Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2009

Chương 2009 Chương 2009

Bây giờ hai người có lặn xuống thì chẳng khác nào dâng mỡ vào miệng mèo, chỉ tăng thêm rắc rối cho hai người chúng tôi mà thôi.

Đương nhiên, họ cũng tự hiểu sức mình đến đâu.

Hai người đang vịn vào thân thuyền, chỉ nghe Vương Thanh cất giọng: “Hai người đi đường cẩn thận nhé!”

“Đinh đạo hữu, Phong đạo hữu, đại ân hôm nay, ngày sau chúng tôi tất báo đáp!” Vương Hổ cảm động hét lên.

Suy cho cùng thì chúng tôi với bọn họ cũng chẳng có nợ nần gì, hai chúng tôi hoàn toàn có thể tự bỏ chạy.

Nhưng lúc này, chúng tôi lại lựa chọn một vị trí nguy hiểm để tạo cơ hội cho họ trốn thoát, cho nên trong lòng họ rất cảm kích chúng tôi.

Một nụ cười hiện lên trên khoé miệng tôi: “Mọi người cứ lên bờ càng nhanh càng tốt!”

Nói xong, cơ thể tôi chìm xuống và hoàn toàn lặn vào trong nước!

Lão Phong cũng làm theo và lặn xuống nước ngay lập tức.

Lúc này, khi chúng tôi lại lặn xuống nước lần nữa, đã phát hiện ra dưới đáy sông có mười mấy con quỷ áo trắng đang nổi lên.

Nhưng ngoại trừ đám quỷ áo trắng, ở sâu dưới đáy sông còn có một cỗ âm khí nồng đậm không ngừng dâng trào.

Dường như dưới đáy sông còn có tồn tại một thứ tà vật nào đó còn hung hãn hơn.

Nhưng tôi và lão Phong cũng không quan tâm được nhiều như vậy, mà chỉ liếc nhìn nhau một cái.

Chúng tôi lơ lửng trong nước, không nhúc nhích, nhằm ngăn cản đường đi của đám quỷ nước.

Tốc độ của lũ quỷ nước cực nhanh, trong nháy mắt, đã lao tới chỗ chúng tôi.

Nhìn thấy thế, sắc mặt của tôi càng lúc càng nghiêm túc hơn.

Đạo khí chấn động, tôi nhắm chuẩn vào con quỷ nước đang bơi đầu.

Rồi vung lòng bàn tay lên một cái, lá bùa trong lòng bàn tay tôi cũng theo thế mà giáng xuống.

Sau một tiếng “Bang” chói tai, một vụ nổ cũng xuất hiện.

Con quỷ nước kia đã một trúng một chưởng của tôi, lập tức hồn phi phách tán.

Chỉ là một con quỷ áo trắng nhỏ nhoi, có thể chống đỡ được bùa chú của một người có tu vi Đạo Vương như tôi sao?

Đây căn bản là không có khả năng, bất quá ở trong nước, bùa trong lòng bàn tay sẽ tiêu hao nhiều hơn mấy lần so với trên bờ.

Sau một chưởng này, màu sắc của lá bùa trên lòng bàn tay của tôi đã nhạt đi một phần.

Nói cách khác, ở trong nước, chưởng phù của tôi có thể sử dụng được nhiều nhất là năm lần.

Nhưng năm lần đã đủ rồi, ít nhất thì cũng có thể giết chết được năm con quỷ nước.

Động tác trên tay tôi vẫn không ngừng, những âm thanh “Bạch bạch bạch” không ngừng vang lên.

Trên mặt sông, những tiếng nổ “ầm ầm ầm” cũng liên tục xuất hiện, từng sóng nước cao từ ba đến năm mét cũng không ngừng phóng lên.

Nó lập tức thu hút sự chú ý của mấy người Vương Thanh và Vương Hổ, trong lòng bọn họ đều hoảng sợ không thôi.

