Tôi cứ thế một kiếm tiến thẳng lên, kiếm khí tung hoành, khuấy động khắp nơi.
Một lượng lớn bộ xương khô ngã xuống trước mặt tôi, những bộ xương này mặc dù tương đối yếu nhưng lại dễ dàng bị đánh nát, rơi xuống mặt đất…
Nhưng chỉ cần đầu lâu của chúng vẫn còn đó, thì mọi bộ phận trên người sẽ được lắp ráp lại.
Điều này khá phiền phức.
Cho nên, mỗi một lần ra tay, tôi đều cần phải tấn công vào đầu của bọn chúng.
Tôi không ngừng tấn công, vung kiếm lên hết lần này đến lần khác.
Những luồng đạo khí mạnh mẽ quét qua đáy sông, khiến cho thỉnh thoảng, lại xuất hiện những đợt sóng và xoáy nước kỳ lạ trên mặt sông.
“Ừng ực ừng ực”, tiếng bọt khí không ngừng vang lên!
Tôi đã chiến đấu khoảng ba phút, cho dù tôi có tu vi mạnh mẽ, cũng không có thể tiếp tục kéo dài trận chiến được nữa.
Trước mắt tôi vẫn còn khoảng hơn 50 bộ xương khô.
Mà lúc này, tôi đã cảm thấy cơ thể mình có chút khó chịu.
Trong vòng hai phút nữa, tôi nhất định phải ngoi lên thở một lần.
Nếu không, tôi sẽ phải chết vì thiếu không khí.
Nhưng bị nhiều bộ xương khô chặn đường như vậy, tôi căn bản không có cơ hội ngoi lên để thở.
Phía bên Mộ Dung Ngôn, cô ấy vẫn đang bị bốn lá bùa kỳ quái kia áp chế.
Cũng không thể nào phát huy được toàn bộ sức mạnh, cho dù cô ấy có chiếm được thế thượng phong, cũng phải mấy một lúc mới phân được thắng bại.
Cho nên, thời gian hiện tại tương đối quan trọng.
Nào ngờ, vào đúng lúc này, trước cửa hang động lại đột nhiên xuất hiện từng đợt đạo khí hỗn loạn.
Ba bóng người thình lình xuất hiện trước tầm mắt của tôi.
Nhìn kỹ lại, hoá ra là ba người lão Phong, Hồ Mỹ và cả Tử U.
Không biết vì sao ba người này cũng nhảy xuống đáy sông.
Họ đã bám theo những dòng khí nhỏ, hỗn loạn mà tìm theo đến tận nơi này.
Vừa mới xuất hiện, đã thấy lão Phong và Tử U ra tay đầu tiên.
Những bộ xương khô kia căn bản không thể ngăn cản được hai người họ.
Hồ Mỹ bơi theo phía sau, lúc này, trong tay cô ấy đang ôm một quả bóng cao su.
Bọn họ đang bơi càng ngày càng gần chỗ tôi hơn.
Nhìn thấy ba người họ, trong lòng tôi không khỏi vui mừng.
Tôi đoán chắc bọn họ không yên tâm về hai người chúng tôi, thấy tôi và Mộ Dung Ngôn mãi chưa lên bờ, cho nên mới bơi xuống dưới này nhìn thử xem sao.
Không ngờ, họ thực sự phát hiện ra hai người chúng tôi đang gặp rắc rối, cho nên mới có một màn xuất hiện như vậy.
Lúc này, chúng tôi cùng đồng loạt ra tay.
Đập nát hơn 50 bộ xương trắng còn lại thành từng mảnh vụn, chỉ trong khoảng thời hơn hai phút.
Cứ như vậy, hơn một trăm tên Bạch Cốt Tinh đều đã phải bỏ mình.
Nhưng tôi cũng đã tới cực hạn rồi.
