Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2039

Chương 2039 Chương 2039

Ông ấy đã hoàn toàn ẩn giấu trong kiếm Thái Nguyên, trừ tôi ra, không một ai biết đến sự tồn tại của ông ấy.

Tôi ngồi dưới đất, hít một hơi thật sâu để lấy lại chút sức lực.

Cuối cùng, nhìn bộ quần áo đã được hong khô trên người mình, tôi bất đắc dĩ lắc đầu.

Nhìn tình hình hiện tại, xem ra tôi chỉ có thể xuống nước lần nữa, bơi về phía bờ bên kia.

Nước sông không chảy xiết, hơn nữa, trong nước cũng chẳng còn có hung thần nữa.

Cho nên, chẳng mấy bao lâu tôi đã bơi về phía bờ bên kia.

Quay đầu nhìn thoáng qua dòng Thanh Thuỷ, sau đó tôi kéo lê thân thể mệt mỏi, cất từng bước về hướng thị trấn Ô Tước.

Khi tôi quay trở lại tòa nhà nhỏ, tôi thấy rằng mọi người đều đang ngồi hong quần áo và vận công để chữa thương.

Lúc này, thấy tôi quay trở về, ai nấy đều rất kích động.

Nếu vào giây phút cuối cùng, tôi không triệu hồi Mộ Dung Ngôn tới, hiện giờ chúng tôi đã không thể chuyển bại thành thắng.

Cũng nhờ thế mà mọi người mới giữ lại được mạng sống.

Tuy rằng trước đó sáu kiệt Tấn Tiệp Môn đã té xỉu, nhưng qua lời kể của mấy người lão Phong và Tử U, sáu người họ cũng nắm rõ được diễn biến sau đó.

Ngoại trừ sự kinh ngạc và lòng khiếp sợ đối với Mộ Dung Ngôn, họ càng có nhiều sự nghi hoặc về tôi hơn.

Thấy tôi trở về, họ đều quay người lại chào hỏi: “Đinh Phàm đạo hữu, anh đã trở về rồi!”

“Đinh Phàm đạo hữu, tôi đã nghe về chuyện các anh đã có một trận đại chiến với Quỷ Vương cùng đám xương trắng ở đáy sông rồi…”

“Anh Đinh, anh mau kể về chuyện cô gái kia đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“...”

Cho dù trên người của sáu kiệt Tấn Tiệp Môn đều có vết thương nặng, nhưng vẫn có thể đặt ra cho tôi rất nhiều câu hỏi.

Nhưng tôi lại có vẻ hơi xấu hổ.

Đối với chuyện về Mộ Dung Ngôn, kỳ thật tôi không muốn nhắc đến nhiều.

Nhưng vì những người này đã hỏi, nên tôi cũng không thể không nói gì.

Cho nên, tôi chỉ có thể kiếm bừa một cái cớ, định qua quýt cho xong chuyện…

*****

Nghe mọi người thắc mắc, đầu tiên tôi nghĩ tới là kiếm đại một cái cớ.

Sau đó, tôi tìm một chỗ để ngồi xuống:

“Về nữ quỷ kia à! Kỳ thật, cô ấy chính là Quỷ Vương ở quê nhà của chúng tôi!”

Tôi chỉ thuận miệng nói ra như vậy thôi, nhưng lời vừa nói ra, sáu kiệt Tấn Tiệp Môn đã tin đến sái cổ.

Rốt cuộc thì với sức mạnh như vậy, đến cả Quỷ Vương còn chẳng chống cự nổi một chiêu, gọi Mộ Dung Ngôn là Quỷ Vương đúng thì cũng không quá.

Vương Phượng hít ngược một ngụm khí lạnh:

“Đinh Phàm đạo hữu, một nữ Quỷ Vương mạnh như vậy, làm sao mà anh quen được cô ấy thế?”

“Đúng vậy đấy anh Đinh, giữa hai người là mối quan hệ gì thế?”

Vương Hổ cũng mở miệng.

