôi có thể đối phó được vào lúc này.

Tuy rằng tối hôm qua chúng tôi đã may mắn sống sót, vì có bó rơm của Đinh Vô Cực.

Nhưng nếu gặp lại tên kia lần nữa, chúng tôi đã chẳng còn bó rơm nào để bảo vệ tính mạng nữa.

Tôi gật gật đầu: “Nếu như vậy thì thật tốt quá, nhưng mà tiếp theo đây, mọi người có muốn đi đâu không?”

Lời vừa dứt, Vương Phượng ngồi ở bên cạnh đã kích động, nói: “Tôi nghĩ kỹ rồi, chúng ta hãy đi về phía tây đi.”

“Phía tây ư?” Tử U lộ ra sự nghi ngờ.

Những người còn lại cũng nghi hoặc nhìn Vương Phượng, không biết tại sao cô ấy lại đưa ra quyết định như vậy.

Vương Phượng lại mỉm cười:

“Trước khi tới đây, kỳ thực tôi đã xem kim chỉ nam rồi. Tôi cũng đã lên Tieba hóng hớt vài tin đồn linh tinh trên đó.

(Tieba hay Baidu Tieba 百度贴吧 (Bách Độ Thiếp Ba) là một diễn đàn trực tuyến do công ty Bách Độ của Trung Quốc lập ra vào ngày 25 tháng 11 năm 2003, thu hút được đông đảo người dùng mạng Trung Quốc tham gia. Năm 2012, Bách Độ mở thêm phiên bản tiếng Việt dành cho thị trường Việt Nam.)

Ở phía tây của thành phố Sa có một mảnh rừng già.

Nơi đó có một nơi được gọi là núi Ô Tước, dưới chân núi có một thị trấn tên Ô Tước.

Tôi đã xem trên Tieba, nơi đó dường như không được yên bình, thậm chí có người còn đăng bài nói rằng thị trấn đó bị quỷ ma quấy phá.

Người đó nói rằng toàn bộ thị trấn đều có quỷ ma hoành hành.

Thời gian đăng bài mới là tháng trước, ngay gần đây thôi.

Nếu chúng ta đều muốn mang theo kiếm gỗ đi khắp thế gian, kỳ thật chúng ta cũng có thể tới nơi đó nhìn thử một chút, dù sao thì thị trấn ấy cũng rất gần đây.”

Nghe Vương Phượng nói như vậy, mấy người ngồi xung quanh đều liếc mắt nhìn nhau một cái.

Núi Ô Tước, thị trấn Ô Tước.

Tuy rằng chưa ai từng nghe nói tới nơi này, nhưng hiện tại chúng tôi thật sự chẳng có nơi nào để đi.

Nếu có một nơi có khả năng tồn tại những thứ dơ bẩn, sao chúng tôi lại không tới nơi đó nhìn thử xem?

Sau khi đưa ra quyết định, tôi và lão Phong lại liếc mắt nhìn nhau một cái.

Sau đó chúng tôi gật đầu với nhau một cái, nghĩ rằng tới thị trấn Ô Tước xem thử cũng không sao.

Rốt cuộc thì hai người chúng tôi đã chẳng còn nhà để về, lại bị cả hai tà giáo Mắt Quỷ và Nhật Nguyệt cùng đuổi giết.

Bình Luận (0)
Comment