Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2068

Chương 2068 Chương 2068

Ban đầu, tôi định phân tích tình hình và quan sát kỹ càng tình huống tiếp theo.

Sau khi xác nhận thông tin tổng thể, lúc đó ra tay cũng không muộn.

Nhưng nào ngờ, Vương Phượng trốn bên cạnh tôi, không nỡ nhìn thẳng vào cảnh tượng ghê tởm như vậy.

Mặc dù không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của ả nhện yêu kia, nhưng nhìn nhện con nhầy nhụa lại trông có vẻ rất hung dữ.

Cho nên, Vương Phượng đã vô thức rời ánh mắt đi chỗ khác, thân thể khẽ cử động.

Động tác của cô ấy vốn dĩ không gây ra tiếng động gì lớn, nhưng điều khủng khiếp là, nơi này quá mức yên tĩnh, đến nỗi có thể nghe thấy cả tiếng kim rơi xuống đất.

Ngay cả một cành cây bị gãy cũng sẽ thu hút sự chú ý của lũ yêu quái này.

Tiếng lá khô bị giẫm nát tạo ra những âm thanh “rộp rộp rộp”.

Năm tên quái vật mặc đồ đen kia đều đồng loạt dừng động tác lại.

Chúng lần lượt quay đầu về hướng chúng tôi đang núp, đôi mắt xanh kỳ lạ của chúng đều nhìn chằm chằm về hướng này.

Thấy thế, tôi thầm kêu: không xong rồi.

Hành động này của chúng hiển nhiên là đã phát hiện ra chúng tôi!

Mà Vương Phượng lúc này cũng để lộ ra vẻ mặt hối lỗi.

Cô ấy thật sự không ngờ tới, mình mới chỉ hơi chuyển động cơ thể một chút, đã bị đối phương nhận ra.

Tuy nhiên, đối phương cũng không có động tĩnh, tôi liền ra hiệu bảo Vương Phượng đừng nhúc nhích, cứ ngồi yên quan sát thêm một chút.

Nhưng bất ngờ, ả nhện yêu đang chuẩn bị tiếp tục đẻ trứng kia lại thình lình đứng lên.

Sau đó, ả quay mặt về phía chúng tôi, hơi nghiêng đầu để quan sát, cuối cùng phát ra tiếng người:

“Hừ!Trốn kỹ lắm, thảo nào trước đó tôi không phát hiện ra các người!

Nếu đã tới đây rồi thì xuất hiện đi!”

Hiển nhiên đối phương đang nói với tôi và Vương Phượng, hơn nữa, ngữ khí của ả còn rất nhẹ nhàng.

Bây giờ rõ ràng là chúng tôi đã bị lộ.

Vương Phượng lúc này có chút lo lắng nhìn về phía tôi, tôi lại nhẹ nhàng mỉm cười: “Nếu đã bị phát hiện, chúng ta cứ đi ra ngoài mà nhìn thôi!”

Nói xong, tôi lập tức đứng lên.

Vương Phượng cũng đứng dậy theo tôi. Tôi phủi phủi lá cây khô trên người, sau đó bước từ trong bụi cây ra.

Ngoại trừ tên thủ lĩnh là ả nhện yêu kia, bốn tên yêu quái mặc áo đen còn lại đều lần lượt xông lên.

Một đám này giống như dã thú, tứ chi đều bò trên đất.

Chúng quay về phía chúng tôi, phát ra những tiếng “ô ô ô” gầm gừ giận dữ, hiển nhiên là đang muốn uy hiếp…

Vương Phượng thấy thế, trực tiếp rút kiếm gỗ đào ra, luôn đề cao cảnh giác.

Mà tôi lúc này cũng dừng động tác, chỉ bình tĩnh đối diện với ả nhện yêu cầm đầu kia.

Tôi chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt màu xanh đậm của ả, vẫn không thể nhìn rõ khuôn mặt.

Nhưng tôi biết, ả này chính là thủ lĩnh của mấy tên yêu quái tại đây.

