Đây chính xác là khung cảnh tôi gặp được Ngô Huệ Huệ vào ngày hôm qua.
Nhưng đây cũng chưa tính là gì, đáng phẫn nộ nhất chính là dòng tiêu đề đáng hận kia: Ngô Huệ Huệ bị một người đàn ông thần bí cưỡng bức đưa vào phòng khách sạn ngay trước mặt rất nhiều người.
Mẹ kiếp, đây không phải là tôi đang dẫn Ngô Huệ Huệ tránh thoát khỏi đám fans điên cuồng kia sao? Thế nào mà lại bị vu thành cưỡng ép con gái nhà người ta vào khách sạn rồi?
Càng nhìn bài báo này, tôi càng cảm thấy gân xanh của mình nổi hết lên rồi.
Nội dung đại khái của bài báo là, thông qua những bài phỏng vấn của phóng viên, họ đã phát hiện ra người bạn trai bí ẩn của ngôi sao hạng nhất Ngô Huệ Huệ.
Sau đó, họ còn đặt hình ảnh chụp chung của tôi và Ngô Huệ Huệ tại núi Cửu Khúc ở cuối bài viết.
Sau đó bắt đầu bày ra suy đoán, tôi chính là người bạn trai bí ẩn của Ngô Huệ Huệ hay gì gì đó…
Không chỉ có vậy, khi tôi nhìn đến cuối, còn có rất nhiều video giải trí với hàng loạt tiêu đề giật tít.
“Bạn trai của Ngô Huệ Huệ dùng một chân đá bay fan nam…”
“Ngô Huệ Huệ bí mật kết hôn với bạn trai thần bí…”
“Bạn trai của Ngô Huệ Huệ bất ngờ xuất hiện tại thành Phượng Hoàng để thăm bạn gái…”
“Ngô Huệ Huệ vì quá yêu mà ôm bạn trai ngay trên đường phố…”
“…”
Vân vân là mây mây. Chỉ mới qua có một ngày, mà có hàng chục bài báo giải trí vớ vẩn như vậy được tung ra.
Số lượng bình luận bên dưới lên tới con số đáng kinh ngạc là hàng chục nghìn.
Mẹ kiếp, đám săn tin kia thật đáng ghét, quả thực rất đáng ghét.
Bạn trai cái chó má gì, chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường thôi mà.
Nhưng đây cũng chưa tính là gì, điều đáng sợ nhất vẫn là những dòng bình luận đáng sợ dưới mỗi bài viết.
“Dám đụng đến nữ thần của tôi, tôi phải đánh cho tên khốn kia thành tàn phế…”
“Còn có công lý nữa hay không vậy? Loại heo chó này mà cũng dám động tới nữ thần của tôi.”
“Huệ Nhi, Huệ Nhi của tôi bị cướp đi rồi!”
“Ngô Huệ Huệ là của tôi, thằng nhãi con kia chết chắc rồi!’
“Tôi đã mời sát thủ rồi, thằng nhãi kia chờ chết đi!”
“Mau đem xác thịt của tên kia tới đây, tôi muốn cả nhà tên kia ***…”
“…”
Đối với những bình luận kiểu này, mỗi bình luận đều có hàng chục nghìn lượt thích.
Bạn có thể tưởng tượng những người này phẫn nộ với tôi đến mức nào.
Hơn nữa, mấy bản tin này đều được đều xuất hiện trên trang nhất của các chuyên mục giải trí, có thể nói đã gây ra chấn động rất lớn.
Tôi xem đến nỗi da mặt giật lên liên hồi, cả người đều thấy khó chịu.
Dương Tuyết thấy tôi đã xem xong, thì lập tức giật điện thoại lại, sau đó nói:
“Đinh Phàm, tôi thật sự ghét anh chết đi được!”
Nghe Dương Tuyết giận dỗi nói như vậy, tôi chỉ biết cười “ha hả”:
“Này, này chắc chắn là hiểu lầm thôi. Là do đám săn tin đó viết bậy đấy!”
