Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2120

Chương 2120 Chương 2120

Tuy nhiên, trước mặt họ lại có 10 con đồng thi.

Dưới chân họ là một đống xác côn trùng độc, rắn, kiến,… cùng với hơn 20 cỗ thi thể.

Trong đó, phần lớn thi thể đều là những kẻ mặc đạo bào màu tro đen, hình như chúng chính là đám cổ sư.

Xem thế trận này, hơn 30 người đang bị bao vây kia đúng là đệ tử của phái Cản Thi rồi.

Hiện tại họ đã rơi vào thế bị động, còn bị bao vây.

Tuy nhiên, nhìn rõ thế trận, thì ở giữa trận của phái Cản Thi còn có một viên ngọc đang phát sáng.

Viên ngọc kia tỏa ra một thứ ánh sáng màu xanh lục đậm.

Cùng với sự xuất hiện của thứ ánh sáng nọ, đám sâu bọ xung quanh dường như không dám tiến tới gần.

Về phần đám cổ sư mang theo thước đen kia, cũng không dám manh động, chỉ dám vây quanh bọn họ chứ không xông lên.

Nhìn tình thế trước mặt mà nói, chắc vẫn đang trong giai đoạn giằng co.

Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, một tên cổ sư trùng bọ độc bám khắp người đã bước lên phía trước một bước.

Sau đó, gã cất lời với mấy chục đệ tử phái Cản Thi:

“Thái Huyền lão đạo, viên ngọc Phòng Trùng này của ông cũng vô dụng thôi, đến lúc đó, xem bản tôn sẽ giết các người như thế nào!”

Gã vừa dứt lời, từ giữa mấy chục đệ tử của phái Cản Thi, đột nhiên có một ông lão đầu bạc trắng hừ lạnh, nói:

“Đừng quá ngông cuồng, chờ đến khi quân cứu viện của Đạo môn tao tới, đám cổ sư chúng mày đều sẽ bị trấn áp hết…”

“Ha ha ha, viện binh của Đạo môn sao?

Hiện giờ các môn phái trong Đạo môn đều tự làm theo ý mình, đến thân mình còn chẳng lo xong.

Ai sẽ đến cứu các người chứ?

Phe cổ sư của bản tôn có hơn 160 người, cho dù có người tới, thì cùng lắm cũng chỉ có thể làm chất dinh dưỡng cho đám cổ trùng của chúng tao mà thôi.

Ha ha ha…”

Trong khi tên cổ sư nọ cất tiếng cười vang, phía bên phái Cản Thi lại chẳng có ai lên tiếng.

Trên mặt mỗi người đều lộ rõ vẻ lo lắng và sợ hãi.

Đối phương nói không sai, bọn họ đều là cổ sư có siêu năng lực khống chế cổ trùng.

Nơi đây chính là hang ổ của bọn chúng, nơi chứa vô số trùng độc.

Ngay cả khi quân tiếp viện đến cũng khó lật ngược tình thế.

Trừ khi là người có tu vi cực cao, còn nếu chỉ là đạo sĩ bình thường, thì cũng chỉ là tới chịu chết mà thôi!

Điều này làm cho mỗi một đệ tử của phái Cản Thi hiện tại đều cảm thấy lo sợ cho tương lai, chẳng còn quá nhiều hy vọng.

Từ phía xa, chúng tôi cũng nghe thấy âm thanh này.

Trong lúc nhất thời, mấy người chúng tôi cũng cảm nhận được tình thế rất gay cấn, nhưng nếu chúng tôi đã tới đây, thì chẳng có lý do gì để lùi lại phía sau cả.

Cho dù là đánh không lại đám kia, thì cũng phải nghĩ ra cách cứu được càng nhiều người càng tốt.

Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó nói:

“Xem ra, những người đó chính là đối tượng chúng ta cần cứu!”

Vừa nói, tôi vừa để lộ ra sắc mặt ngưng trọng, tự hỏi bản thân nên cứu như thế nào đây.

Bởi vì đối phương có tới hơn trăm người, hơn nữa đều là cổ sư, thật sự rất khó giải quyết.

Nơi này còn có không biết bao nhiêu là rắn rết côn trùng, một khi chúng tôi nhảy xuống sẽ bị đám côn trùng khi tấn công.

Chỉ cần đặt chân xuống đã vô cùng nguy hiểm rồi, chứ đừng nói tới chuyện lao xuống cứu mấy vị đạo hữu của phái Cản Thi.

Tôi vừa dứt lời, lão Phong đã nói tiếp:

“Lão Đinh, lần này muốn cứu cũng không dễ đâu! Cậu có cách nào không?”

Tôi lắc đầu, tôi còn đang suy nghĩ đây!

Lúc này thì tôi có được biện pháp rắm gì chứ.

Nhưng Vương Hổ ở bên cạnh lại trực tiếp nói:

“Tôi thấy chúng ta đừng nghĩ cái chó gì nữa, mấy người chúng ta cứ rắc thuốc rượu chống côn trùng lên người, rồi trực tiếp xông lên đi!”

“Không được, trực tiếp xông lên như thế chẳng khác nào chui đầu vào chỗ chết cả!”

Vương Thanh vội vàng phản bác cách làm này.

Tôi cũng gật đầu, đồng ý với Vương Thanh.

Nhưng lúc này, Dương Tuyết lại đột nhiên lên tiếng:

“Không bằng chúng ta cứ châm một mồi lửa, để xua đuổi đám côn trùng, rắn rết kia đi.

Như vậy, không phải chúng ta đã có cơ hội rồi sao?”

Lời Dương Tuyết vừa nói ra đã lập tức đánh thức chúng tôi.

Cô ấy nói rất có lý, đám rắn rết, côn trùng này đều là độc vật, vô cùng lợi hại.

Nhưng chúng cùng lắm cũng chỉ là sâu bọ mà thôi, một khi lửa lớn xuất hiện, chúng sẽ bị xua tan trong nháy mắt.

Cho dù không thể xua hết hoàn toàn, thì cũng có thể dùng lửa thiêu chết bọn chúng.

Chờ tới lúc ấy, chẳng phải chúng tôi sẽ cứu người dễ dàng hơn sao?

Mặc dù làm như vậy có thể gây ra cháy rừng.

Nhưng nếu cứ để cho hàng chục đạo sĩ của chính phái bị chôn vùi ở nơi này, vậy thì tổn thất còn lớn hơn nhiều.

Bên nào nặng bên nào nhẹ, mọi người chỉ vừa nhìn đã nhận ra ngay.

“Cách hay đấy, tôi thấy cách mà Dương Tuyết đạo hữu nói có thể thực hiện được.”

Vương Phi trực tiếp mở miệng, vô cùng tán thành với cách của Dương Tuyết.

Những người còn lại đều đồng loạt gật đầu, cảm cách này rất được.

Đã xác nhận xong phương án.

Tôi cảm nhận hướng gió một chút, là hướng bắc. Ngay sau đó, tôi nhanh chóng phác hoạ kế hoạch trong đầu.

Rồi tôi nói với tất cả mọi người:

“Như vậy, chúng ta hãy chia thành ba đội.

Lần lượt đốt lửa ở ba hướng đông, tây, nam, một khi gió núi nổi lên sẽ thổi ngọn lửa qua hướng bắc.

Đến lúc đó, đám độc vật kia chắc chắn sẽ nhanh chóng chạy trốn, sau đó chúng ta sẽ cùng xông ra, tranh thủ tạo ra thời cơ cho mấy vị đạo hữu của phái Cản Thi chạy trốn…”

Mọi người nghe xong, đều gật đầu đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment