Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2092

Chương 2092 Chương 2092

Hơn nữa, chuyện này cần phải báo lại cho Đạo môn, một khi yêu ma tại Lục vực làm gây rối, thiện hạ chắc chắn sẽ đại loạn.”

Vẻ mặt Từ Lâm Tĩnh nghiêm trọng, đối với chuyện này, cô ấy cực kỳ coi trọng và nghiêm túc.

Những gì xảy ra trước đó đã bị quẳng lên tận chín tầng mây rồi.

Tôi hít một hơi thật sâu và hỏi thẳng:

“Lục vực là cái gì? Ngoài Tam giới ra, chẳng lẽ còn tồn lại thế giới khác sao?”

Đương nhiên, tôi không cho rằng những không gian độc lập như thành nửa bước trở lên thuộc về một thế giới hoàn chỉnh.

Mặc dù chúng không ở trong Tam Giới, nhưng chúng chỉ là một trạm trung chuyển, không có hệ thống thế giới riêng và không thể hình thành nên một thế giới hoàn chỉnh.

Dương Tuyết cùng Từ Lâm Tĩnh nghe tôi hỏi thế, lúc này đều lập tức gật đầu, sau lại lắc đầu.

Ý gì đây? Tôi vẫn không hiểu được.

Dương Tuyết chần chờ một lát, rồi mới nói:

“Tôi cũng không biết nhiều về Lục vực, nhưng trước khi tế bái anh linh tại Đông Hải, tôi có nghe sư phụ tôi nhắc tới Lục vực.

Nói đó là vùng Hư Vọng, một thế giới bên ngoài tam giới và được gọi là Lục vực.

Còn lại, tôi cũng chẳng rõ lắm, mà sư phụ cũng chẳng nhắc tới nhiều…”

Bái tế anh linh tại Đông Hải sao? Phái Võ Đang chạy tới Đông Hải bái lạy anh linh của vị nào vậy?

Còn Lục vực này, rốt cuộc là nơi như thế nào?

Trong nháy mắt, trong đầu tôi xuất hiện liên tiếp ba nghi vấn.

Từ Lâm Tĩnh lúc này lại mở lời:

“Trong sách cổ cũng chẳng có nhiều ghi chép về nơi này, nhưng trong đó có ghi, thế giới được chia thành Tam giới và Lục vực.

Tam giới và Lục đạo tức là ba giới và sáu cõi.

Trong đó còn nói, Lục vực này đã xuất hiện từ rất lâu. Ba giới được chia là: người, thần và quỷ. Còn yêu, ma, dị (những thức khác thường), gió, lôi (sấm sét) và hoả chính là Lục vực (sáu cõi)…”

Nói tới đây, Từ Lâm Tĩnh tạm dừng một chút, sau đó lại nói tiếp:

“Nếu bên ngoài ba giới thực sự có sáu cõi, như vậy ả Nhện Quỷ nọ thực sự là sinh linh tới từ yêu vực được ghi lại trong sách cổ.

Vừa rồi Từ Lâm Tĩnh còn nổi giận với tôi, nhưng đối với lời của cô ấy, tôi chẳng hề có một chút hoài nghi nào.

Trong mấy người chúng tôi, cô ấy chính là người có kiến thức uyên bác nhất.

Đống sách cổ ở phái Mao Sơn, cô nhóc này đã học được hơn phân nửa rồi.

Cô ấy biết được rất nhiều bí mật.

Nếu những điều này thực sự được ghi lại trong sách cổ của phái Mao Sơn, vậy thì chắc chắn không thể sai được.

Hơn nữa trên vảy của Kỳ Lân tiền bối cũng có ghi lại hai chữ “Lục vực”, như vậy, trong lòng tôi dám chắc chắn rằng, Lục vực thực sự có tồn tại.

Bên ngoài ba giới này, còn có sáu cõi nữa.

Chỉ là do chúng tôi sinh ra trong thời đại mạt pháp này, cho nên rất nhiều di sản đã không còn, hoặc đã mai một gần hết.

