Hoa sen màu đen, cụm từ này, sao lại nghe quen đến như vậy chứ?
Trong lúc nhất thời, tôi không thể hiểu được.
Luôn có cảm giác như tôi đã nghe thấy từ này ở đâu đó, thậm chí đã nhìn thấy nó, nhưng tôi không còn nhớ gì cả.
Lão Phong thấy tôi lộ ra vẻ mặt buồn bực, dường như đã rơi vào trầm tư.
Cậu ấy cho rằng tôi đang nghĩ tới cái gì đó, liền hỏi lại một câu:
“Lão Đinh, có phải cậu nhận ra kí hiệu hoa sen màu đen kia hay không?”
Tôi cau mày, lắc đầu: “Không, không nhận ra!”
Lão Phong nghe tôi nói “Không nhận ra”, liền hỏi thêm một lần nữa:
“Kí hiệu hoa sen màu đen này, mọi người có từng nhìn thấy bao giờ chưa?”
Hỏi xong, lão Phong nhìn về phía những người còn lại.
Dương Tuyết, Tử U, Từ Lâm Tĩnh và những người còn lại đều lắc đầu, tỏ vẻ không biết.
Lão Phong hút một ngụm thuốc, cuối cùng chậm rãi mở miệng:
“Tôi cũng không chắc lắm, nhưng trước kia, tôi đã từng nhìn thấy kí hiệu kia rồi…”
“Anh từng nhìn thấy kí hiệu hoa sen màu đen kia rồi sao?”
Dương Tuyết hỏi ngược lại.
Trên quần áo của hơn một trăm tên cổ sư đều có thêu một đóa hoa sen đen. Rất rõ ràng, đây là một loại kí hiệu nào đó.
Nó giống như một biểu tượng thanh kiếm Bách Diệp trên đạo bào của phái Võ Đang bọn họ.
Đoá hoa sen màu đen kia chính là biểu tượng cho một thế lực nào đó, nhưng Dương Tuyết và những người khác lại chưa từng nghe nói tới nó.
Lão Phong khẽ gật đầu, sau đó nói:
“Lúc trước, lúc tôi mới bái sư, gia nhập sư môn, thầy trò tôi có nhìn thấy kí hiệu này khi đi qua Nam Lăng.
(Nam Lăng 南岭: là một huyện thuộc địa cấp thành phố của Vu Hồ, tỉnh An Huy, Trung Quốc.)
Nhưng đó là một quả cầu lửa, một quả cầu lửa giống hệt như một đoá hoa sen màu đen.
Nhìn vẻ bề ngoài của nó, thì đúng là giống với hoa văn hoa sen đen trên quần áo của đám cổ sư kia y như đúc…”
Nghe đến đó, mọi người lại ngây ra.
“Ngọn lửa có hình hoa sen màu đen ư?”
Đây là cái quỷ gì, ngọn lửa còn có thể có hình hoa sen màu đen được à?
Mọi người đều ngơ ngác nhìn nhau, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chẳng ai hiểu đầu cua tai nheo ra sao cả.
Nhưng sau khi tôi nghe được mấy chữ “ngọn lửa có hình hoa sen màu đen”, trong lòng lại xuất hiện một cảm giác kỳ lạ.
(Ngọn lửa có hình hoa sen màu đen: Hắc Liên Hỏa)
Rất quen thuộc, nhưng tại sao tôi làm thế nào cũng không thể nhớ được?
Tôi cứ có cảm giác như bản thân mình đã nghe thấy từ này ở nơi nào đó rồi…
Nhưng cho dù tôi đã cố gắng tới mức nào, nhưng cũng chẳng thể nhớ ra được.
Lúc trước, vì để lấy được Thực Âm Cổ giải độc của Độc đạo trưởng, Mộ Dung Ngôn đã cho tôi một dấu ấn.
Sau khi dấu ấn này được kích hoạt, nó sẽ trở thành một ngọn lửa đen.
