Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2066

Chương 2066 Chương 2066

Nhanh như vậy đã tắt thở rồi sao? Tôi có chút nghi ngờ, sao tên yêu quái này lại yếu đuối như vậy?

Nhưng tôi cũng chẳng quan tâm lắm, tiếp tục ấn Linh Đao xuống, sau đó dùng một bàn tay khác kéo chiếc áo choàng trên đầu gã ra.

Sau khi kéo chiếc áo choàng của gã, kết quả nhìn thấy quả thật không khác so với suy đoán của tôi là mấy.

Đây là một con yêu quái, xem dáng vẻ này, hẳn là một tên mèo yêu.

“Mèo, mèo yêu?”

Vương Phượng nhìn tên mèo yêu đã tắt thở kia, kinh ngạc mở miệng.

Xác định đối phương đã tử vong xong, tôi mới đứng dậy.

“Không sai, thứ này thật sự là một con mèo già.”

Vừa dứt lời, cơ thể của tên mèo yêu kia bỗng nhiên lóe lên.

Gã trực tiếp biến trở về nguyên hình, là một con mèo lớn hơn so với mèo bình thường một chút.

“Vừa rồi, vừa rồi cảm ơn anh!

Tôi không ngờ, một tên mèo yêu mà dám lớn mật như vậy, lại có thể giết chết nhiều người như thế.”

Nói xong, Vương Phượng còn ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua tán cây kia.

Mơ hồ có thể nhìn thấy, những chiếc kén người kia đang được treo chi chít bên trên những cành cây.

Nhưng tôi lại hơi nheo mắt lại, không vội nói ra suy đoán của bản thân.

Đây quả thật là một tên mèo yêu, như mèo biết kết kén sao?

Nghĩ đến đây, tôi liền vẫy vẫy tay với Vương Phượng, nói:

“Tôi thấy chuyện này không chỉ đơn giản như vậy đâu, ngoại trừ con mèo yêu kia, có khả năng là còn tồn tại một tên yêu quái khác!”

“Không thể nào! Tuy rằng nơi này không phải là nội thành, nhưng cũng cách thành phố không xa.

Những tên yêu quái đó sao lại dám kết bè kết phái ở nơi này chứ?”

Vương Phượng không mấy tin tưởng vào phán đoán này.

Nếu thực sự có một nhóm yêu quái xuất hiện ở nơi đây, thì lực lượng của Đạo môn ở khu vực này đã sớm tiêu diệt bọn chúng rồi.

Tôi lại tiếp tục nói:

“Những người chết trên kia, tất cả đều đã bị kết thành kén.

Chỉ dựa vào một mình con mèo yêu này, thì chẳng có bản lĩnh đến thế.

Hơn nữa, con mèo yêu này rất yếu, cảm giác chỉ giống như một tên canh gác vậy!”

“Anh Đinh Phàm, nếu dựa theo cách nói của anh…

Có phải, hiện tại chúng ta đang ở trong hang ổ của yêu quái không?”

“Ừ, chính là ý này.

Quanh khu vực này, nhất định là vẫn còn những con yêu quái khác.”

“Vậy, hiện tại chúng ta phải làm sao đây?” Vương Phượng tiếp tục hỏi dò.

Tôi quan sát xung quanh một lượt, rồi nói:

“Trước hết chúng ta cứ xử lý cái xác mèo này trước đã, sau đó tìm một chỗ để nấp đi.

Chờ mọi người tới đây, mới thống nhất hành động sau.”

Vương Phượng nghe tôi nói xong, cũng gật đầu đồng ý.

Từ tình hình hiện tại, có vẻ như bên phía đối phương còn có một hoặc nhiều tên yêu quá khác.

Nếu muốn dùng một lưới bắt hết bọn chúng, thì phải cẩn thận.

Thi thể của tên mèo yêu này rất dễ xử lý, tìm một cái hố, rồi trực tiếp dùng lá cây lấp miệng hố lại.

Hai chúng tôi rút lui đến một vị trí góc khuất gần đó.

Chúng tôi sử dụng “Bùa bế khí” để che giấu hơi thở của mình, rồi chốn đi.

Sau khi chuẩn bị xong, điều chúng tôi phải làm chính là yên lặng chờ đợi.

Vì đã thống nhất tụ hợp tại nơi này, nên sau khi hai người chúng tôi nấp xong, đã gửi một tin nhắn vào nhóm chat.

Dặn mọi người sau khi tập hợp lại, hãy lại gần vị trí chúng tôi đang ẩn nấp, cùng mai phục đám yêu quái kia.

Chờ khi chúng tôi ra hiệu, thì tất cả sẽ cùng xông lên.

Còn về chỗ hai người chúng tôi đang ẩn nấp, có một dấu hiệu rất rõ ràng, đó là một cây ngô đồng lớn.

Sau đó, bốn phía xung quanh lại rơi vào im lặng.

Ngay cả hơi thở của tôi và Vương Phượng cũng dường như đã biến mất.

Hai chúng tôi chờ đợi được chừng nửa tiếng đồng hồ, đột nhiên có tiếng xào xạc xuất hiện.

Sau đó, tôi thấy ai đó xuất hiện ngay trước chỗ mình đang ẩn náu, dường như tên này còn kiêng theo một thứ gì đó.

Vừa tới nơi, gã đã trực tiếp đặt thứ đồ ở trên vai của mình xuống mặt đất.

Nhìn kỹ lại, tôi phát hiện ra “món đồ” kia là một người chết.

Mà người nọ, cũng mặc một chiếc áo choàng đen, tôi không thể nhìn rõ mặt tên kia, chỉ thấy hai con ngươi màu xanh lục đậm.

Toàn thân gã không có một chút dấu vết dao động nào của yêu khí.

Nhưng từ đôi móng vuốt vươn ra bên ngoài của gã, chắc chắn hẳn cũng là một tên yêu quái, không còn gì để nghi ngờ.

Tôi khẽ nheo mắt, cảm giác bọn người kia thật dị thường.

Vì sao bọn chúng lại xuất hiện ở chỗ này? Vì sao chúng lại giết chết nhiều người như thế?

Bọn chúng không chỉ giết người, còn không ngại cực khổ mà chuyển những cái xác tới nơi này.

Chẳng lẽ, việc bọc xác người thành những cái kén như thế kia, đem lại cho chúng cảm giác thỏa mãn và thành tựu sao?

Tôi nghĩ khả năng này cũng không cao, trong này nhất định phải tồn tại một bí ẩn nào đó.

Nhẩm tính thời gian, lúc này hẳn lão Phong và những người khác đã lần lượt ẩn nấp xung quanh nơi này.

Tuy nhiên hiện tại, tôi chưa tính ra tay, mà còn muốn tiếp tục quan sát.

Sau khi tên yêu quái kia ném thi thể xuống đất, cũng không rời đi ngay, mà trực tiếp tựa người vào một gốc cây, dường như gã đang ngủ.

Ước chừng hơn nửa tiếng sau, tên yêu quái kia bỗng nhiên bừng tỉnh, cũng ngẩng đầu nhìn phía về một hướng.

Ngay sau đó, tôi liền nghe thấy những tiếng bước chân vang lên từ hướng đó.

Tôi và Vương Phượng đều lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào hướng âm thanh phát ra.

Rất nhanh, bốn bóng người khác xuất hiện.

Giống hệt như hai tên trước, trên người chúng đều được áo choàng màu đen che phủ, không để lộ ra một chút yêu khí nào.

Bình Luận (0)
Comment