Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2070

Chương 2070 Chương 2070

Nếu cậu đồng ý với tôi, ba món đồ vật này, tôi đều có thể tặng cho cậu.

Mà cậu, chỉ cần bảo vệ tôi và những đứa con của tôi trong vòng mười ngày mà thôi.

Điều kiện này chỉ là một yêu cầu nho nhỏ từ một người mẹ.

Tôi nghĩ, cậu sẽ không từ chối đâu, đúng không?”

Giọng nói của đối phương vẫn mềm mại, và mang theo sự dụ hoặc nhất định.

Trong giọng nói của ả ta dường như có chứa một ma lực nhất định, dường như buộc tôi phải đồng ý với những điều kiện của ả ta.

Nhưng tôi biết rất rõ rằng, đây chỉ là đang giao dịch cùng với quỷ dữ mà thôi.

Kết quả cuối cùng, sẽ chỉ khiến tôi vạn kiếp bất phục.

(Vạn kiếp bất phục 万劫不复: thành ngữ này bắt nguồn từ một câu trong kinh Phật: “Nhất thất nhân thân, vạn kiếp bất phục”, nghĩa là: Một phen mất thân người, vạn kiếp cũng không thể có lại được nữa. Ý nói con người không nên để những cám dỗ mê hoặc tâm trí, bởi một khi đã lầm đường lạc lối, thì muôn kiếp cũng chẳng còn cơ hội quay đầu.)

Khóe miệng tôi gợi lên một nụ cười lạnh:

“Đồ vật mà mày đưa ra đều làm tao động tâm, nhưng bản thân tao là một người trừ tà, tao không có lý do gì để hợp tác với mày cả!”

Tôi mới nói tới đây, đối phương lại giơ tay lên, ngăn lời tôi lại:

“Người trừ tà, cậu không cần phải vội vàng từ chối tôi như vậy.

Có lẽ, cậu cũng chẳng có năng lực từ chối tôi được đâu!”

Giọng điệu của đối phương vẫn rất bình tĩnh và nhẹ nhàng.

Tuy rằng tôi không rõ vì sao đối phương lại chọn hợp tác với mình, nhưng dù là lý do là gì đi chăng nữa, chắc chắn cũng không phải là chuyện tốt.

Cho nên tôi cũng không có ý định nói thêm nữa, hiện giờ lời đã nói rõ ràng rồi, nên tôi cũng thẳng thắn:

“Cũng vừa khéo, bần đạo cũng muốn được lĩnh giáo sự lợi hại của Nhện Quỷ tới từ dị vực như mày…”

*****

Ả nhện yêu tự xưng là Nhện Quỷ tới từ dị vực này buồn cười đến mức muốn thực hiện một giao dịch với tôi.

Tất nhiên là tôi sẽ không đồng ý.

Sau đó, ả ta còn nói rằng chúng tôi không có năng lực từ chối.

Đương nhiên, ả không thử một lần thì làm sao biết được?

Lúc này tôi phát ra một tiếng gầm nhỏ, vung thanh kiếm Thái Nguyên trong tay, chĩa thẳng vào ả Nhện Quỷ - thủ lĩnh của đám yêu quái kia.

Vương Phượng đứng bên cạnh tôi cũng sẵn sàng, một tay kết thủ ấn, một tay siết thật chặt thanh kiếm gỗ đào.

Chỉ cần tôi hơi cử động, cô ấy sẽ là người ra tay đầu tiên.

Ngoại trừ ả Nhện Quỷ thủ lĩnh không làm gì, bốn tên yêu quái mặc đồ đen đứng bên cạnh đều đồng loạt phát ra những tiếng gầm gừ.

Lúc này, trên người chúng đã tỏa ra yêu khí, nhưng không quá mạnh mẽ.

Còn về phần ả Nhện Quỷ thủ lĩnh kia, lại thản nhiên cất giọng thêm một lần nữa:

“Người trừ tà, cậu thật sự không định hợp tác với tôi sao?

