Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2031

Chương 2031 Chương 2031

Xung quanh chúng tôi, những bộ xương trắng bị vùi trong bùn đất thế mà lại có chút run rẩy.

Một ít trong số chúng còn phát ra những tiếng “Kẽo kẹt kẽo kẹt”, rồi bọn chúng từ từ bò lên khỏi bùn đất.

Vào lúc này, những bộ xương trắng kia, lại sống lại…

*****

Đột nhiên nhìn thấy một mà như vậy, cả người tôi khẽ lay động.

Mẹ nhà nó, Bạch Cốt Tinh đấy à?

(Bạch Cốt Tinh 白骨精: có nghĩa là yêu quái xương trắng, hay xương trắng thành tinh; là một nhân vật trong bộ tiểu thuyết Tây Du Ký của nhà văn Ngô Thừa Ân.)

Tên Quỷ Vương kia rốt cuộc đã sử dụng thủ đoạn gì, thế mà lại khiến cho đám xương trắng sống lại?

Nghe những âm thanh “Ca ca ca” không ngừng vang lên, từng bộ xương trắng bò ra từ trong lớp bùn đất rồi đứng thẳng lên.

Cảnh tượng ấy, thực sự khiến cho người ta gặp được phải cảm thấy vô cùng khủng bố.

Hơn nữa, bên trong hốc mắt của những tên Bạch Cốt Tinh kia còn xuất hiện những đốm lửa màu xanh lục.

Tuy nhiên, có vẻ như Mộ Dung Ngôn lại chẳng hề để tâm tới chúng.

“Đinh Phàm, mấy bộ xương khô này giao lại cho anh đấy.

Còn về tên kia, cứ để cho tôi giải quyết!”

Nói xong, Mộ Dung Ngôn mạnh mẽ ra tay.

Cô ấy lao thẳng về hướng tên Quỷ Vương đang đứng ở phía xa xa, nhưng ngay khi Mộ Dung Ngôn vừa mới tới gần gã, bên trong hang động bỗng nhiên có ánh sáng trắng lóe lên.

Trên bức tường đá, thình lình có bốn lá bùa chú xuất hiện.

Bốn lá bùa kia vừa xuất hiện, một loại áp lực vô hình cũng nhanh chóng hình thành, trực tiếp hạn chế sức mạnh của Mộ Dung Ngôn.

Hơn nữa, cũng quanh cũng có mấy sợi dây sắt bắn ra.

“Ào ào xôn xao”, chúng trực tiếp quấn lấy tay, chân và eo của Mộ Dung Ngôn.

Con ngươi của tôi bỗng nhiên giãn ra, vô thức mở miệng, muốn kêu lên một tiếng, nhưng lại phát hiện ra mình đang ở trong nước.

Cơ thể tôi không ngừng tiến về phía trước, muốn đi qua cứu Mộ Dung Ngôn.

Kết quả, Mộ Dung Ngôn lại trực tiếp quay đầu lại, nói với tôi:

“Đinh Phàm, anh không cần qua đây đâu.

Anh cứ đối phó với những bộ xương khô kia là được rồi!”

Nói xong, cả người cô ấy chấn động, trực tiếp dùng hai tay giật đứt xích sắt.

Nhìn thấy thế, tôi mới hơi yên tâm được một chút.

Nhưng đám lệ quỷ và Quỷ Vương kia lại bắt đầu bao vây, hòng muốn dồn Mộ Dung Ngôn vào chỗ chết.

Tuy nhiên, dù Mộ Dung Ngôn đã bị bốn lá bùa kia áp chế, thì sức mạnh của cô ấy vẫn hơn hẳn đám quỷ quái bình thường.

Cho dù bản thân cô ấy đang bị xích sắt trói cuộc, không có cách nào thi triển được tu vi cường đại.

Nhưng đám quỷ nước kia vẫn khó có thể tổn thương cô ấy.

Dù là một đấu mười một, Mộ Dung Ngôn vẫn chiếm thế thượng phong.

