Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2101

Chương 2101 Chương 2101

Cô ấy xoay người một cái, trực tiếp rời đi.

Nhìn thấy Dương Tuyết hành động như vậy, lại nói ra một câu như thế.

Người không kịp phản ứng lại là tôi.

Tôi hoàn toàn bối rối rồi.

Tôi, tôi đã nói rõ người mình thích là Mộ Dung Ngôn, không phải là để Dương Tuyết biết khó mà lui, để cô ấy đi tìm hạnh phúc mới sao.

Nhưng kết quả bây giờ thì thế nào…

Dương Tuyết chẳng những không hề có ý định từ bỏ, mà sau khi nghe thấy tôi nói mình thích một nữ quỷ, tinh thần chiến đấu của cô ấy lại càng tăng cao…

Nhìn theo bóng dáng Dương Tuyết rời đi, bản thân tôi cũng sững sờ tại chỗ, cũng có chút không biết phải làm sao.

Chẳng lẽ, tôi lại tốt đến như vậy hay sao?

Cô bạn từ thuở thơ bé của tôi là Triệu Tiểu Mạn, hiện giờ đang sống trong giới thượng lưu, là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Triệu thị, đã thổ lộ tình cảm với tôi.

Hiện giờ, đến cả cành vàng lá ngọc của phái Võ Đang là Dương Tuyết, cũng giữ một mối tình si với tôi.

Nhưng nhìn lại bản thân mình, tôi thấy mình không được ưu tú đến thế.

Muốn tiền không có tiền, muốn quyền lực cũng chẳng có quyền lực, lớn lên tuy rằng không xấu, nhưng tuyệt đối không được đẹp trai như lão Phong.

Mãi cho đến khi Dương Tuyết rời đi được một lúc lâu, tôi mới thở hắt ra.

Hoá ra thích một người đã mệt, được người khác thích cũng mệt chẳng kém.

Tôi tiếp tục ngồi ở quán trà, mãi một lúc lâu sau mới quay trở lại phòng.

Trong phòng, lão Phong đã ngủ rồi, tôi cũng không làm phiền đến giấc ngủ của cậu ấy, chỉ lẳng lặng nằm xuống.

Nhìn trần nhà tối tăm, tôi bất giác chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Nhưng vừa mới ngủ chưa được bao lâu, tôi liền cảm thấy như trời đất quay cuồng.

Không bao lâu sau, tôi đã lên tới đỉnh một vách đá.

Nơi này có sương mù lượn lờ, cây tùng xanh, hòn đá cũng xanh, phong cảnh đẹp như tranh vẽ.

Bên trong một đám mây lành, có một con thú khổng lồ đang lao tới.

Nhìn thấy thế, lòng tôi có hơi run lên.

Nơi này, nơi này không phải là một giấc mơ khác mà tôi đã từng mơ thấy trước đây sao?

Đó là giấc mơ của tôi về Kỳ Lân tiền bối, sau khi lấy được vảy của ông ấy.

Con thú khổng lồ giữa những đám mây lành kia chính là Kỳ Lân tiền bối.

Đã cách một khoảng thời gian lâu như vậy, sao bây giờ tôi lại mơ thấy nơi này?

Tính thời gian, không phải đã hai, ba năm rồi sao?

Tôi đứng trên đài cao, nhìn lên bầu trời.

Tôi còn chưa kịp nói gì, thì từ phía trên vòm trời, giọng của tiền bối bỗng nhiên vang lên: “Ấy! Nhóc con, sao cậu lại tới nơi này vậy?”

Tôi xấu hổ nhìn không trung:

“Tiền bối, tôi cũng không biết.

Tôi đang nằm trên giường ngủ, sau đó không biết thế nào mà lại đi tới nơi này.

Bây giờ, bây giờ có phải tôi đang nằm mơ hay không?”

Trên bầu trời, những đám mây lành chuyển động.

Đột nhiên, một cái đầu Kỳ Lân khổng lồ nhô ra khỏi đám mây.

“Đây không phải là mộng, nhưng cũng là mộng.

Trăm ngàn năm nay, cũng chỉ có cậu mới có thể đi vào nơi này.

Xem ra đây là ý trời, đều là ý trời…”

Khi tiền bối nói đến ý trời, giọng nói của ông ấy còn xen lẫn một tia kích động.

Tôi không rõ, liền hỏi lại: “Tiền bối, ý trời cái gì?”

Cơ thể tiền bối lắc lư, Minh Hỏa cháy rực nhuộm đỏ cả bầu trời.

“Hiện tại, cậu chỉ là một tia tinh thần, cũng chính là nguyên thần của cậu.

Mà nơi này, chính là vực tinh thần của tôi.

Nếu cậu đã có thể tới đây, vậy thì ở lại chỗ này vận khí tu luyện đi!”

Tiền bối chỉ nói vài câu ngắn ngủn như vậy.

Nhưng sau khi tôi nghe xong, trong lòng lại không khỏi chấn động.

Nguyên thần, vực tinh thần?

******

Nguyên thần, có thể được hiểu là sức mạnh tinh thần.

Hoặc còn được gọi là thần thức, nó là một sức mạnh tinh thần mạnh mẽ được tạo ra thông qua việc tu luyện.

Với sức mạnh tinh thần cường đại, bạn không chỉ có thể tập trung hơn mà còn có được một trí nhớ siêu việt.

Điều đáng sợ hơn nữa là, sự xuất hiện của loại sức mạnh tinh thần này có thể ảnh hưởng đến người khác, thậm chí là trấn áp và tấn công họ.

Ngay cả một ánh mắt cũng có thể khiến đối thủ của bạn cảm thấy sợ hãi.

Đây chính là sức mạnh tinh thần (tinh thần lực), hay còn gọi là nguyên thần.

Trong giới tu hành của chúng tôi, chỉ có những vị cường giả đạt đến cảnh giới Đạo Tôn thì mới cảm nhận được tinh thần lực, từ đó mà tu luyện được nguyên thần.

Nhưng hiện tại, tôi chỉ là một kẻ mới đạt tới cảnh giới Đạo Vương mà thôi, lại có thể cảm nhận được tinh thần lực này ư.

Cả người tôi giờ đang ở trong một giấc mơ, nhưng lại cảm thấy rất chân thật.

Nếu nói ra sẽ chẳng có ai tin được.

Đương nhiên, đây chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên mà thôi.

Bởi vì Kỳ Lân tiền bối là một tia thần niệm mạnh mẽ đạt tới cảnh giới Chí Tôn, nên nơi này chỉ là một không gian ảo được tạo ra từ tinh thần lực của ông ấy mà thôi.

Tôi không biết vì sao mình lại có thể đi được vào nơi đây.

Bởi vì tôi đã mấy lần giúp đỡ tiền bối, cũng là người thừa kế Hoả Thiên Công, nên hôm nay tiền bối chỉ cần nói với tôi mấy câu, đã bảo tôi ở lại chỗ này mà tu hành.

Nhưng trong lòng tôi, vẫn còn rất nhiều điều nghi hoặc.

“Tiền bối, con chỉ nằm mơ, cũng có thể tu luyện sao?”

“Ha ha ha! Đương nhiên rồi.

Tuy rằng đạo hạnh của cậu bây giờ chỉ thấp như một con kiến, nhưng nếu nguyên thần của cậu có thể vào được nơi này, tất nhiên có thể tu luyện rồi.

Nếu nguyên thần trở nên cường đại, sẽ giúp ích rất nhiều cho việc tu hành của cậu sau này.”

Bình Luận (0)
Comment