Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2011

Chương 2011 Chương 2011

Quay đầu nhìn lại toàn bộ dòng sông nọ, tôi thấy một cơn xoáy nước đang nhanh chóng được hình thành.

Khi tiếng nước “Ào ào xôn xao” vang lên, từng đợt sương mù mang theo âm sát khí liên tục toả ra từ bên trong xoáy nước.

Trông xoáy nước kia giống hệt với con mắt tử thần.

Vừa nhìn thấy đã khiến trái tim của người ta phải đập loạn xa.

Những con cá chép bạc khổng lồ vừa mới chết đã nhanh chóng bị cuốn xuống đáy sông.

Chẳng mấy chốc, dòng sông nguy hiểm vừa bị khuấy động lại khôi phục dáng vẻ hiền hoà như trước.

Đàn cá kia lặn sâu xuống đáy sông, không xuất hiện thêm lần nào nữa.

Cứ như thể, hết thảy chưa từng có chuyện gì xảy ra…

Tôi chăm chú nhìn mặt sống, rồi hừ lạnh một tiếng.

Sau đó nói với những người còn lại: “Đi, chúng ta trở về thôi.

Đợi đến khi chuẩn bị xong hết thảy thì hãy quay lại, tiêu diệt đám nghiệp chướng này một lượt…”

*****

Nhìn lại mặt nước đã khôi phục vẻ hiền hoà, đàn cá chép khổng lồ lại xuất hiện.

Chúng tôi không còn bị vẻ bề ngoài của chúng đánh lừa nữa, những thứ được gọi là cá khổng lồ kia chỉ là những bóng quỷ trôi trên mặt nước mà thôi.

Những thứ này có năng lực đặc biệt.

Để tìm người chết thay mình, bọn chúng đã biến mình thành hình dáng của một con cá lớn.

Nhìn từ trên cao nhìn xuống, trông chúng giống như những con cá mập mạp, to lớn, vụng về.

Chỉ đến khi những người đứng trên bờ tới bắt, thì mới phát hiện tất cả đều là giả.

Những con cá béo trông vụng về kia sẽ biến thành một con ác quỷ chỉ trong nháy mắt.

Chúng sẽ kéo người sống xuống nước, lôi xuống đáy sông, trở thành kẻ chết thay cho bọn chúng.

Trong lòng mọi người vẫn còn sợ hãi, đặc biệt là mấy người Vương Sơn, Vương Phi.

Suýt chút nữa thì họ đã phải bỏ mạng lại nơi đáy sông, nên lúc này họ vô cùng hoảng sợ.

Sau khi để lại một câu như vậy, tôi nhanh chóng lui vào trong bờ.

Ở dưới nước, những thứ này có khả năng phi thường.

Chúng tôi có thể sẽ phải dùng sức gấp hai, hoặc gấp nhiều lần, có lẽ mới trấn áp nổi bọn chúng.

Bởi vậy, muốn tiêu diệt đám quỷ nước hại người này, chúng tôi nhất định phải có sự chuẩn bị kỹ càng.

Sắc mặt của mọi người lúc này không được tốt lắm, nhanh chóng trở về tòa nhà nhỏ trước đó.

Nhưng ngay khi bước vào tòa nhà nhỏ, mấy người vừa mới suýt chết đuối chúng tôi còn chưa kịp đặt mông ngồi xuống…

Trong đầu tôi lại bỗng nhiên vang lên một giọng nói vừa buồn bã, nặng nề, vừa kích động: “Nhóc con, tôi cảm nhận được, nó ở chỗ này, ở chỗ này...”

Tôi vẫn còn đang mải suy nghĩ về chuyện mấy con quỷ ở dưới nước, thì trong đầu lại chợt vang lên giọng nói này, làm cho cả cơ thể tôi cũng run lên theo.

Đây, đây là giọng nói của Kỳ Lân tiền bối, không phải tiền bối đang ngủ say để bế quan hay sao, ông ấy có thể cảm nhận được gì?