Bởi vậy, có rất nhiều điều chúng tôi không biết, mà kiến thức chúng tôi có cũng có thiếu sót nhiều.

Nếu là sinh vật tới từ dị vực, vậy thì quả thực là chuyện lớn rồi.

Chuyện này chẳng khác nào một cuộc xâm lược của người ngoài hành tinh, bạn nói xem đây có được tính là một chuyện lớn hay không?

Nếu chúng tôi không giải quyết được chuyện này, tất cả sinh vật trên trái đất đều bị diệt vong.

Trong lúc nhất thời, tôi rơi vào trầm mặc, không nói gì.

Lão Phong lúc này mới nói:

“Không ngờ được tình hình lại nghiêm trọng tới như vậy, vậy thì chúng ta phải đẩy nhanh tiến bộ mới được, một khi nhận được tin báo của Tiểu Ngư, chúng ta phải nhanh chóng hành động!”

Tôi lập tức gật đầu với lão Phong, tỏ vẻ đồng ý.

Nhưng tận đáy lòng, tôi cũng nảy sinh sự tò mò.

Nếu Nhện Quỷ kia là sinh vật tới từ dị vực, vậy tại sao ả ta lại tới được thế giới của loài người chúng tôi?

Phải biết rằng, tôi chỉ muốn xuống âm phủ thôi mà đã vô cùng rắc rối rồi.

Tôi phải đi qua rất nhiều trạm trung chuyển như thành nửa bước, mới có thể tới được âm phủ.

Vậy đâu là lối đi nối liền sáu cõi của chúng tôi lại?

Có phải ở trong ba giới này, ngoại trừ thành nửa bước ra, thôn Tam Đồ, Doanh Châu, còn có một trạm trung chuyển rất lớn nữa không?

Tôi âm thầm suy nghĩ, những lúc này, Từ Lâm Tĩnh cùng Dương Tuyết lại nhìn về phía lão Phong.

Sau đó, tôi nghe Từ Lâm Tĩnh hỏi: “Tiểu Ngư nào?”

Lão Phong nghe xong, trả lời thẳng một câu:

“À, đó là một yêu quái bản địa sống trong thành Phượng Hoàng này.

Vừa rồi cô ấy còn biến thành dáng vẻ của Ngô Huệ Huệ, nhưng bị chúng tôi bắt được…”

“Cái gì? Biến thành hình dáng của tôi ư?”

Ngô Huệ Huệ ngồi ở bên cạnh lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc, tuy cô ấy nghe không hiểu chúng tôi nói gì, nhưng cũng rõ ràng chúng tôi đang phải đối mặt với một con yêu quái vô cùng lợi hại.

Lão Phong khẽ gật đầu, sau đó giải thích đơn giản lại một lượt.

Như thế, mọi người mới biết đến sự tồn tại của cá trê yêu.

Đang trò chuyện, người phục vụ lại bước vào phòng, mang theo một xe đồ ăn.

Thấy thế, chúng tôi đều im lặng, không nói gì.

Ngô Huệ Huệ bảo chúng tôi cứ ăn no trước đã, có chuyện gì thì để lúc no bụng rồi hãy nói sau.

Tiếp theo đó, bầu không khí trở nên hơi kỳ lạ.

Cũng không ai nói gì nhiều, chỉ ngượng ngùng nói vài câu.

Cơm nước xong xuôi, phía đoàn làm phim gọi điện thoại tới cho Ngô Huệ Huệ, yêu cầu cô ấy tới quay phim hay làm gì đó.

Ở trong giới giải trí, Ngô Huệ Huệ cũng có tiếng là người không ỷ lại vào danh tiếng, hơn nữa còn rất chuyên nghiệp.

Cô ấy thấy chúng tôi đang có chuyện quan trọng cần làm ở đây, đó là đi diệt yêu trừ ma, cho nên cũng không muốn trì hoãn chúng tôi nữa.

Bình Luận (0)
Comment