Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2010

Chương 2010 Chương 2010

Đó là cái gì?

Trong lòng tôi không khỏi kinh ngạc, nheo mắt nhìn.

Tuy nhiên, vì tầm nhìn bị hạn chế, nên khi chúng tôi phát hiện được ra bóng hình kia, nó chỉ còn cách chúng tôi 10m nữa thôi.

Hoá ra đó là những con cá chép bạc đen, mà con nào con nấy đều rất to lớn.

Mỗi một con cá này e là phải nặng từ 10 cân trở lên, loại cá chép lớn thế này rất hiếm thấy.

Nhưng ở nơi này phải có tới hơn một trăm con cá.

Hơn nữa, trông đám cá chép bạc khổng lồ này có chút quái lạ.

Bởi vì trên toàn thân những con cá chép bạc khổng lồ này tản ra tử khí, hai mắt đỏ rực, tựa như màu máu vậy.

Răng trong miệng của chúng cũng khác với răng của cá chép bạc thông thường, trông cứ như răng cưa vậy.

Âm thanh “xèo xèo xèo” kia, thực chất là do những con cá chép bạc khổng lồ nghiến răng mà tạo ra.

Nhìn thấy cảnh này, tôi và lão Phong sửng sốt đến nỗi ngẩn cả người.

Mẹ nó, làm thế nào mà hai người chúng tôi có thể đánh được cả đàn cá hơn trăm con thế này?

Ở dưới nước, những thứ này cực kỳ linh hoạt.

Nếu bị nhiều cá chép bạc khổng lồ bao vây, cho dù chúng tôi có còn sống mà bò được lên đến bờ, chỉ sợ là cũng phải bỏ lại vài miếng thịt tươi.

Rất nhanh chóng, tôi đã đưa ra phán đoán.

Cần phải rời khỏi nơi này, chạm trán với đám cá chép khổng lồ này chắc chắn sẽ khó hơn đối phó với đám quỷ nước kia nhiều.

Cho dù trong lòng bàn tay tôi có chưởng phù, một chưởng có thể đập chết một con quỷ thì đã sao? Hơn một trăm con cá thế này, tôi biết đập như thế nào?

Đập bên trái hay đập bên phải, bên trên hay là phía dưới?

Cho nên, tôi vội túm lấy áo của lão Phong, sau đó chỉ chỉ tay lên phía trên.

Tôi ra hiệu cho cậu ấy là đã câu đủ giờ rồi, mấy người Vương Thanh cũng lên bờ thành công, chúng tôi không cần phải tiếp tục ở lại đây nữa.

Lão Phong lập tức hiểu được ý của tôi.

Cậu ấy không chần chờ gì, vội vàng cùng tôi bơi lên mặt nước.

Tốc độ của đàn cá chép khổng lồ kia cũng rất nhanh.

Chúng tôi vừa ngoi lên khỏi mặt nước, tôi đã cảm thấy mu bàn chân của mình tê rần, như thể vừa bị thứ gì đó đâm trúng vậy.

Tôi khẽ cau mày, thầm kêu không ổn rồi.

Đây chắc chắn là bị cá chép khổng lồ cắn phải.

Tôi chợt rung chân lên, vận khí, trực tiếp tạo thành một luồng cương khí mạnh mẽ.

Sau một tiếng nổ “Phanh”, bọt nước bắn tung toé.

Cương khí hoá thành sóng nước lan rộng ra, con cá vừa cắn trúng chân tôi lập tức bị cương khí đánh chết.

Tôi và lão Phong đã nhân cơ hội này, điên cuồng bơi về phía bờ.

Những con cá chép bạc khổng lồ bị chúng tôi đánh chết, đều lần lượt nổi lên trên mặt nước, để lộ ra cái bụng trắng bệch.

Nhưng những con cá chép bạc khổng lồ này vừa nổi lên khỏi mặt nước đã xảy ra dị tượng.

Ánh mặt trời chiếu vào thân cá, liền phát ra những tiếng “xèo xèo xèo”, sau đó, từng làn khí đen thoát ra.

Da của những con cá chép bạc khổng lồ đó, đã bị ánh nắng mặt trời bỏng rát đốt cháy ngay lập tức.

Quả nhiên, đám cá chép khổng lồ này có chút quỷ dị.

Nhưng hiện tại chúng tôi không có nhiều thời gian để tìm hiểu chuyện này, tôi và lão Phong cần phải nhanh chóng bơi vào bờ.

Chúng tôi cách bờ sông khoảng 10m, đàn cá chép bạc khổng lồ ở phía sau hoàn toàn có đủ thời gian để đuổi kịp chúng tôi.

Ngay lúc tôi đang tụ đạo khí, chuẩn bị hoá thành cương khí để tạo ra vụ nổ thứ hai, nhằm đánh bật những con cá chép bạc khổng lồ này.

Thì ở trên bờ, Tử U lại bỗng nhiên lấy ra ba lá bùa màu vàng.

Thủ ấn trên tay cô ấy biến hoá không ngừng, cuối cùng, cô ấy chỉ một ngón tay về phía hai người chúng tôi, trong miệng khẽ kêu lên một tiếng:

“Lâm binh đấu giả giai trận liệt tiền hành, sắc!”

Vừa dứt lời, ba lá bùa màu vàng kia đột nhiên bay lên trời và bắn về phía chúng tôi.

Chúng tôi chưa kịp phản ứng thì ba lá bùa đã lao thẳng xuống đáy sông, phát ra những tiếng “Vèo vèo vèo”.

Vừa xuống đến nước thì ba lá bùa đã biến mất, chỉ nghe thấy ba tiếng nổ “Phanh phanh phanh” vang trời.

Ba cột nước khổng lồ phóng thẳng lên trời.

Tạo thành những tiếng “Xôn xao” như thể trời đang đổ cơn mưa to tầm tã.

Ngay sau đó, là những đợt sóng lớn ập đến.

Những con cá chép bạc khổng lồ đang đuổi theo chúng tôi đều lần lượt nổi lên trên mặt nước.

Hiển nhiên, ba lá bùa của Tử U đã đánh chết bọn cá ở dưới đáy sông. Lúc này, xác chúng vừa nổi lên mặt nước đã bị ánh nắng mặt trời trời đốt cháy đen như mực.

Tôi và lão Phong nhìn thấy cảnh này đều không khỏi bị sốc.

Mẹ kiếp! Tử U vừa dùng loại bùa chú gì vậy?

Với sức mạnh này, cô ấy hoàn toàn có thể chiên sống đám cá kia…

Tử U thấy tôi và lão Phong còn đang hoảng sợ nhìn nhau, không khỏi có chút nổi giận, cô ấy hét lên với chúng tôi: “Hai người các anh còn ngây ra đấy làm gì? Không định vào bờ à!”

Nghe thấy lời này, tôi và lão Phong mới hoàn hồn trở lại.

Sau đó, chúng tôi không quan tâm tới những con cá chép khổng lồ mới chết kia nữa, bắt đầu điên cuồng bơi vào bờ.

Lúc này đây, chúng tôi đã không còn bị thứ gì kiềm chế.

Vì vậy, quãng đường bơi của tôi và lão Phong rất thuận lợi, rất nhanh chúng tôi đã lên được bờ.

Vừa tới gần bờ, mấy người Tử U, Vương Phượng đã vội vàng vươn tay ra, kéo tôi và lão Phong lên.

Cùng lúc ấy, ba người Vương Sơn, Vương Phi, Vương Xích cũng đã tỉnh lại.

Tình hình của Vương Xích có hơi nghiêm trọng, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng.

Bình Luận (0)
Comment