Trước cửa hang được dùng đá tảng xây dựng lại, trông giống như một đường hầm vậy.
Hai bên, còn được đặt hai con bò đá.
Thứ này rõ ràng được dùng để trấn áp dòng sông này. Tôi không ngờ nơi này đã được dọn dẹp trông như cửa vào.
Mộ Dung Ngôn chạm xuống dưới, đứng ngay ở đáy nước.
Tôi vội nín thở, vận chuyển đạo khí, làm cho mình có thể giữ thăng bằng ở trong nước.
Nơi này chính là dưới đáy sông sâu, áp lực nước ở đây tương đối lớn.
Cho dù tôi đã dùng đạo khí hộ thể, cũng cảm thấy không dễ chịu chút nào.
Hơn nữa, dưới áp lực nước ở nơi này, tôi sẽ không thể nín thở lâu được.
Với tu vi của tôi hiện tại, nhiều nhất thì tôi cũng chỉ có thể nín thở được khoảng tám phút mà thôi.
Tuy nếu đẩy nhanh tiến độ, hẳn là có thể tiêu diệt được tên Quỷ Vương kia trong khoảng thời gian ấy.
Mộ Dung Ngôn nhìn thoáng qua xung quanh, rồi ngẩng đầu nhìn lên, sau đó cô ấy cất giọng nói có chút khinh thường:
“Thủy Vương Động!”
Vừa nghe được ba chữ này, tôi cũng ngẩng đầu nhìn lên trên.
Quả nhiên, tôi đã nhìn thấy ba chữ được khắc ở trên đỉnh hang động.
Bên trên đó viết ba chữ “Thủy Vương Động”, những nét chữ quả thật rất khó coi.
Hơn nữa, ba chữ này còn được dùng móng vuốt mà khắc ra.
Nhìn dáng vẻ của nó, khẳng định là do tên Quỷ Vương Đường Kiệt kia tự mình làm ra, trông cũng có chút hình thức đấy.
“Đinh Phàm, chúng ta đi thôi!”
Nói rồi, Mộ Dung Ngôn bước từng bước về phía trước.
Tôi cũng hơi nghiêng ngả đi theo.
Nếu tu vi của tôi cao hơn một chút, tôi có thể dùng đạo khí để bản thâm chìm xuống, và đi lại ổn định ở dưới đáy sông.
Hoặc cũng có thể như Mộ Dung Ngôn bây giờ, bước từng bước về phía trước.
Nhưng mà bây giờ, tu vi của tôi cùng lắm cũng chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Vương sơ kỳ, chí có thể bắn ra đạo khí với tốc độ nhanh, còn lại không có cảnh nào sử dụng được đạo khí như Mộ Dung Ngôn.
Càng đi về phía trước, sát khí cũng càng nặng hơn.
Hơn nữa, khi đi ngang qua cửa hang, thỉnh thoảng chúng tôi còn nhìn thấy xương người trắng toát.
Có bộ xương đã phân huỷ gần hết, nhưng cũng có bộ xương còn nguyên máu thịt, hoàn chỉnh như mới.
Nhìn số lượng xương trắng ở nơi này, ít cũng phải có hơn trăm người.
Có thể thấy được, tên khốn kia đã khiến bao nhiêu người phải bỏ mạng lại nơi đáy sông này.
Khó trách toàn bộ người trong thị trấn không dám ở lại chỗ này.
Mẹ kiếp, nếu tiếp tục sống ở đây, không khéo ngày nó đó họ cũng sẽ bị kéo xuống đáy sông Thanh Thuỷ, trở thành quỷ nước mất.
Rồi họ cũng trở thành một trong những bộ xương trắng nằm trong hang động này.
Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã nhìn thấy mấy bóng người màu trắng ở trước mặt.
Hiển nhiên, đó chính tàn dư của đám quỷ nước tác quái tại dòng sông Thanh Thuỷ này.
Mà ở giữa mấy bóng người đó, có một chiếc ghế đá to nằm chễm chệ.
