Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2146

Chương 2146 Chương 2146

Khi chúng tôi đến cầu thang, tôi cùng lão Phong lại chắp tay, nói:

“Không biết tiền bối gọi hai người chúng tôi ra đây có chuyện gì?”

Lôi Minh tiền bối mỉm cười:

“Đinh Phàm, Phong Tuyết Hàn. Trên người hai cậu có rất nhiều bí mật!”

Tôi và lão Phong đều sửng sốt, ông ấy có ý gì đây?

Bí mật của hai chúng tôi thì có liên quan gì đến ông ấy chứ?

Đừng tưởng rằng bản thân mình là tiền bối, thì muốn ép chúng tôi nói ra nhé.

Tuy trong lòng tôi đang bối rối, nhưng không lên tiếng.

Lôi Minh chân nhân ngừng một chút, sau đó tiếp tục lên tiếng:

“Tôi biết rất rõ về việc ở thung lũng Hắc ám.

Những người lãnh đạo của Đạo môn cũng đã biết tới sự tồn tại của các cậu.

Sau khi Đại hội Đạo môn kết thúc, chúng tôi còn phát hiện ra, người của Hải Vực đang theo dõi các cậu…”

Hải Vực?

Hai người chúng tôi đều sửng sốt, có chút bối rối.

Lúc này đây, tôi không còn giữ im lặng nữa, mà nói thẳng không hề cố kỵ:

“Tiền bối, xin ngài hãy nói thẳng vào vấn đề.”

Ông ấy cứ úp úp mở mở như vậy, tôi nghe mà thấy mệt mỏi thay, cảm thấy không thể hiểu nổi.

Lôi Minh chân nhân chỉ mỉm cười:

“Dù sao thì, lúc này bần đạo cũng phải cảm ơn các cậu rất nhiều.

Nếu không, 72 đệ tử trong phái Cản Thi của tôi, có khả năng sẽ chẳng còn một người nào sống sót.

Đồng thời, bần đạo cũng muốn hỏi thăm một chút.

Nhện Quỷ tới từ dị vực kia, rốt cuộc là thứ gì?

Hai người các cậu có thể cùng nhau chiến đấu chạy ra khỏi thung lũng Hắc Ám, chẳng lẽ không thể đối phó được với yêu quái Nhện Quỷ kia sao?

Còn có cả chuyện về Hải Vực nữa!”

Lôi Minh chân nhân cũng nằm trong ban lãnh đạo của Đạo Minh, cho nên chúng tôi cũng không quá ngạc nhiên khi ông ấy biết được rõ ràng, tỉ mỉ về trận chiến ở thung lũng Hắc Ám.

Nhưng ông ấy có biết, để có thể thoát ra khỏi vòng vây tại thung lũng Hắc Ám, chúng tôi đã may mắn cỡ nào hay không.

Trong thông tin gửi về Đạo Minh, có liên quan tới những ai?

Hơn nữa, nhân vật lớn mà tôi mời tới đều chẳng phải diễn vai quần chúng gì.

Không đến lúc bất đắc dĩ, chỉ còn một đường để sống, tôi đâu thể tùy tiện triệu hồi họ?

Còn về chuyện của Hải Vực ư, hiện tại tôi cũng đang ngây ngốc đây! Ông ấy còn hỏi chúng tôi.

Tôi mỉm cười cay đắng:

“Tiền bối, chúng tôi có thể trời khỏi thung lũng Hắc Ám chỉ là do may mắn thôi, cũng là thoát khỏi cái chết trong gang tấc.

Còn về phần ả Nhện Quỷ tới từ dị vực kia, vô cùng lợi hại.

Đến cả những con nhện con do ả ta sinh ra cũng mạnh không kém, vừa nở đã có được sức chiến đấu ngang tầm đạo sĩ có tu vi ở bậc Đạo Quân trung kỳ đến Đạo Vương sơ kỳ rồi.

Mà số lượng của chúng lên tới mấy chục con.

Hơn nữa, ả Nhện Quỷ có thể mê hoặc lòng người, vô cùng xảo quyệt.