Dương Tuyết nghe xong, chỉ “Hừ” với tôi một tiếng:
“Đương nhiên là tôi biết đám nhà báo kia viết bậy, nhưng trực giác của phụ nữ nói cho tôi biết, ánh mắt Huệ Nhi nhìn anh không được bình thường.”
Tôi lại xấu hổ.
“Có thể, có thế có gì mà, có gì mà không bình thường chứ?”
“Có khả năng là Huệ Nhi cũng thích anh!”
Dương Tuyết chống tay lên hông, lại lên tiếng.
Nghe vậy, cả người tôi run lên.
“Không thể nào! Cả người tôi đều đầy khuyết điểm, mà hiện tại Huệ Nhi chính là một ngôi sao lớn, không thể có khả năng ấy được đâu.”
Kết quả, Dương Tuyết nhìn tôi mà trợn trắng mắt, cô ấy lại hừ lạnh, nói:
“Tra nam!”
Tra, tra nam?
Con mẹ nó tôi lại thành tra nam rồi? Tôi vô tội mà, có ai thấu đâu?
Nhưng không đợi tôi kịp giải thích hay nói thêm một câu nào, Dương Tuyết thế mà lại thình lình ôm lấy tay tôi, tựa đầu vào đó.
“Này, cô đang làm cái gì thế?”
Nói rồi tôi lập tức rút tay mình ra.
Nhưng Dương Tuyết lại đột nhiên nhéo tôi thêm một cái nữa, làm tôi phải kêu đau oai oái.
“Đừng nhúc nhích, để tôi yên tĩnh ngủ một lát!”
Nói rồi, cô ấy dùng một tay nhéo đùi tôi, tay còn lại giữ chặt cánh tay của tôi, rồi bắt đầu nhắm mắt mà ngủ.
Chỉ cần tôi hơi động đậy một chút là cô ấy sẽ lập tức nhéo tôi ngay.
Không có cách, tôi chỉ có thể thỏa hiệp.
Tôi đành bất đắc dĩ dựa lưng vào thành ghế, cảm thấy lòng mình mệt vô cùng.
Yêu phải một người không nên yêu, lại bị một người mình không yêu để ý, tôi quả thật không biết phải xử trí mối quan hệ rắc rối này ra làm sao nữa.
Tôi thực sự hy vọng có một cuốn sách hướng dẫn có thể hòa giải hoàn hảo mối quan hệ của chúng tôi.
Nhưng tôi hơi mệt và cũng dần dần chìm vào giấc ngủ.
Khi chúng tôi mở mắt ra lần nữa, đã thấy taxi đỗ trước cửa khách sạn Phiêu Vân.
Mơ mơ màng màng tỉnh lại, tôi phát hiện lúc này không chỉ có Dương Tuyết dựa đầu vào vai mình, mà đến cả Từ Lâm Tĩnh cũng đang dựa đầu vào vai tôi.
Chúng tôi cùng ngơ ngác tỉnh lại, lúc này, hai cô gái cũng đều đã tỉnh lại, cũng không ở lại, mà bối rối nói một câu “Tới rồi à”, sau đó liền bỏ mặc tôi mà xuống xe từ hai bên cửa.
Tôi ngồi trong xe đợi Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh cùng với Hồ Mỹ xuống xe, sau đó mới lấy tiền ra trả cho tài xế.
Người lái xe quay lại nhìn, sau đó dùng vẻ mặt đầy ý cười để nói đùa với tôi:
“Em trai nhỏ, quả là cao thủ tán gái đấy!”
Nói xong, anh ta mỉm cười nhận tiền.
Nghe xong lời nói đùa này, tôi thấy tê cả da đầu.
Nhưng cũng chẳng nói gì thêm, tôi chỉ lắc lắc đầu, lấy tiền lẻ rồi bước ra khỏi xe.