Ngồi trên chiếc ghế đá ấy, chính là tên Quỷ Vương Đường Kiệt mà chúng tôi đã chạm trán vừa rồi.
Lúc này, bọn chúng cũng đã phát hiện ra hai người chúng tôi.
Sắc mặt của cả đám đều kinh hãi, lộ rõ vẻ sợ hãi.
Mộ Dung Ngôn lại làm như chẳng để tâm, mở miệng nói:
“Cuộc sống ở dưới đáy sông này cũng không tồi đâu, nhưng hiện tại đã đến lúc kết thúc rồi!”
“Mày, mày...”
Mặt của tên Quỷ Vương đã tái xanh, tràn đầy sự kinh sợ.
Còn về phần những tên quỷ nước còn lại, chúng càng lo sợ hơn, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ kinh hoảng.
Tên Quỷ Vương Đường Kiệt đứng lên:
“Cô, cô gái à, tôi và cô trước kia không thù, gần đây không oán.
Cô đã phế đi hơn một nửa đạo hạnh của tôi rồi, nể mặt chúng ta đều là quỷ tu, cô có thể tha cho tôi một mạng hay không?”
Nói xong, đường đường là một tên Quỷ Vương, thế nhưng Đường Kiệt lại quỳ xuống trước mặt Mộ Dung Ngôn.
Mộ Dung Ngôn lại không thèm để ý tới lời cầu xin của gã:
“Phàm là giáo đồ của phái Mắt Quỷ, đều phải giết chết hết, không tha!”
Lời này vừa dứt, một luồng âm khí cường đại bùng nổ.
Âm khí nháy mắt đã bao phủ toàn bộ hang động của Quỷ Vương, khiến cho tên Quỷ Vương kia thấy không còn đường sống nữa, đành phải vùng lên.
“Cô gái, nếu cô cứ hùng hổ doạ người như vậy, tôi đây cũng chỉ có thể liều mạng với cô một phen!”
“Ha ha ha!
Bổn tiểu thư cũng muốn nhìn thử một chút, xem mày sẽ liều mạng với bổn tiểu thư bằng cách nào?”
Mộ Dung Ngôn căn bản không hề dao động, rốt cuộc thì, cô nàng này cũng có tư cách để kiêu ngạo.
Bởi vì, cô ấy đủ mạnh.
Mà giờ phút này, sắc mặt của tên Quỷ Vương đã cứng đờ lại, gã hừ lạnh một tiếng:
“Nơi này chính là ở dưới nước chứ không còn là trên bờ nữa.
Đây chính là sân nhà của bổn vương!”
Vừa nói chuyện, hai tay gã vừa nhanh chóng kết thủ ấn.
Cuối cùng, gã giơ tay ra làm kiếm chỉ, thì thầm một tiếng:
“Mắt Thánh, xin hãy ban cho giáo đồ trung thành của ngài sức mạnh đi!”
Lời vừa nói ra, phía trên trán của tên Quỷ Vương bỗng nhiên nứt ra.
Từng đường tơ máu màu đen không ngừng lan ra, một con mắt trắng dã thình lình xuất hiện.
Mà mười mấy con quỷ nước còn sót lại bên cạnh Đường Kiệt cũng xuất hiện tình trạng ấy.
Trên trán chúng nứt ra, rồi mọc thêm một con mắt thứ ba.
Nhìn thấy tình hình này, tôi cũng chẳng buồn để tâm.
Vẫn là con đường cũ, chiêu thức cũ mà thôi.
Phàm là giáo đồ của phái Mắt Quỷ, đều có thể mọc ra con Mắt Quỷ thứ ba, từ đó nâng cao thêm tu vi của bản thân.
Bây giờ tôi đã nhìn thấy nhiều nên cũng chẳng còn thấy mới lạ.
Tuy nhiên, chuyện xảy ra tiếp theo lại khiến cho tôi phải kinh ngạc.