Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2067 - Chương 2076

Chương 2076 Chương 2076

Chỉ có đôi con ngươi không ngừng phát ra ánh sáng màu xanh đậm trong màn đêm tối.

Mà trong số bốn tên này, có ba tên trở về với thi thể trên vai.

Lúc này, chúng ném thi thể lên mặt đất, rồi đứng lùi sang một bên.

Tên đã xuất hiện ban đầu kia giờ đang đứng thẳng dậy, “thì thầm” với tên mặc áo choàng đen đi đầu vài tiếng.

Tên mặc áo choàng đen được gọi chỉ phất phất tay, sau đó có một giọng nữ cất lên:

“Hắc Miêu (mèo đen) đi đâu vậy, sao giờ này còn chưa trở về?

A! Không đúng, đã có người sống tới nơi này...”

*****

Chờ đợi hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng những nhân vật quan trọng cũng đã xuất hiện.

Bốn tên này, tất cả đều mặc áo choàng đen che kín cả cơ thể.

Ngoại trừ đôi con ngươi tỏa ra ánh sáng màu xanh lục đậm là lộ ra bên ngoài, còn lại chẳng thể nhìn thấy gì cả.

Hơn nữa, ngay khi kẻ cầm đầu có giọng phụ nữ kia xuất hiện…

Ả ta đã cảm nhận được hơi thở của người sống trong không khí.

Điều này này cho khiến tôi và Vương Phượng đang trốn trong bụi cây cạnh đó căng thẳng hẳn lên.

Khi giọng nói của người phụ nữ trung niên vừa dứt, bốn tên mặc áo choàng đen còn lại cũng nhanh chóng quan sát tình hình bốn phía xung quanh.

Tôi còn nghe loáng thoáng thấy tiếng chúng đang đánh hơi, “khịt khịt khịt”.

Vương Phượng bên cạnh tôi rõ ràng có chút căng thẳng.

Điều này có thể là do cô ấy thiếu kinh nghiệm, nhưng tôi có nhiều kinh nghiệm hơn, nên đã ra hiệu cho Vương Phượng đừng nhúc nhích, áp chế hơi thở lại.

Tuy kẻ địch đã xuất hiện, nhưng chúng tôi còn chưa nắm rõ được tình hình ra sao.

Cho nên, tôi còn muốn tiếp tục chờ đợi thêm một lúc nữa.

Bốn trong số năm tên mặc áo choàng đen kia đã bắt đầu tản ra xung quanh.

Chỉ có tên đứng đầu là vẫn không nhúc nhích, mà đứng yên tại chỗ.

Con người phát sáng của người nọ không ngừng dò xét bốn phía.

Vị trí ẩn náu của tôi và Vương Phượng rất tốt, hơn nữa trên người chúng tôi còn có bùa bế khí.

Vì vậy có thể hoàn toàn che giấu được hơi thở của người sống.

Trừ phi là đám yêu quái này có được tu vi cao chọc trời, hoặc là đi tới ngay trước mặt hai người chúng tôi, nếu không, chúng tuyệt đối sẽ không phát hiện ra tôi và Vương Phượng được.

Bọn chúng đã tìm kiếm xung quanh một lúc nhưng không tìm thấy gì cả.

Tất cả đều đồng loạt quay trở lại vị trí của tên đã lên tiếng kia, sau đó chúng phát ra những tiếng kêu “Ku ku ku” như dã thú.

Đôi mắt của kẻ đứng đầu kia chớp động:

“Chẳng lẽ là do tôi cảm nhận sai rồi ư?

Tuy nhiên mùi này quả thật rất giống với mùi người sống.

Thôi thôi, cứ kết kén trước đi!”

Tên đứng đầu kia tự lẩm bẩm một mình như vậy.

Những tên còn lại nghe xong, cũng nhanh chóng lùi lại phía sau vài bước.

Ngay sau đó, tên đứng đầu bước lên, đi tới bên cạnh một thi thể.

Ả ta đứng trước thi thể, đánh giá vài lần, sau đó cả người ả bắt đầu run lên.

Cuối cùng, từng đợt yêu khí hung bạo xuất hiện.

Đằng sau bóng lưng của bốn tên còn lại, dường như mọc ra nhiều chiếc móng vuốt giống như lưỡi liềm.

Từ những gì mà tôi đã nhìn thấy, hình dạng của những chiếc móng vuốt này cực kỳ quái dị.

Cảm giác, cảm giác hơi giống một con nhện hình người.

Không chỉ có thế, ngay lúc này, cô ả kia còn bắt đầu ôm ngực như muốn nôn mửa.

Sau khi không ngừng hắng giọng, chúng tôi liền nghe thấy những tiếng “oẹ oẹ oẹ”, tiếp theo đó là những tia chất lỏng màu xanh lục chảy xuống đất.

Mùi bốc lên cực kỳ khó chịu, đến mức mà chúng tôi đã cách một khoảng xa như vậy rồi, vẫn suýt nữa nôn ra.

Cuối cùng, chỉ thấy cô ả phun ra một thứ gì đó có hình cầu, lớn dộ một bàn tay người.

Tôi bối rối: đây có phải là một quả trứng không?

Trước khi kịp suy nghĩ cẩn thận, tôi đã nhìn thấy thứ giống như “quả trứng” này đột nhiên vỡ ra.

Sau đó, một con nhện tám chân lập tức xuất hiện.

Con nhện có lưng màu đen với hoa văn màu đỏ, to bằng lòng bàn tay người, toàn thân nó trông rất nhầy nhụa.

Mới vừa xuất hiện, con nhện đã khoét một cái lỗ trên cổ của thi thể.

Sau đó men theo làn da, chui vào sâu bên trong thi thể.

Khi nhìn thấy điều này, tôi không khỏi cau mày.

Chúng đang làm gì thế? Nuôi trùng sao? Hay là đang sinh sản, nhân giống?

Trước kia tôi từng nghe sư phụ nói, trong núi sâu và rừng già có rất nhiều loại yêu vật vô danh.

Trong đó, có một số ít cần sử dụng cơ thể của động vật hoặc con người để sinh sản ký sinh.

Chính là đẻ trứng của chúng trên xác chết hoặc động vật sống hay người sống.

Để trứng phát triển từng chút một, cho đến khi nó có thể phá nát cơ thể bị ký sinh mà chui ra ngoài.

Nhìn thấy cảnh này, tôi có một cảm giác mơ hồ.

Trước mắt thứ tôi, rất có khả năng chính là loại yêu vật trong lời kể của sư phụ.

Hơn nữa, đó còn là một con nhện yêu, sở dĩ bọn chúng tha nhiều thi thể tới nơi này như vậy, mục đích chủ yếu là để sinh sản.

Mấy tên mặc áo choàng đen xung quanh không khác gì tay sai của ả.

Hơn nữa, bọn chúng cũng chỉ có thể phát ra những âm thanh “ku ku ku” kỳ quái của động vật, tôi nghĩ chúng cũng chẳng mạnh cho mấy, ít nhất là còn chưa đạt được tới mức độ có thể nói được tiếng người.

Tôi nhanh chóng suy ra những kết luận này trong đầu.

Ả nhện yêu cầm đầu sau khi phun ra một con nhện con, liền phun ra sợi tơ, quấn quanh thi thể kia.

Cuối cùng, biến thi thể ấy thành một chiếc kén.

Rồi treo lên trên những tán cây kia, giống hệt với những thi thể còn lại.

Sau khi làm xong hết thay, ả nhện yêu nọ lại bắt đầu đẻ trứng lên trên khối thi thể thứ hai.

Bình Luận (0)
Comment