Ở một bên khác, những bộ xương khô đã đứng dậy, chúng đang bổ nhào về phía của hai người chúng tôi, tạo ra những tiếng “cót két cót két”.

Chúng chỉ có tay không, hành động chậm chạp và đơ cứng.

Nhưng số lượng của chúng lại đạt tới hàng trăm tên.

Vì không để chúng tới gần Mộ Dung Ngôn, đồng thời, chia sẻ một phần áp lực với cô ấy…

Tôi khẽ nhướng lông mày, giơ thanh kiếm Thái Nguyên lên, bắt đầu chém giết.

Ở trong nước, tu vi của tôi bị hạn chế rất nhiều.

Chuyển động của cơ thể tôi cũng gặp nhiều khó khăn.

Nhưng mà, trước mặt tôi chỉ là những bộ xương khô mà thôi.

So với tôi, động tác của chúng còn chậm chạp, máy móc hơn nhiều.

Tôi chỉ cần chém ra một kiếm là đã có thể đánh nát đầu lâu của một tên.

Một khi đầu của đám này bị vỡ, ánh sáng màu xanh tối kia sẽ biến mất.

Toàn bộ khung xương còn lại sẽ rơi xuống theo sự biến mất của ánh sáng kia, tạo thành tiếng “loảng xoảng”.

Ngay sau đó, tôi chẳng hề nương tay chút nào, không ngừng đâm chém lũ xương khô.

Đám Bạch Cốt Tinh xung quanh tôi cứ lần lượt ngã xuống, tên này nối tiếp tên kia.

Cảm giác đánh giết một trăm người cùng lúc là như thế nào?

Tôi nghĩ, bây giờ cảm giác của tôi cũng chẳng khác là mấy!

Tuy rằng đối thủ rất đông, nhưng động tác của chúng rất chậm, căn bản là không ai có thể ngăn cản được tôi.

Tên nào lên tên đó chết, một kiếm vung ra giết chết một tên.

Những bộ xương khô kia đã lần lượt đổ xuống.

Tuy nhiên, giết đám xương trắng này không phải vấn đề, mà vấn đề lớn nhất của tôi chính là hô hấp.

Nếu lặn từ trên mặt nước xuống, thì tôi có thể nín thở trong vòng tám phút.

Nhưng lúc này, do phải chiến đấu không ngừng, tôi chỉ có thể nín thở được không quá năm phút.

Cho dù có Mộ Dung Ngôn dẫn đi, tôi cũng phải mất một phút, mới lên được tới trên mặt nước.

Nói cách khác, tôi chỉ có thời gian vỏn vẹn bốn phút để đánh nhau mà thôi.

Nhưng muốn giải quyết hết đám Bạch Cốt Tinh này chỉ trong chưa tới mười phút, thật đúng là một chuyện chẳng hề dễ dàng.

Ngay cả khi chúng không thể ngăn cản được đòn tấn công của tôi, cho dù tôi có thể san bằng tất cả, thì cũng phải mất một khoảng thời gian dài.

Tôi cũng sẽ bị chết đuối bên trong hang động nước này, điều này làm cho tôi có chút lo lắng.

Nhưng việc đã đến nước này, tôi có nghĩ nhiều như vậy cũng chẳng có ích gì.

Chẳng lẽ bây giờ tôi lại quay gót chạy trốn ư? Nhưng muốn làm vậy cũng phải dọn sạch đám xương khô trước mặt này mới được.

Quay đầu nhìn lại phía Mộ Dung Ngôn, người ta vẫn còn đang quyết chiến với tên Quỷ Vương đấy!

Bởi vậy, trong lòng tôi lại hạ quyết tâm, thi triển Hỏa Thiên Công một lần nữa.

Công pháp mạnh mẽ xuất hiện, thể lực của bản thân tôi cũng chợt tăng lên.

Tay tôi cầm thanh kiếm Thái Nguyên, không ngừng chém giết.

Hơn trăm bộ xương khô không thể nào ngăn cản được tôi.

Bình Luận (0)
Comment