Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2105

Chương 2105 Chương 2105

“Lão Đinh, tên kia là thứ gì vậy?

Cô gái này sắp không chịu được nữa rồi, phải đưa đến bệnh viện ngay!”

Lão Phong ở phía đột nhiên mở miệng.

Tôi nhìn lại và thấy đôi mắt của người con gái kia đã trắng dã ra, cơ thể cô ấy cũng bắt đầu co giật.

Tôi cau mày, ngay sau đó đưa ra câu trả lời:

“Tôi vẫn chưa biết được, nhưng gã chắc chắn không phải người thường! Các dị hoá của người này rất quái lạ, hơn nữa gã cũng đã mất lý trí hoàn toàn rồi!”

Nói rồi, tôi đá vào đầu tên kia, khiến cho gã lập tức bất tỉnh.

Nhưng cũng vào lúc này, lực lượng an ninh ở khu danh lam thắng cảnh và lực lượng cảnh sát lân cận cũng vội vã chạy tới sau khi nhận được tin báo.

Phát hiện chúng tôi đã kiểm soát được hiện trường, họ cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng khi nhìn thấy có người đã chết, trông họ lại có vẻ lo lắng.

Xe cấp cứu nhanh chóng được gọi tới, cáng được chuẩn bị sẵn để chở cô gái bị thương kia xuống núi chữa trị.

Kẻ điên tấn công người khác tuy đã bị chúng tôi đánh ngất, nhưng bị nghi mắc bệnh dại nặng, nên gã vẫn bị còng tay cho chắc.

Cả ba chúng tôi đều bị giữ lại ở hiện trường để lấy lời khai, bởi vì chúng tôi đã tham dự vào việc này.

Vì có video giám sát và các bằng chứng khác nên chúng tôi cũng không thấy bối rối, đồng thời còn được viên cảnh sát dẫn đầu khen ngợi về sự dũng cảm.

Chờ mọi chuyện được giải quyết xong xuôi, đã là một tiếng đồng hồ sau.

Dương Tuyết, Tử U và những người khác đã chờ đợi chúng tôi từ lâu.

Họ cũng nghe nói tới tình huống trước đó, mọi người cùng ngồi phân tích xem chuyện gì đang xảy ra với người đó.

Lúc đó, có phải chúng tôi đã chạm trán với đám yêu đồ đã hoá yêu của tà giáo Nhật Nguyệt hay không?

Bởi vì gã không thể chịu đựng được giai đoạn thứ hai của yêu hoá, lại không dùng thuốc để khống chế thú tính, cho nên gã đã mất hết lý trí, mới cắn người ở nơi này.

Nhưng sau khi phân tích, giả thuyết này đã bị chúng tôi bác bỏ.

Đối đầu với đám yêu đồ của tà giáo Nhật Nguyệt bấy lâu nay, chúng tôi biết rất rõ về năng lực hoá yêu và yêu nguyên của bọn chúng.

Yêu nguyên chính là đại diện cho yêu năng, bất cứ một tên đệ tử nào của tà giáo Nhật Nguyệt, khi muốn hoá yêu đều cần tiền đề là yêu năng.

Tuy nhiên, chúng tôi không cảm nhận được một chút yêu năng nào ở trên người người đàn ông xa lạ kia.

Trên người gã không có bất cứ loại khí tức đặc biệt nào, chẳng khác gì cơ thể của một người bình thường.

Chỉ có huyết khí của gã là mạnh hơn nhiều so với những người bình thường.

Về việc tại sao gã mọc ra hàm răng sắc bén và bộ móng tay dài ngoằng, thì chúng tôi thật sự không rõ.

Bởi vì chuyện này, đã khiến cho tâm trạng của mọi người trở nên khó chịu.

Mọi người cũng không còn hứng thú leo núi, dọc đường đi, chúng tôi đều thảo luận về chuyện vừa rồi.

Chúng tôi đều cảm thấy chuyện này không đơn giản, chẳng qua là người kia đã bị bắt đi, nên chúng tôi không có khả năng đi điều tra.

Cuối cùng, chúng tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay trở về khách sạn.

Chúng tôi chuẩn bị xuống núi, sau đó quay trở về thành Phượng Hoàng. Dù sao thì nhiệm vụ hàng đầu của chúng tôi bây giờ chính là chờ viện binh của phái Cản Thi.

Sau đó thu phục ả Nhện quỷ kia, chuyện còn lại đều phải dẹp sang một bên.

Điều chúng tôi không bao giờ ngờ tới là …

Khi chúng tôi vừa đến chân núi và chuẩn bị bắt xe rời đi, một cô gái trẻ đang đợi xe đứng ngay cạnh chúng tôi lại đột nhiên ho khan.

“Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ…”

Cô ấy càng ngày càng ho dữ dội, tiếng ho cũng càng lúc càng to hơn.

Một người đàn ông bên cạnh chắc chắn là người yêu của cô ấy, thấy cô ấy ho khan thì liên tục vỗ lưng, hỏi cô ấy bị làm sao vậy.

Một màn này đã nhanh chóng thu hút sự chú ý của chúng tôi.

Bởi vì cô gái kia ho khan quá dữ dội, đến mức khiến chúng tôi có cảm giác như cô ấy đã sắp nổ cả phổi rồi.

Nhưng vừa quay sang nhìn, tôi đã thấy người đàn ông đứng bên cạnh, dường như cũng thấy khó chịu trong cổ họng.

Anh ta sờ sờ tay, sau đó cũng bỗng nhiên phát ra một tiếng ho “Khụ khụ khụ” rất dữ dội.

Tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với hai người này, nhưng rõ ràng là tôi cảm nhận được, hai người này không hề bình thường.

Nhưng vào lúc này, bên cạnh đột nhiên vang lên một giọng nói:

“Chết tiệt, không phải là bệnh dại kia đang lan truyền đó chứ? Người đàn ông nổi điên cắn người kia, ban đầu cũng ho khan như vậy!”

Âm thanh không lớn lắm, nhưng tôi có thể nghe thấy.

Nhìn theo tiếng nói vọng tới, tôi nhận ra người vừa nói chuyện đúng là Vương Thanh, người đã giữ chặt chàng trai trẻ nọ để hỏi thăm.

Mà anh ta vừa dứt lời, cô gái nọ cũng đã ngừng ho.

Lúc này, cô ta chậm rãi ngẩng đầu lên.

Nhưng cô gái này vừa ngẩng đầu lên, tôi lại nhận ra có gì đó không ổn.

Bởi vì, đôi mắt của cô gái kia đã trở nên đỏ ngầu như máu, trên mặt cũng nổi đầy gân xanh.

Miệng cô ta không ngừng mở ra khép lại, tôi có thể nhìn thấy rõ ràng, trong miệng cô ta xuất hiện răng nanh.

Móng tay được sơn màu cũng dài ra một cách nhanh chóng, với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Thấy cảnh này, tôi không khỏi há hốc mồm.

Những người còn lại xung quanh tôi cũng nhận ra được điều khác thường.

Nhưng trước khi chúng tôi kịp hành động gì, cô gái kia đã đột nhiên gầm lên một tiếng, và lao vào người đàn ông trung niên trước mặt.

Không có bất kỳ lời giải thích nào, cô ta đã há miệng ra cắn vào cổ người đàn ông trung niên.

Bình Luận (0)
Comment