Lúc này, tôi đang tiến thẳng tới cảnh giới Đạo Vương đỉnh phong, rồi sắp đột phá lên cảnh giới Đạo Tông.
Nhưng thay vì cảm thấy vui vẻ, ngược lại, tôi bắt đầu trở nên sợ hãi.
Bởi vì công pháp này đã không còn chịu khống chế của tôi, cứ như thể nó tự có được suy nghĩ riêng và vẫn tự động thi triển.
Chuyện gì đang xảy ra vậy? Rốt cuộc cái quái gì đang diễn ra vậy?
Có lẽ, đây chính là lý do tại sao nó được các vị tiền bối và Phi Hồng chân nhân gọi là “Ma công” ư?
Trong đầu tôi đột ngột nảy sinh suy nghĩ như vậy.
Tuy nhiên, trận chiến vẫn đang diễn ra.
Dù thế nào đi nữa, chúng tôi cũng cần phải chiến đấu trước, còn lại để nói sau.
Thương đại nhân - thủ lĩnh của đám cổ sư, đã cảm nhận thấy áp lực tăng lên gấp đôi, nhất là sau khi phát hiện ra tu vi của tôi đang tăng lên một cách chóng mặt mà gã không tài nào hiểu được.
Dù tu vi của gã rất cao, nhưng lại bị thương nặng, cho nên không có cách nào thi triển hết được.
Bây giờ sức mạnh của tôi lại tăng lên, gã dùng hết sức cũng chẳng thể ngăn cản nổi, điều này khiến gã gặp rất nhiều khó khăn.
Bỗng nhiên, nồng độ Hoả Thiên Khí trong cơ thể tôi đã tăng vọt tới mức 10%.
Cũng chính vào lúc này, tu vi trên người tôi đã tiến thẳng lên cảnh giới Đạo Tông.
Cho đến lúc này, Hoả Thiên Khí mới tự động ngừng vận hành, một lần nữa chịu sự điều khiển của tôi.
Tôi vẫn còn sợ hãi, đây thực sự là một loại công pháp có thể tự động kích hoạt.
Thế mà trước đây, tôi lại hoàn toàn chẳng hay biết gì cả.
Tuy nhiên, sức mạnh của tôi đã được cải thiện rất nhiều.
Bây giờ tôi không quan tâm đến bất cứ điều gì khác, loại bỏ tên cổ sư kia trước rồi hãy nói.
Tôi nhìn chằm chằm vào gã, gầm lên một tiếng, giơ kiếm lên và tiếp tục ép sát gã.
Thương đại nhân đã dốc toàn lực để chống cự, nhưng lại bị một kiếm của tôi hất ngã, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Hơn nữa, còn bị tấn công bởi Hoả Thiên Công cường đại, khiến cho gã phải phun ra một ngụm máu tươi.
Vài tên cổ sư bảo vệ gã vội chạy tới bên cạnh, hét lên: “Thương đại nhân”.
Mà tôi, vẫn tiếp tục tấn công về phía gã.
Những cổ sư đó điều khiển côn trùng tấn công tôi, hòng cố gắng đẩy lùi đòn tấn công của tôi.
Nhưng lúc này tôi đã đạt tới cảnh giới Đạo Tông, cương khí hộ thể đã được thực chất hoá.
Trừ phi là loại cổ trùng đặc biệt, còn cổ trùng bình thường căn bản chẳng thể tới gần người tôi.
Thanh trường kiếm trong tay tôi không ngừng chém ra, tiếng kiếm khí bùng nổ “Ầm ầm ầm” vang lên không ngớt, bày côn trùng chết vô số kể.
Vài tên cổ sư đã bị tôi chém chết ngay tại chỗ.
Tên Thương đại nhân cầm đầu đám này thấy không một ai có thể ngăn cản được tôi.
Mà tôi lại cứ nhắm thẳng vào gã, gã đã sợ tới mức mặt mày tái mét.
“Mau, mau ngăn tên này lại, ngăn tên này lại…”
*****
Tên thủ lĩnh cổ sư này đã hoàn toàn sợ hãi.
Giờ phút này, gã cảm nhận được sự áp bức của cảnh giới Đạo Tông, trong lúc nhất thời gã như thấy mình bị rơi vào hầm băng vậy.
Gã không muốn chết trong tay tôi, gã mới chỉ được giáo chủ coi trong mà thôi.
Gã vừa mới nhìn thoáng qua tầm nhìn vĩ đại về việc thanh lọc thế giới loài người, và trong lòng gã hiện giờ, cũng tồn tại một mục tiêu cao cả.
Nếu bắt gã chết ở nơi này, sao gã có thể cam tâm?
Bởi vậy, tên được gọi là Thương đại nhân này không ngừng hét lên với đám cổ sư xung quanh, ra lệnh cho chúng ngăn tôi lại.
Nhưng mấy tên lâu la này sao có thể trở thành đối thủ của tôi đây?
Càng điên cuồng kích hoạt Hoả Thiên Công, Hoả Thiên Công lại càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Giờ khắc này, tu vi của tôi đã lên tới cảnh giới Đạo Tông, đương nhiên tôi không còn sợ bất kỳ kẻ nào.
Cả người tôi được đạo khí màu đỏ sậm vây quanh, giống như sát thần.
Thấy có một tên cổ sư lâu la đánh úp lại, tôi cũng vung một kiếm lên.
“Vèo” một tiếng, ánh kiếm chợt loé, một luồng kiếm khí nhanh chóng bắn ra.
Tên cổ sư đang xông về phía tôi lập tức bị kiếm khí xuyên thủng người, chết ngay tại chỗ.
Đồng thời, tôi cũng lao nhanh về phía trước, không ngừng tiến tới gần tên thủ lĩnh cổ sư kia.
Nếu tôi giết chết gã, cả đám cổ sư này sẽ như rắn mắt đầu.
Như vậy, cơ hội sống sót của cả nhóm chúng tôi sẽ trở nên lớn hơn, thậm chí còn có thể chuyển bại thành thắng.
Tên thủ lĩnh cổ sư lúc này đang không ngừng lùi lại phía sau.
Trong miệng gã cũng liên tục la hét, ra lệnh cho đám tay sai ngăn tôi lại.
Nhưng tôi quá mạnh, chẳng có tên nào ngăn cản nổi.
Gã dự cảm được điều chẳng lành, bên trong ánh mắt lộ rõ vẻ tuyệt vọng.
Sống chết đã ở ngay trước mắt, nhưng tên này lại đột nhiên nghiến răng một cái, dường như đã đưa ra quyết định nào đó.
Ngay sau đó, chỉ thấy hai tay gã hợp lại, không ngừng kết thủ ấn.
Tuy rằng tôi không biết gã đang cái làm gì, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không cho phép gã thực hiện được.
Có trời mới biết, có phải tên khốn này lại chuẩn bị moi ra loại cổ trùng nào lợi hại nữa hay không.
Cả người tôi run lên, một cỗ đạo khí cường thế bộc phát.
Hoả Thiên Công cuồn cuộn nghiền áp bốn phía, khí tức màu đỏ sậm khiến cho người ta thấy mà tê dại cả da đầu.
Giống như hơi nước màu máu bốc lên từ cơ thể tôi.
Mấy tên cổ sư và vài con cổ trùng xung quanh đang lao về phía tôi.
Kết quả, dưới tình huống đạo khí toàn thân tôi bùng phát, đám cổ trùng lập tức bị nổ banh xác, còn mấy tên cổ sư thì bị dư trấn của vụ nổ quét ngã trên đất, miệng phun máu tươi.