Tuy rằng bọn họ không tận mắt chứng kiến cuộc chiến đấu ở dưới nước của chúng tôi, nhưng nhìn động tĩnh trên mặt nước, họ cũng có thể đoán ra được vài phần.

Cuộc chiến dưới nước của chúng tôi, hẳn là vô dùng kịch liệt…

*****

Tôi đang ở dưới một con sông nhỏ, liên tục thi triển chưởng phù hết lần này đến lần khác.

Năm lần vung chưởng phù trong tay ra, là có năm con quỷ áo trắng bị tôi giết chết.

Nghe thì có vẻ lợi hại đấy, nhưng thực tế cũng chỉ có vậy mà thôi.

Phải biết rằng, đạo hạnh hiện tại của tôi có thể đạt được tới cảnh giới Đạo Vương đỉnh phong.

Một vài đệ tử đời thứ hai trong tông môn có lẽ cũng có tu vi ở bậc này.

Thậm chí, một vài vị chưởng môn của các môn phái nhỏ cũng đạt được tới cảnh giới Đạo vương.

Nhưng với tu vi như vậy, cộng thêm việc sử dụng của chưởng phù mạnh mẽ nhất, thế mà ở dưới nước chỉ có thể giết được mấy con quỷ áo trắng mà thôi.

Mẹ kiếp, nếu đổi lại là ở trên bờ, tôi chỉ cần phóng ra một luồng đạo khí là có thể bao phủ được cả đám này.

Như vậy là có thể trực tiếp trấn áp lệ quỷ áo trắng, bởi vậy, có thể thấy được, khi ở trong nước, chúng tôi đã chịu khắc chế lớn đến cỡ nào.

Lão Phong ở phía bên kia cũng sử dụng tới một số loại bùa chú và chưởng pháp đặc biệt.

Đó hẳn là những chiêu thức trong Bách Hoa bí điển mà cậu ấy đã học được, còn lại thì tôi cũng chẳng rõ lắm.

Nhưng hiện tại, có vẻ như sức mạnh của những chiêu thức này vẫn ở mức chấp nhận được.

Tuy không thể so sánh với chưởng phù trên lòng bàn tay tôi, nhưng nó vẫn có thể ngăn cản được những con quỷ nước đang lao tới.

Mười mấy con quỷ nước nổi lên, lúc này đã hoàn toàn bị chúng tôi áp đảo, căn bản chẳng đáng được coi là đối thủ.

Mấy người nhóm Vương Thanh cũng tranh thủ thời gian này mà lên được trên bờ.

Ở sâu dưới đáy sông, thứ tà vật mạnh mẽ kia có vẻ đang vô cùng phẫn nộ.

Ngoài những tiếng gầm trầm thấp, còn có một giọng nói lọt vào trong tai tôi và lão Phong.

“Con người chết tiệt, tao muốn giết sạch chúng mày, phải giết hết chúng mày!”

Đột nhiên, tôi nghe thấy tiếng gầm gừ mơ hồ xen lẫn cả sự phẫn nộ vang lên ở dưới đáy hồ.

Sắc mặt của tôi và lão Phong cũng hơi trần xuống một chút.

Tôi thật sự muốn hỏi lại tên kia một câu, nhưng chúng tôi đang ở dưới nước, căn bản là không thể nói chuyện.

Đám quỷ nước còn lại đang vây công hai người chúng tôi cũng bị chúng tôi đánh bị thương thêm một lần nữa.

Chúng chỉ dám quanh quẩn gần đó, không dám tiến lên tấn công chúng tôi nữa.

Mà ở dưới đáy sông, dường như có sóng nước đang dâng lên.

Ngay sau đó, tôi và lão Phong nghe thấy rất nhiều những tiếng “xèo xèo xèo” kỳ lạ.

Chúng tôi cũng nhìn lờ mờ nhìn thấy một hình bóng, nó có màu đỏ trong như một con ngươi.

Bình Luận (0)
Comment