Lúc này, ngoại trừ lão Phong đã biến về dáng vẻ ban đầu, Hồ Mỹ đang rúc vào góc tường ngủ, thì đến cả Tử U cũng phải nhìn tôi chăm chú.

Hiển nhiên, mấy người này đều muốn tìm hiểu về Mộ Dung Ngôn.

Tôi lại đành tiếp tục bịa chuyện:

“Giữa hai chúng tôi cũng xem như là quan hệ bạn bè đi, hiện tại cô ấy đang ở tại một nghĩa địa tại quê chúng tôi.

Tôi đã sử dụng một loại thuật triệu hồn đặc biệt, mời được linh môi của cô ấy tới.”

Mọi người nghe đến đó, sắc mặt thay đổi liên tục.

Chỉ một linh môi tới đây, vậy mà đã mạnh đến mức biến thái như thế, nếu cô ấy thực sự đưa chân thân tới, còn phải mạnh đến mức nào?

Kết quả, họ lại càng có nhiều câu hỏi hơn, nhưng tôi không muốn nói sâu hơn.

Rốt cuộc, tôi cũng không thể nào đem chuyện tôi và Mộ Dung Ngôn cùng xuống âm phủ kể ra được.

Tới âm phủ ư? Đây chính là hành động vi phạm vào luật tại âm phủ.

Giới hạn lớn nhất của việc Vượt Âm (tới âm phủ) cũng chỉ có thể tới thành Thiếu Nửa Bước của âm phủ mà thôi.

Bởi vậy, tôi cũng chỉ có thể tiếp tục lừa dối họ một phen, bắt đầu chuyển đề tài.

Tôi hỏi về vết thương của mọi người. Mọi người nghe tôi nhắc tới vết thương, đều buồn bã lắc đầu.

Tên Quỷ Vương kia quá lợi hại, khiến cho mọi người đều bị thương không hề nhẹ.

Tuy rằng ai nấy đều đã uống “Bảo mệnh đan”, nhưng vẫn không thể bình phục trong một thời gian ngắn.

Nghe đến đó, tôi gật gật đầu, quyết định sử dụng tới viên đá hệ mộc của mình.

Bởi vì là đá thuộc tính hệ mộc, nên nó có linh lực đặc thù màu xanh lục. Loại linh lực này có thể giúp vết thương nhanh chóng hồi phục.

Những người này đều đã cùng tôi vào sinh ra tử mấy lần, cho nên tôi tương đối tin tưởng bọn họ.

Vì vậy, tôi không ngại để lộ ra chuyện mình có được một viên đá thuộc tính cấp cao.

Nghĩ đến đây, tôi nói với mọi người:

“Mọi người cứ từ từ, tôi có cách giúp cho vết thương của mọi người nhanh chóng hồi phục!”

Mọi người nghe đến đó, đều thấy sửng sốt.

Chỉ có một mình lão Phong hiểu rõ mọi chuyện, nhưng cậu ấy lại chẳng nói gì.

Tôi tìm được một cái thùng nước ở trong góc phòng, sau đó dặn mọi người chờ một lát.

Nói xong, tôi liền đi ra bên ngoài, múc một thùng nước về.

Thủy sinh mộc, lợi dụng nước, tôi có thể kích hoạt được linh khí hệ mộc này.

Mọi người đều nhìn tôi đầy nghi hoặc, không ai biết được tôi đang muốn làm gì.

Mà tôi lại cười cười, không nói lời nào.

Sau đó, tôi lấy viên đá hệ mộc của mình ra.

Trông rất bình thường, chỉ là một viên đá có màu xanh lục không đồng đều.

Nó thậm chí còn không đẹp bằng quả cầu thủy tinh, khi mọi người nhìn thấy tôi lấy thứ này ra, họ đều không hiểu.

“Đinh đạo trưởng, đây là cái gì?”

“Đây không phải là một viên đá màu xanh sao?”

Bình Luận (0)
Comment