Sau khi ngọn lửa nọ xuất hiện, Hương Chúc Trương đã quỳ xuống tại chỗ, rồi gọi tôi một tiếng “Hắc liên sứ” (Sứ giả Hoa sen đen).
Chỉ là chuyện này đã bị xóa bỏ hoàn toàn từ lâu, sau lần tôi trở về từ Hồ Trọng Thuỷ.
Giờ phút này, sau khi mọi người nghe lão Phong nhắc tới ngọn lửa có hình hoa sen màu đen, đều cảm thấy nghi hoặc.
Trên mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ tò mò.
Nhưng lão Phong lại chẳng thèm nói rõ, chỉ nói rằng lúc ấy, cậu ấy cùng Độc đạo trưởng gặp được một con chuột yêu ăn thịt người ở Nam Lăng.
Họ đuổi theo con chuột yêu kia vào trong núi, rồi thầy trò họ đi lạc vào một hang động.
Kết quả là, hai người họ vừa xông vào đã nhìn thấy một luồng ánh sáng đen tỏa ra từ trong người con chuột yêu nọ.
Ngay sau đó, chuột yêu bị thiêu chết bởi một quả cầu lửa màu đen.
Mà quả cầu lửa kia cũng nhanh chóng hóa thành một bông hoa sen màu đen rất kỳ lạ…
Sự xuất hiện của hoa sen đen đã khiến cho cả lão Phong cùng Độc đạo trưởng kinh sợ.
Dưới khí tức của ngọn lửa đen kỳ lạ, lão Phong và Độc đạo trưởng đều cảm thấy như bị rơi vào trong động quỷ, cả người không thể nhúc nhích.
Mãi cho đến khi ngọn lửa màu đen kia cháy sạch, hoa sen biến mất, bọn họ mới trở lại bình thường.
Từ đó về sau, bông hoa sen màu đen kia đã để lại ấn tượng cực kỳ sâu sắc trong lòng hai thầy trò họ.
Chỉ là đã nhiều năm trôi qua, thầy trò họ chưa từng gặp lại bông hoa sen màu đen ấy, cũng không biết bông hoa sen màu đen rốt cuộc là thứ gì, tại sao nó lại có sức mạnh thần kỳ và kỳ lạ như vậy?
Nhưng hôm nay, lão Phong lại vô tình phát hiện ra.
Quần áo trên người đám cổ sư kia đều có thêu một đóa sen đen yêu dị.
Điều này khiến cho cậu ấy nhớ lại đoạn ký ức từ nhiều năm trước…
*****
Trong lúc nghỉ ngơi này, lão Phong đột nhiên kể lại một trải nghiệm mà cậu ấy đã trải qua từ nhiều năm trước.
Trong trải nghiệm ấy, thế mà lại trùng hợp có biểu tượng hoa sen đen giống với kí hiệu cậu ấy đã nhìn thấy hôm nay.
Điểm này khiến cho lão Phong cảm thấy kinh ngạc.
Đồng thời, cũng gợi lên sự nghi ngờ về lai lịch của đám cổ sư kia.
Tuy nhiên, hiện tại, không chỉ có một mình lão Phong cảm thấy nghi hoặc.
Mà tất cả chúng tôi có mặt tại đây cũng lộ rõ vẻ kinh ngạc và nghi ngờ.
Ngọn lửa có hình hoa sen màu đen xuất hiện từ nhiều năm trước, kí hiệu hoa sen đen chúng tôi thấy hôm nay…
Giữa hai thứ này, phải chăng có tồn tại một mối liên hệ nào ư?
Nếu thật sự như vậy, đóa sen kia đại diện cho thứ gì?
Còn nữa, ngọn lửa có hình hoa sen màu đen kia rốt cuộc là thứ gì?
Đám cổ sư kia thuộc thế lực nào?
Chúng xuất hiện vì mục đích gì chứ?