Ả nhện yêu nghe xong lời này, lại bật cười “ha ha ha” vài tiếng, cuối cùng ả cũng để lộ ra chút cảm xúc khác.
“Tôi đã nói rồi, đám người này chết đều do bị nhiều loại cám dỗ khác nhau hại.
Hoặc vì danh lợi, hoặc vì háo sắc,…
Hơn nữa, chúng tôi giết chết bọn chúng cùng lắm cũng chỉ vì kéo dài nòi giống cho chủng tộc của mình mà thôi!
Trái lại là con người các người, cậy thế là loài động vật đứng đầu, lại đàn áp động vật ở khắp mọi nơi, tuỳ ý làm bậy với thiên nhiên.
Hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp hại chết bao nhiêu sinh linh, các người có biết không?
So ra mục đích của chúng tôi là kéo dài chủng tộc, chỉ giết chết mấy tên nhân loại hám danh hám sắc, còn không phải là chính nghĩa hay sao?”
Giọng điệu của ả nhện yêu này không nhanh không chậm.
Hơn nữa, nghe ả ta nói xong, dường như trong giọng của ả có chứa ma lực vậy.
Hai người là tôi và Vương Phượng nghe xong đều ngẩn ra, thậm chí còn cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Dường như con người quả thật rất giống với những gì ả đã nói.
Ở thời đại mạt pháp này, con người là những kẻ thống trị tuyệt đối.
Học thuyết về quỷ thần đều đã bị chối bỏ, thứ con người tôn sùng chỉ là cách giúp họ tối đa hoá lợi ích.
Rất nhiều khu rừng nguyên sinh, sông suối, ao hồ, biển rộng đều bị ô nhiễm.
Quả thực đúng như lời ả ta đã nói, con người đã gây ra nhiều hậu quả không thể cứu vãn được.
So sánh với ả yêu quái này, vì để kéo dài nòi giống, giết mấy người bị lòng tham che mờ mắt dường như cũng chẳng có gì quá đáng, đúng không?
Trong nháy mắt, tôi cùng Vương Phượng có chút hoang mang.
Mà ả nhện yêu kia lại tiếp tục nói:
“Giữa chúng ta chẳng qua là do lập trường khác nhau mà thôi!
Nếu không thì như vậy đi, người trừ tà, chúng ta hãy làm một thỏa thuận công bằng đi.
Sau đó, chúng ta có thể tiếp tục chung sống trong hòa bình, cậu nghĩ thế nào?”
Không biết vì sao, tôi cứ có cảm giác như đối phương nói rất đúng.
Lúc này đối phương chỉ đang bình tĩnh nói chuyện cùng tôi mà thôi, chẳng có kẽ hở nào.
Ả ta muốn giao dịch với tôi, điều này làm cho tôi bối rối.
Nhưng tôi cũng muốn nhìn thử xem, đối phương định làm gì!
Đối với vấn đề mà ả ta đã đề cập trước đó, đúng là đáng được nghiên cứu thêm.
Thân là một người trừ tà, nhiệm vụ của tôi chỉ có một mà thôi.
Đó là vâng lệnh Thiên Đạo, trảm yêu trừ ma.
Còn lại, tôi không quan tâm, cũng chẳng có sức mà quan tâm.
Lúc này, trong lòng tôi chợt bừng tỉnh.
Chỉ thấy suýt chút nữa mình đã bị đối phương kéo vào vòng xoáy vô tận của sự hoang mang và cảm giác tội lỗi.
Nhưng vì để biết mục đích thực sự của đối phương và cũng để biết thêm thông tin, tôi đã trả lời: “Là thỏa thuận công bằng gì?”
Ả nhện yêu cầm đầu hít một hơi thật sâu, rồi mới chậm rãi nói tiếp:
“Người trừ tà, cậu đã bao giờ nghe nói về tộc Nhện Quỷ hay chưa?”
Tôi trợn trừng cả mắt, tôi nào đã nghe về tộc Nhện Quỷ bao giờ.
Nhưng Vương Phượng đứng bên cạnh nghe xong, lại lộ ra vẻ kinh hãi nói:
“Tộc, tộc Nhện Quỷ ư?
Mày, chẳng lẽ mày thuộc chủng tộc đáng sợ ấy?”
Thấy Vương Phượng có vẻ vô cùng kinh sợ, tôi có hơi bất ngờ.
“Vương Phượng, tộc Nhện Quỷ là gì, cô biết gì về tộc này à?”
Vương Phượng mở to hai mắt, hô hấp trở nên gấp gáp:
“Tôi, sư gia của tôi đã chết trong tay một tên Nhện Quỷ.
Chúng tôi, trên nóc đại điện của Tấn Tiệp Môn chúng tôi, còn có răng nanh của một con Nhện Quỷ.”
Tôi sửng sốt, theo bản năng nhìn về phía ả nhện yêu mặc áo choàng đen đang đứng cách đó không xa.
Mà Vương Phượng vẫn kinh ngạc mà nói tiếp:
“Sư phụ của tôi nói, bọn chúng tới từ dị vực yêu vật.
Bản thân có sức mạnh cường đại, lại thêm bản tính khát máu, lấy việc ăn thịt sinh linh để tu hành.
Thậm chí, chúng còn có thể ảnh hưởng đến tâm trí của người bình thường…
Nghe được câu cuối cùng, sắc mặt của tôi trở nên nghiêm trọng.
Dị vực yêu vật? Dị vực là nơi nào?
Còn ảnh hưởng tới tâm trí của người bình thường, thật khủng khiếp.
Cảm giác áy náy vừa rồi đã xuất hiện trong lòng tôi, chẳng lẽ là do ả nhện yêu kia gián tiếp ảnh hưởng tới?
Tuy nhiên, bóng người mặc áo đen đứng ở phía xa lại cười “ha ha” hai tiếng:
“Cô bé này có lẽ đã có một số hiểu lầm về tộc Nhện Quỷ của chúng tôi rồi.
Ngoại trừ chuyện chúng tôi cần thi thể của con người để đẻ trứng ra, cũng không hề đáng sợ như những gì cô bé vừa mới nói.
Huống chi, không phải con người cũng ăn thịt mọi loại động vật sao?
Người trừ tà, thỏa thuận giữa chúng ta rất đơn giản.
Cậu chỉ cần bảo vệ tôi cho đến khi quá trình sinh sản hoàn tất, và bảo vệ nơi này trong mười ngày để ngăn chặn những trừ tà khác đến gần.
Như vậy, tôi có thể cho cậu tất cả những gì cậu muốn, cũng có thể cho cậu sức mạnh của Nhện Quỷ.
Là một người mẹ, tôi chỉ có một yêu cầu nhỏ nhoi như vậy mà thôi, đó là bảo vệ chúng tôi trong mười ngày…”
Nói đến đây, ả ta tạm dừng lại một chút.
Sau đó, chỉ thấy ả ta vung tay lên, có ba món đồ đột nhiên rơi từ trong ống tay áo của ả ra ngoài.
Nhìn kỹ lại, tôi nhận ra ba món đồ vật kia lần lượt là một cây Linh Chi màu đỏ như máu, một viên đá quý lộng lẫy, và một viên ngọc tỏa ra nguồn nguyên lực không xác định.
“Người trừ tà, đây là Huyết Linh Chi ngàn năm, còn kia chính là một viên đá quý có giá trị vô cùng lớn trong xã hội loài người.
Còn viên ngọc này, chính là thứ có thể gia tăng tu vi và sức mạnh của Nhện Quỷ.