Gã đã báo cáo cho đám lãnh đạo của phái Mắt Quỷ, nói khác khác, đám Mắt Quỷ đã biết được hành tung của chúng tôi.
Nếu chúng tôi cứ tiếp tục ở lại chỗ này, sẽ có khả năng cao là bị tay sai của lũ Mắt Quỷ theo dõi lần nữa.
Với tình trạng của mấy người chúng tôi hiện tại, không phù hợp để tiếp tục chiến đấu nữa.
Cho nên, chúng tôi phải nhân lúc này, nhanh chóng rời khỏi đây.
Chỉ cần rời khỏi thành phố Sa, đi đâu cũng được.
Tôi nói ra ý kiến của mình, mọi người cũng đều gật đầu.
Tuy nhiên, mọi người cũng chưa có được ý tưởng này, không biết nên chạy về hướng nào đây.
Nhưng lúc này, Tử U lại đột nhiên lên tiếng:
“Nếu mọi người đã không biết đi về hướng nào, vậy chúng ta cứ đi về hướng tây đi!”
“Hướng tây?”
“Hướng tây? Nếu đi về hướng tây thì không phải sẽ đến Tương Tây sao?”
Vương Thanh mở miệng.
Tử U lại gật đầu:
“Không sai, đi về hướng tây chính là về hướng Tương Tây.
Khi còn ở Cửu Tiêu Quan, tôi có nghe nói qua, khu vực gần Tương Tây có chút dị động.
Rất nhiều nơi đều vô cớ xuất hiện cương thi làm hại người.
Tuy rằng nơi đó đã có phái Cản Thi trấn thủ, nhưng rõ ràng là đã vượt quá khả năng của bọn họ. Nếu chúng ta đi về hướng Tương Tây, có lẽ còn có thể hoàn thành được một chút trách nhiệm của người trừ tà!”
Nghe Tử U nói như thế, chúng tôi đều liếc mắt nhìn nhau một lượt.
Tương Tây, là một địa phương bí ẩn.
Nó nằm ở dãy núi Võ Lăng, có hoàn cảnh địa lý rất đặc biệt.
Tôi từng nghe đồn, Tương Tây là nơi có linh mạch được đất trời ưu ái.
Mà linh mạch này rất đặc biệt, nó không chỉ có thể nuôi dưỡng vạn vật, mà thậm chí còn có thể nuôi dưỡng cả cương thi.
Nói cách khác, đó là một vùng đất cực kỳ tự nhiên cũng cực kỳ đặc biệt để nuôi dưỡng cương thi…
*****
Tương Tây cũng là nơi lưu giữ nét văn hoá của nhân loại từ lâu đời.
Có rất nhiều danh thắng cổ nổi tiếng, là nơi du lịch yêu thích của du khách từ bốn phương tám hướng.
Tuy nhiên, thứ được người ta nhắc đến nhiều nhất lại chính là bí thuật ướp xác của Tương Tây.
(Thuật ướp xác ở Tương Tây còn có tên gọi khác là thuật Can Thi 干尸术: tương tự như thuật Cản Thi (dẫn dắt cương thi), đây là cách các thầy pháp ở Tương Tây biến một thi thể bình thường thành thây khô (hay cương thi) để dễ bề bảo quản cơ thể, thuận tiện cho quá trình đưa cơ thể chết nơi đất khách về quê hương. Thuật này có liên quan mật thiết với thuật Cản Thi, có nguồn tin cho rằng thuật Can Thi xuất phát từ thuật Cản Thi.)
Nhưng hiện tại, thuật ướp xác ở nơi đó đã bị nhiều du khách coi như một tiết mục giải trí.
Tuy nhiên, sự tồn tại của nó không phải là một sự ngẫu nhiên.
Nó không nằm trong những khu danh lam hoặc nơi thăm quan, đám cương thi mà những vị du khách nhìn thấy cũng chỉ là người đóng giả mà thôi.
Thuật khống chế cương thi thật sự tồn tại ở nơi đây.
Hơn nữa, truy theo dấu vết từ rất lâu trước đây, người xưa dù đi xa, nhưng đến lúc chết vẫn muốn được quay về quê nhà để an táng.
Nhưng mà, đường xá xa xôi, mà Tương Tây còn có nhiều núi non hiểm trở.
Mà thời đấy thì làm gì có đường lớn hay xe ngựa.
Gặp phải mùa mưa gió, cũng chẳng thể ngồi thuyền mà đi được.
Trong thời đại mà người người đều muốn được chôn cất đàng hoàng, người quá cố thì muốn được trở về nguồn cội…
Ngay cả khi di thể được vận chuyển về nhà, nhưng cũng bị hư hại, “mùi hương” tỏa ra thì thật đúng là không dám tả.
Mà di thể bị hư hại thì đến cả người nhà cũng chẳng thể nhận mặt nổi.
Cho nên, để thực hiện những mong muốn cuối cùng của người quá cố, giúp người nhà có thể gặp mặt người đã khuất lần cuối…
Các đạo sĩ tại Tương Tây đã lợi dụng các thủ pháp đặc biệt của Đạo môn, biến di thể người đã chết thành cương thi không có sát khí.
Loại cương thi này cũng được gọi là “Vô sát cương thi” (cương thi không có sát khí).
Chúng không có sức chiến đấu, bị dán một lá bùa trên trán, chẳng khác gì với người chết, chỉ nghe theo mệnh lệnh của người điều khiển.
Mà khi đã trở thành vô sát cương thi, thì thi thể sẽ không bị hư hại bởi các nguyên nhân thời tiết.
Như vậy, cũng thuận tiện cho việc vận chuyển.
Chờ đến khi trở về nguyên quán, người đã khuất có thể gặp mặt người nhà lần cuối. Đến cuối cùng, pháp sư mới phá vỡ cương thi, xuống mồ an táng.
Bởi vậy, cương thi không thể di chuyển vào ban ngày, chỉ có thể đi vào ban đêm.
Cho nên, mới có tin đồn ban đêm ở Tương Tây có cương thi đi lại, do đó, tin đồn có cương thi ở Tương Tây mới được lan rộng khắp mọi nơi.
Tuy nhiên, nhiều người đã nghe qua tin đồn này, nhưng chưa ai tận mắt chứng kiến.
Nhưng tới thời đại bây giờ, quan tài băng đã xuất hiện.
Hơn nữa, trong thời đại này, đã không cần tới nghề nghiệp của chúng tôi nữa.
Dần dần cũng chẳng còn người Cản thi nữa.
Đến nay, nghề Cản thi cũng trở thành một sân khấu giải trí cho mọi người mà thôi.
Lúc này, nghe Tử U nói muốn đi Tương Tây, trong lòng tôi cũng xuất hiện một chút chờ mong.
Thứ nhất, tôi thật sự chưa từng đến Tương Tây bao giờ.
Thứ hai, tôi muốn muốn nhìn thấy vẻ đẹp tự nhiên của Tương Tây.
Thứ ba, đương nhiên là muốn trảm yêu trừ ma.
Nếu vùng lân cận Tương Tây không được yên ổn, vậy thì tôi sẽ đến Tương Tây.
Tôi và lão Phong nhìn nhau một chút, rồi tôi trực tiếp trả lời:
“Được thôi, tôi đồng ý tới Tương Tây!”
“Ừm, tôi cũng đồng ý!”
Lão Phong cũng đáp theo.
Tôi và lão Phong vừa mới đồng ý, sáu kiệt Tấn Tiệp Môn cũng chẳng thèm suy nghĩ mà đưa ra câu trả lời”