Tôi đang rất chân thành đấy.

Đối với cả cậu và tôi mà nói, giao dịch này có lợi cho cả hai bên!”

“Chính tà không đội trời chung, ra tay đi!”

Lời vừa nói xong, chân tôi bắt đầu di chuyển.

Tôi lao thẳng lên, đối đầu với đám yêu quái này.

Vương Phượng đứng bên cạnh tôi thấy thế, cũng nhanh chóng đuổi theo.

Bốn tên yêu quái mặc đồ đen kia thấy hai chúng tôi lao lên, hai mắt cũng chớp động.

Trong miệng chúng phát ra những tiếng rít gào “ngao ngao”, rồi cũng nhào về phía hai người chúng tôi.

Đối với tu vi của bốn tên yêu quái này, tôi cũng chẳng coi trọng.

Từ làn yêu khí nhàn nhạt toả ra từ người chúng đã cho thấy, tu vi của đám này cũng lắm với chỉ tới cảnh giới Đạo Sư mà thôi.

So sánh với tu vi của tôi hiện tại, đến ngay cả tư cách đối chiến với tôi chúng cũng chẳng có.

“Đều chết hết đi!”

Tôi hét lên một tiếng, rồi vung kiếm lên.

Một trong những tên yêu quái đột nhiên giơ móng vuốt lên, muốn dùng cả hai móng để chộp lấy thanh kiếm Thái Nguyên của tôi.

Móng vuốt sắc nhọn, giống như những thanh loan đao đen nhánh.

“Phanh” một tiếng, tia lửa bay khắp nơi.

Với cú đánh này, tôi chỉ cảm thấy một lực rất lớn đánh úp lại phía mình, trên mặt tôi hiện lên vẻ kinh ngạc.

Bởi vì, tôi phát hiện ra, thực lực của đối phương không hề thua kém mình.

Đôi móng vuốt kia, thực sự đã chống đỡ được đòn tấn công của kiếm Thái Nguyên.

Sau khi tên kia lao lên ngăn cản, tôi đã bị đánh lùi lại.

Trong đôi mắt của tôi tràn đầy sự khó tin.

Tôi hoàn toàn không tin rằng đối phương lại có sức mạnh đáng sợ như vậy.

Yêu khí tỏa ra từ trên người chúng cùng lắm mới chỉ tới cảnh giới Đạo Sư mà thôi.

Theo lý mà nói, thực lực của đám này, cùng lắm cũng chỉ hơn con mèo già mà tôi mới giết lúc nãy một chút mới đúng.

Vì sao, vì sao lại mạnh đến thế?

Nhưng trước khi tôi có thể lấy lại tinh thần, ba tên yêu quái khác đã tấn công về phía tôi.

Ba tên yêu quái này vẫn rít gào như cũ, chúng giơ móng vuốt sắc bén ra, muốn xé rách người chúng tôi.

Tôi vội ngăn hai trong số ba tên đó lại, tên còn lại thì chiến đấu với Vương Phượng.

Ngay khi vừa mới tiếp xúc, tôi đã cảm thấy có gì đó không ổn.

Thực lực của đối phương hoàn toàn vượt quá dự đoán, loại uy lực cường đại này tuyệt đối không phải thứ mà một tên yêu quái mới đạt tới cảnh giới Đạo Sư có thể phóng ra.

Nhưng điều kỳ lạ là, cường độ yêu khí mà đối phương phóng ra quả thật mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Sư mà thôi.

Tuy rằng sức mạnh của chúng cũng không kém tôi là bao, nhưng tôi còn có thể ngăn cản được.

Nhưng Vương Phượng ở bên cạnh thì không.

Tu vi của cô ấy mới chỉ đạt tới cảnh giới Đạo Quân sơ kỳ, với chút đạo hạnh ấy, Vương Phượng chẳng thể ngăn cản được đám yêu quái này.

Bình Luận (0)
Comment