“Chà, pha lê màu xanh lục à, hơn nữa còn là hàng thứ phẩm!”
(Thứ phẩm: sản phẩm không đáp ứng đầy đủ những yêu cầu về mặt quy cách hoặc chất lượng; phân biệt với chính phẩm. )
“Ai! Nếu Đinh đạo hữu thích mấy thứ thế này, chờ đến khi tôi quay lại môn phái, tôi sẽ tìm mấy viên pha lê to tặng cho anh!”
“...”
Sáu kiệt Tấn Tiệp Môn đều coi thường viên đá của tôi. Một viên đá vỡ thì có thể làm được gì?
Nhưng lão Phong lại nheo mắt, cậu ấy biết được viên đá này lợi hại đến mức nào.
Đây chính là viên đá thuộc tính, có linh lực thuộc hệ mộc, loại linh lực này rất có ích cho cơ thể, nhất là khả năng phục hồi.
Quả thực chính là một bảo vật vô giá, nhưng ánh mắt của những người xung quanh đều có chút bối rối, thậm chí còn có cả khinh thường.
Tử U thấy tôi có vẻ trịnh trọng như vậy, còn cầm viên đá nọ rất cẩn thận, cô ấy cũng cho rằng viên đá này không đơn giản như vẻ ngoài của nó.
Cho nên, cô ấy hỏi thêm một câu:
“Đinh Phàm, viên đá này có cái gì đặc biệt sao? Nó có liên quan gì tới vết thương của chúng tôi?”
Nghe được nơi này, tôi lại mỉm cười: “Mọi người sẽ biết sớm thôi!”
Nói xong, tôi cầm viên đá này, trực tiếp ấn nó vào trong nước.
Sau đó, tôi vận đạo khí, kích hoạt viên đá.
Viên đá xanh lục vừa được đặt xuống nước, linh lực trong nó đã được kích hoạt, nháy mắt đã xảy ra biến hoá.
Bề mặt thô ráp ban đầu trở nên sáng bóng ngay lập tức.
Ngay sau đó, những chùm ánh sáng xanh xuất hiện
Một xô nước sạch chuyển sang màu xanh.
Mọi người nhìn thấy cảnh này, đều lần lượt lộ ra vẻ kinh ngạc.
“Đây, đây là gì?”
“Đều chuyển sang màu xanh rồi!”
“Chẳng lẽ thứ này là thuỷ châu màu xanh lục sao?”
“...”
Tôi vẫn không nói gì, mà tiếp tục thúc giục đạo khí.
Theo sau đó, những làn sương mù màu xanh lục bắt đầu tỏa ra từ viên đá xanh.
Đó chính là tinh hoa của linh lực thuộc hệ mộc, về cơ bản đã biến thành sương mù.
Tử U là người có kiến thức rộng rãi, chỉ mới liếc mắt một cái đã nhìn ra manh mối.
Con ngươi của cô ấy bỗng nhiên giãn ra, lộ ra sự kinh ngạc: “Đây, đây có phải là linh khí hệ mộc không?”
Lời vừa nói ra, toàn trường ồ lên.
Vương Thanh đột nhiên hoảng loạn hô lên: “Cái gì? Linh khí hệ mộc sao?”
“Tôi, ông trời ơi! Thật sự là linh khí hệ mộc ư?”
“Không sai, không sai, chính là linh khí hệ mộc!”
Vương Sơn lấy ra một cây gậy rất kỳ lạ, sau khi bị nhiễm linh khí màu xanh, cây gậy đó đã chuyển sang màu xanh lục.
Cây gậy kia chính là một loại pháp khí có thể kiểm tra thuộc tính của linh lực cùng với âm sát khí.
Chỉ có Vương Hổ là vẫn giữ nguyên vẻ mặt ngây ngốc, có chút nghi hoặc hỏi:
“Đại sư huynh, linh khí hệ mộc có phải rất đặc biệt không? Sao mọi người lại có biểu cảm cường điệu như vậy?”
Vương Thanh vừa nghe được sư đệ nhà mình hỏi như vậy, lập tức trợn trắng cả mắt:
“Khi sư phụ truyền đạo thì tên nhóc nhà cậu không chịu học hành đàng hoàng, bây giờ còn hỏi lại?”
Vương Hổ bị răn dạy một phen, vẻ mặt xấu hổ.
Nhưng Vương Phượng vẫn giải thích cho cậu ta:
“Tứ sư huynh, loại linh lực có thuộc tính này cực kỳ hiếm gặp. Mà loại linh lực thuộc tính mộc này có năng lực tái sinh và khôi phục rất đặc biệt.
Nếu chúng ta có thể hít được loại linh lực này vào trong cơ thể, thì chúng ta có thể tăng tốc độ hồi phục vết thương thông qua khả năng thanh lọc linh lực của nó.
Cộng thêm tác dụng của thuốc, vết thương của chúng ta sẽ hồi phục nhanh chóng!”
Vương Hổ nghe được lời này, lúc này mới hiểu ra.
Biểu cảm trên mặt cậu ta thay đổi rõ rệt, vô cùng ngạc nhiên:
“Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt. Mạnh như vậy sao? Mau, mau để cho tôi hít một ngụm…”
Nói xong, cậu ra liền bước về phía trước một bước, hít một hơi thật mạnh.
Ngay sau đó, cậu ta vận chuyển công pháp và phát hiện ra linh lực mà mình vừa hít có thể được cơ thể trực tiếp hấp thu, hơn nữa còn rất thuần khiết.
Linh khí vừa đi vào cơ thể, cả người cậu ta đã cảm thấy thoải mái hẳn, dường như mọi cơn đau xót trên người đều đang chậm rãi tan đi.
“Thật, thật thoải mái.
Đinh đạo hữu, anh, anh thật đúng là một kho báu đấy!”
Nghe lời khen ngợi của Vương Hổ, những người còn lại đều trở nên kích động.
Tôi lại mỉm cười rất thản nhiên, khẩn trương thúc giục đạo khí, để viên đá kia tiếp tục giải phóng linh lực màu xanh lục.
“Mọi người mau hút lấy đi! Như vậy, vết thương của mọi người sẽ được hồi phục nhanh hơn.”
Mặc dù mọi người đều ngạc nhiên, nhưng cũng xen lẫn cả vui mừng.
Lúc này, họ cũng không chậm chạp nữa, phải biết rằng nếu họ không nhanh chóng hút loại linh lực này, nó sẽ tiêu tan rất nhanh.
Như vậy thì thực sự rất lãng phí.
Vì thế, họ lần lượt ngồi khoanh chân xung quanh tôi.
Lão Phong cũng đã đánh thức Hồ Mỹ, bảo cô ấy tới chỗ tôi hút linh lực.
Cứ như vậy, tôi liên tục vận khí trong vòng năm phút.
Sau khi căn phòng tràn đầy linh khí màu xanh lục, lúc này tôi mới chịu dừng tay lại.
Sau đó, tôi cũng ngồi xuống khoanh chân, bắt đầu hít linh khí tu luyện.
Tác dụng của linh lực màu xanh lục thì không cần phải nói, bởi tôi đã được trải nghiệm qua vài lần rồi.
Khả năng phục hồi của nó rất mạnh mẽ, vô cùng lợi hại.
Tuy không thể so sánh với loại thuốc tuyệt phẩm như Bách Hoa Dịch, nhưng lợi ích của nó rất thực tế.
Chỉ cần có nước và đạo khí, là có thể khiến nó phóng ra một lượng lớn linh khí hệ mộc.
Như thế, mọi người đều rơi vào im lặng.
Chúng tôi bắt đầu vận công điều khiển hơi thở, nuôi dưỡng cơ thể một cách có quy luật và có tiết tấu…