Nhưng hiện tại, chúng tôi đã tìm được ra điểm dừng chân của ả.

Nếu lần này tiền bối chịu ra tay giúp đỡ, tất nhiên sẽ diệt được ả yêu quái này.”

Lôi Minh chân nhân nghe thấy tôi nói như vậy, sắc mặt cũng nghiêm lại.

Chỉ là một Nhện Quỷ con còn chưa trưởng thành mà đã lợi hại tới như vậy.

Nếu ả Nhện Quỷ mẹ kia thực sự ra tay, còn có thể mạnh tới đâu?

Ông ấy trầm tư mất một lúc, cuối cùng cũng gật đầu:

“Được! Lần này, bần đạo sẽ đi cùng các cậu một chuyến, tới gặp loài Nhện Quỷ dị vực kia.

Đồng thời, cũng tiêu diệt sạch đám cổ sư yêu tà xung quanh đây…”

Nghe được lời này của Lôi Minh chân nhân, trong lòng tôi ít nhiều gì cũng có vui mừng.

Được vị ông lớn này ra tay giúp đỡ, như vậy, việc tiêu diệt Nhện Quỷ của chúng tôi sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Chỉ là ngay sau đó, lão Phong lại đột nhiên hỏi một câu:

“Tiền bối, chúng tôi hoàn toàn không hề biết về Hải Vực mà ngài vừa nhắc tới.

Tôi muốn hỏi một câu, Hải Vực là cái gì?”

Lôi Minh chân nhân bị lão Phong hỏi một câu như vậy, lập tức sửng sốt.

Ông ấy còn dùng ánh mắt hoài nghi nhìn lão Phong, rồi lại quay sang nhìn tôi.

Cả hai chúng tôi đều có vẻ bối rối, chúng tôi thực sự không biết Hải Vực là gì.

Sau khi cơn ngạc nhiên qua đi, phải mất tầm giây sau, tiền bối mới hỏi lại:

“Các cậu cũng không biết sao?”

Lão Phong và tôi lắc đầu: “Vãn bối không biết!”

“Ồ! Thế thì không đúng rồi, khi chúng tôi bắt được tên kia, rõ ràng tên kia nói là có quen các cậu.

Còn nói muốn đưa cậu (lão Phong) trở về!”

Lôi Minh chân nhân tiếp tục nói, vừa nói vừa nhìn lão Phong.

Nhưng lão Phong hoàn toàn chẳng biết gì cả, dẫu vậy, cậu ấy cũng lơ mơ đoán ra gì đó.

“Tiền bối, ngài có thể kể lại rõ ràng hơn một chút không?

Mọi người bắt được ai? Có phải gã đến từ vùng biển hay không?

Hơn nữa, có phải tên kia cũng có một dấu ấn như thế này?”

Nói xong, lão Phong vội vội vàng vàng lấy ra một chiếc phi tiêu từ trong túi áo.

Đó là phi tiêu Phi Ngư Kim mà tôi đã nhìn thấy trong Đại hội Đạo môn.

Lôi Minh chân nhân vừa nhìn thấy chiếc phi tiêu Phi Ngư Kim này liền gật đầu:

“Đúng rồi, trên người tên kia đúng là có thứ này.”

Sắc mặt lão Phong khẽ biến: “Quả nhiên, quả nhiên là bọn họ.”

Sau khi lão Phong thì thầm hai câu đó, cậu ấy lại hỏi Lôi Minh tiền bối:

“Tiền bối, người nọ có lai lịch thế nào?

Hiện người nọ đang ở đâu?

Còn nữa, Hải Vực là cái gì?”

Lôi Minh chân nhân cảm thấy rất kỳ lạ.

Người bị bí mật bắt giữ kia rõ ràng nói là mình quen Phong Tuyết Hàn, cũng tuyên bố muốn đưa Phong Tuyết Hàn trở về Hải Vực.

Lôi Minh chân nhân cho rằng, Phong Tuyết Hàn tới từ Hải Vực.

Bình Luận (0)
Comment