Lúc này tôi đã nghẹn đến nỗi mặt đỏ bừng, phổi nóng rát lên, muốn bao nhiêu khó chịu liền có bấy nhiêu.
Tôi vội vàng muốn ngoi lên thở, cả người tôi sắp không chịu được nữa rồi.
Nhưng lúc này, ba người lão Phong, Tử U cùng với Hồ Mỹ đã bơi đến trước mặt tôi.
Ba người ấy thấy tôi đang khó chịu, Hồ Mỹ liền trực tiếp bơi tới gần tôi. Cô ấy lấy quả bóng cao su mà mình mang theo ra, trên đó có cắm một ống tre.
Dùng tay ấn vào, bên cạnh được nhỏ thêm sáp ong làm cho nó không thấm nước.
Cô ấy đưa bóng tới trước mặt tôi, ý bảo cho tôi.
Tử U và lão Phong vội vàng ra hiệu, làm động tác “hút” vào.
Tôi cũng không ngốc, rất nhanh đã hiểu được ý nghĩa của động tác ấy.
Đây chắc hẳn là một chiếc bình dưỡng khí đơn giản, bên trong quả bóng cao su này có khí oxi.
Ống tre kia cũng giống như ống thở.
Sáp ong được rưới xung quanh để làm cho nó không thấm nước.
Chỉ cần tôi ngậm lấy ống tre, là có thể hút được khí oxi ở bên trong quả bóng cao su.
Với tu vi của tôi hiện tại, cho dù chỉ hút được rất ít dưỡng khí, nhưng cũng có thể giúp tôi kiên trì được thêm một lát.
Nghĩ đến đây, tôi liên tục gật đầu.
Rồi không một chút do dự, tôi nhanh chóng cắn chặt lấy ống tre, trực tiếp hút một ngụm thật mạnh…
*****
Chiến bình dưỡng khí này được chế tạo đơn giản, mà lại rất hữu ích.
Lúc này, nó đã cứu tôi một mạng.
Tôi hút một ngụm thật mạnh, tuy rằng trong ống tre có lọt vào một chút nước.
Nhưng không sao cả, quan trọng nhất là tôi đã có thêm cơ hội để hít thở.
Chỉ là không khí trong quả bóng này hơi nồng, tôi hút một ngụm mà miệng toàn mùi cao su.
Nhưng lúc này tôi cũng chẳng để ý được nhiều như thế, đột nhiên thay đổi khí tức.
Tôi hút hai hơi thật mạnh, hút một nửa khí oxi bên trong quả bóng cao su, sau đó phun một ngụm khí ra.
Tuy rằng chỉ là một ngụm, nhưng tình hình cơ thể tôi lập tức tốt lên.
Mà tôi cũng không dám hút nhiều, hiện tại chúng tôi có cả thảy bốn người.
Người nào cũng cần có khí oxi, tuy rằng mùi cao su trong quả bóng này làm người ta không thoải mái, nhưng ít ra nó có thể giữ mạng cho chúng tôi.
Ngay sau đó, tôi đè lại đỉnh ống hút.
Rồi cẩn thận giao lại quả bóng cho Hồ Mỹ, Hồ Mỹ và những người khác cũng lần lượt hút một ngụm để bổ sung dưỡng khí.
Sau khi hút hết khí oxi trong quả bóng cao, lúc này chúng tôi mới dám ném nó đi.
Đồng thời, tôi cũng chỉ chỉ tay về phía trước, hướng mà Mộ Dung Ngôn đang chiến đấu cùng với Quỷ Vương.
Tôi ra hiệu cho mọi người tới giúp Mộ Dung Ngôn, những người còn lại thấy thế thì cũng gật gật đầu.
Chỉ vài giây sau, mấy người chúng tôi đã bắt đầu bơi về phía trước.
Một chân của Mộ Dung Ngôn đang bị dây xích sắt trói buộc, bên trên đỉnh đầu còn có bốn lá bùa tỏa ra ánh sáng trắng long lanh.