Đêm nay, chỉ cần tiêu diệt được ả nhện yêu này thì mọi thứ sẽ khôi phục như bình thường.

“Rất lợi hại, nhanh như vậy đã phát hiện ra bọn tao!”

Tôi nhàn nhạt nói một câu, muốn quan sát biểu hiện của đối phương.

Bởi vì chúng tôi có quá ít hiểu biết về ả ta, căn bản không rõ thực lực của ả ra sao.

Nếu vừa gặp mặt mà đã đánh nhau, chẳng may thực lực của đám yêu quái này cao hơn, đến lúc đó chúng tôi có muốn khóc cũng chẳng còn nước mắt.

Nhưng ả nhện yêu kia chỉ phát ra tiếng cười “Ha ha ha”, rồi cất giọng như một người phụ nữ trung niên:

“Tôi đã sớm biết sẽ có một ngày như vậy, chỉ là không thể ngờ, đám trừ tà các người lại mò tới cửa nhanh như vậy…”

******

Giọng nói của ả ta cực kỳ nhẹ nhàng, dường như không hề có chút tức giận nào.

Ngược lại, tôi có chút tò mò, nếu đã biết chúng tôi sẽ tìm tới cửa, vì sao ả còn muốn làm xằng làm bậy?

Cho nên, tôi liền hỏi lại một câu:

“Nếu biết những người trừ tà chúng tao sẽ tìm tới, vì sao mày còn phải giết chết nhiều người vô tội như vậy?”

Nói xong, tôi chỉ vào những thi thể nằm trên mặt đất, cùng với những chiếc kén người đang bị treo trên cây.

Nhưng ả nhện yêu mặc áo choàng đen kia lại không hề tức giận, vẫn chậm rãi nói:

“Bọn chúng không hề vô tội, bọn chúng đều bị dụ dỗ bởi chính những cám dỗ khác nhau, cho nên mới bước lên đường chết.

Hơn nữa, tôi giết chết bọn chúng cũng là vì để đẻ trứng mà thôi!”

Tôi híp mắt, quả nhiên là để đẻ trứng.

Trước đây sư phụ đã từng nói với tôi, loại yêu vật lợi dụng cơ thể người sống hoặc thi thể để đẻ trứng, đều là loại cực kỳ hung tàn và đáng sợ.

Nghe đến đó, sắc mặt tôi lại càng nghiêm túc hơn.

Nhưng trước khi tôi kịp nói gì, ả nhện yêu kia lại tiếp tục nói:

“Người trừ tà, kể từ khi cậu phát hiện ra chúng tôi…

Giữa hai chúng ta, nhất định phải có một người ngã xuống trước.

Đương nhiên, tôi không cho rằng người ngã xuống sẽ là mình…”

“Hừ! Mày tự tin như vậy sao?”

Tôi chậm rãi rút kiếm Thái Nguyên ra, chuẩn bị lao vào chiến đấu, sẵn sàng hét lên gọi lão Phong và những người khác đang mai phục ở gần đây xông ra.

Mà ả nhện yêu kia vẫn chẳng hề có chút tức giận nào, mà bình tĩnh mở miệng: “Bởi vì, tôi là chính nghĩa.”

Tôi vốn tưởng rằng ả này sẽ nói gì đó.

Nhưng khi nghe thấy hai từ “chính nghĩa”, tôi gần như ngây ngẩn cả người.

Nói đùa đấy à, cô giết nhiều người như vậy, còn bày đặt chính nghĩa?

Vương Phượng đứng ở bên cạnh tôi đã không nhịn được nữa.

Cô ấy lập tức chỉ thẳng tay vào ả nhện yêu kia:

“Mày mà cũng dám gọi là chính nghĩa, mày đã giết chết nhiều người vô tôi như vậy.

Thế mà còn dám nói tới chính nghĩa? Cho dù có chết, mày cũng không xứng vào luân hồi!”

Bình Luận (0)
Comment