Hơn nữa, tại sao ông ấy lại đột nhiên tỉnh lại?

Trong lòng tôi không khỏi kinh ngạc, ngoài miệng lại vô thức thốt ra hai chữ: “Tiền bối...”

Giọng nói của tôi tuy rằng rất nhỏ, nhưng mọi người xung quanh đều có thể nghe được.

Mọi người đồng loạt quay đầu lại và nhìn tôi với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

“Tiền bối, tiền bối nào cơ?”

“Đinh đạo hữu, tiền bối đang ở đâu?”

“...”

Mấy người Vương Thanh của Tấn Tiệp Môn hỏi lại tôi một cách đầy bối rối.

Lão Phong cùng Tử U cũng nhìn tôi đầy hoài nghi.

Lúc này, tôi mới biết mình đã lỡ lời.

Sự tồn tại của tiền bối chính là bí mật không thể để người ngoài biết được.

Bởi vậy, tôi vội vàng mỉm cười, nói: “Không, không có gì đâu! Mau bảo nhóm Vương Sơn ngồi nghỉ ngơi đi!”

Tôi vội chuyển đề tài, những người còn lại thấy tôi nói như vậy, cũng không quá để ý tới tôi nữa.

Họ lần lượt chuyển ánh mắt đi nơi khác, không quan tâm nữa.

Vương Thanh giúp ba người vừa bị đuối nước kia, hoặc để họ nằm, hoặc là đỡ họ ngồi ở trên chiếc ghế cũ nát.

Mà giọng nói của Kỳ Lân tiền bối lại xuất hiện trong đầu tôi: “Thân kiếm của tôi, thân kiếm của tôi đang ở dưới sông, ở dưới sông…”

Âm thanh của tiền bối đã trở nên vui mừng hơn, cũng kích động hơn.

Nhưng trong lòng tôi lúc này lại vô cùng hoảng sợ. Thân kiếm của tiền bối đang ở trong dòng sông kia ư?

Kiếp trước tiền bối chính là một con thánh thú - Kỳ Lân.

Trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, có lẽ sự tồn tại của ông ấy đã vượt quá sự hiểu biết của nhân loại chúng tôi.

Hoặc cũng có lẽ, ông ấy tới từ thời viễn cổ Hồng Hoang.

(Hồng hoang 洪荒: theo tôn giáo của con người đây là thời kỳ đầu tiên, lúc vạn vật bắt đầu được tạo ra, nó mang nghĩa sơ khai. Trong Thiên Chúa giáo, đó là 7 ngày đức Chúa trời tạo ra vạn vật, ngày cuối cùng tạo ra con người. Trong văn hóa Trung Quốc, thời hồng hoang là thời Nữ Oa vá trời. Thời kỳ này tương ứng với thời kỳ công xã nguyên thuỷ.)

Cơ thể cường đại ấy thế mà lại hoá thành một thanh kiếm sắc bén.

Lại tiếp tục trải qua thêm bao nhiêu năm tháng dài đằng đẵng, hiện giờ, ông ấy chỉ còn lại một tia thần hồn cố bám trụ trên vảy lân, một mảnh vảy kiên cố không thể phá vỡ được, có ghi chép lại Hỏa Thiên Công và truyền lại cho tôi.

Tuy tiền bối chỉ còn lại một tia thần hồn tàn niệm, nhưng sức mạnh của ông ấy vẫn có thể khiến trời long đất lở.

Ông ấy hy vọng có thể tìm lại được cơ thể của mình, để thần hồn còn sót lại của ông ấy có thể dung hợp với cơ thể, trở về với bản thể của mình.

Chỉ là, sau khi lấy được vỏ kiếm, tiền bối mới phát hiện ra, thân thể của mình đã gãy nát từ lâu.

(Nguyên văn tác giả dùng từ “kim thân” 金身: mình vàng. Từ này thường được dùng để chỉ tượng Phật, ở đây được dùng để chỉ cơ thể quý giá, cao quý hơn bình thường)

Bình Luận (0)
Comment