Tử U lập tức đứng dậy, cũng chỉ vào mặt Từ Lâm Tĩnh mà nói:
“Cô lau miệng mình lại cho sạch sẽ vào, cẩn thận tôi không khách khí với cô đâu…”
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi, toàn bộ căn phòng đều tràn ngập mùi thuốc súng.
Tôi ngồi ở bên cạnh, đã bị dọa đến choáng váng.
Mẹ kiếp! Tục ngữ nói quả không sai, ba người phụ nữ thì thành cái chợ.
Bây giờ ở đây có bao nhiêu người phụ nữ? Mẹ nó, phải có đến mấy cái chợ rồi?
*****
Tử U là đại sư tỷ của Tử Vân Tông.
Từ nhỏ đến lớn cô ấy đúng là tiểu thư càng vàng lá ngọc, được nâng niu chiều chuộng.
Đã khi nào phải chịu thiệt thòi chứ?
Từ Lâm Tĩnh này vừa mới bước vào phòng, đã bắt đầu chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, châm chọc mỉa mai.
Bây giờ còn dám nhìn chằm chằm vào cô ấy mà nói “Nữ yêu quái”, Tử U đương nhiên không thể ngồi yên được nữa.
Thậm chí, ngay cả bản thân cô ấy cũng cảm thấy không thể hiểu nổi tại sao Từ Lâm Tĩnh lại đối xử với mình như thế.
Vì thế, khi không thể chịu đựng được nữa, Tử U đã nói ra những lời như vậy.
Mà Từ Lâm Tĩnh ngồi ở phía đối diện thấy Tử U nổi nóng, cũng không chịu thua kém mà nổi nóng theo.
Cô nàng theo Dương Tuyết tới đây, vốn dĩ đã cảm thấy bất bình thay cho Dương Tuyết, trong bụng đã có sẵn lửa giận.
Thân là chị em tốt của nhau, tất nhiên Từ Lâm Tĩnh sẽ bên vực cho Dương Tuyết.
Lại khéo thế nào mà thấy Tử U bên cạnh tôi, cho nên cô nàng liền chĩa tất cả mũi giáo lên người Tử U.
Hiện giờ thấy Tử U nổi giận với mình, Từ Lâm Tĩnh cũng chẳng có chút khách khí nào:
“Được đấy! Bổn tiểu thư cũng muốn nhìn thử một chút, đại sư tỷ của Tử Vân Tông nặng được mấy cân mấy lượng chứ!”
Vừa dứt lời, cả người Từ Lâm Tĩnh lập tức lay động.
Đạo khí toàn thân nhanh chóng được phóng ra.
Khí tức kia giống như hoá thành gợn sóng, từng đợt từng đợt lan ra khắp căn phòng.
Cảm nhận được khí tức của Từ Lâm Tĩnh, trong lòng tôi cũng hơi cả kinh.
Mới một thời gian không gặp nhau, thế mà cô nàng này đã đột phá rồi.
Tu vi hiện tại của Từ Lâm Tĩnh đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong rồi.
Tuy rằng nhìn từ cường độ đạo khí của cô ấy, vẫn còn chưa được ổn định.
Ngay sau khi đột phá, cô ấy quả thật đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong.
Tuy nhiên cho dù như vậy, nếu đặt lên bàn cân với Tử U, chút đạo hạnh của Từ Lâm Tĩnh vẫn chẳng đáng là gì.
Rốt cuộc thì đạo hạnh của Tử U cũng đã đạt tới cảnh giới Đạo Vương sơ kỳ, tương đương với tu vi của tôi hiện tại.
Khi Tử U cảm nhận được đạo hạnh của Từ Lâm Tĩnh, cô ấy cười mỉa mai:
“Mới chỉ tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong mà đã dám ngông cuồng như vậy sao?”
Vừa dứt lời, cả người Tử U cũng khẽ động, đạo hạnh được mở ra.
Khí tức của Đạo Vương kích động khắp bốn phía, trực tiếp áp đảo luồng đạo khí vừa rồi.
Mấy người tu hành như chúng tôi thì còn ổn, nhưng Ngô Huệ Huệ thì chẳng hề biết tới tu hành là gì.
Cô ấy chỉ là một người mình thường mà thôi.
Nên ngay khi hai luồng khí tức lớn mạnh kia vừa xuất hiện, Ngô Huệ Huệ đã cảm thấy máu khắp người sôi trào, trước ngực bị đè nặng, vô cùng khó chịu, thậm chí tới cả việc hít thở cũng thấy khó khăn.
Nhìn tình thế giương cung bạt kiếm này, tôi biết nếu không có ai can lại, hai cô nàng này nhất định sẽ xông vào đánh nhau.
Vì thế, tôi vội vàng đứng dậy, nói với hai cô ấy:
“Được rồi, dừng lại hết đi.
Các cô muốn làm gì đây! Là Ngô Huệ Huệ mời các cô tới ăn cơm đấy!
Các cô nhìn xem, Huệ Huệ người ta đã sắp không thở được nữa rồi…”’
Hai cô gái nghe tôi nói xong, lúc này mới chú ý tới phía của Ngô Huệ Huệ.
Ngô Huệ Huệ đang che ngực, trông dáng vẻ của cô ấy quả thực rất khó chịu.
Dưới áp lực của hai luồng đạo khí, cô ấy thực sự không chịu nổi.
Hai cô nàng kia cũng nhận thấy, động tay động chân ở đây đúng là không được thỏa đáng, cho nên sau khi liếc nhìn nhau một lúc, rồi đồng thời “Hừ lạnh” một tiếng, cũng thu đạo khí lại.
Lúc này, không khí hỗn loạn vừa xuất hiện trong phòng mới hoàn toàn biến mất.
Ngô Huệ Huệ cảm nhận được áp lực cũng dần dần biến mất.
Còn hai cô nàng kia cũng ngồi xuống, không thèm nhìn đối phương nữa.
Lúc này, tôi đứng lên nói thẳng:
“Nữ yêu quái mà tôi từng nhắc tới trước đó, là một ả nhện mẹ xuất hiện ở gần khu này.
Ả ta đang đẻ trứng ở gần đây, đã giết hại được mấy chục mạng người rồi.
Nếu chúng ta không thể tìm thấy ả ta trong khoảng thời gian ngắn, đồng thời tiêu diệt ả, sẽ càng có nhiều người chết oan hơn.
Hơn nữa, con nhện mới nở sẽ trở thành yêu vật, số lượng của chúng cũng phải đạt tới hàng chục.
Chờ tới lúc ấy, có bao nhiêu người sẽ phải mất mạng, thực sự rất khó mà nói trước…”
Tôi nghiêm túc kể lại kể lại chuyện của ả Nhện Quỷ mẹ kia, mọi người nghe tôi nói xong, đều khẽ nhíu mày lại.
Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết cũng đều ngẩng đầu nhìn về phía tôi.
Tuy rằng hai cô ấy vẫn còn tức giận với tôi, nhưng nói đến cùng thì họ đều là người trừ tà của chính phái, đều ghét cái ác như kẻ thù.
Chuyện một ả yêu quái đã giết mấy chục mạng người, còn thêm mấy yêu quái nhỏ đang chuẩn bị biến hình nữa, đây là chuyện lớn.
Không thể chủ quan dù chỉ là một chút.
Nếu giải quyết không tốt, không ai dám nói trước, sẽ còn có thêm bao nhiêu người phải chết oan.
Từ Lâm Tĩnh hơi nheo mắt, nhưng Dương Tuyết lại là người lên tiếng trước: “Là thật sao?”