Chẳng lẽ còn đáng kiêng kị hơn cả trận đại chiến 30 năm trước, Lục vực và phong ấn hay sao?
Lòng tôi nghĩ như vậy, nhưng trong miệng lại nói:
“Tiền bối, tôi biết đây là một điều cấm kỵ.
Nhưng mà, tôi thực sự rất muốn hiểu rõ về nó!”
Nhưng Lôi Minh chân nhân lại nhìn tôi một cái thật sâu, nhíu mày:
“Nếu đã biết, vậy cậu còn hỏi ư?
Có một số việc, không biết là tốt nhất.
Mọi người mau ăn đi…”
Giọng điệu của Lôi Minh chân nhân rất kiên quyết, cũng đã trực tiếp chuyển đề tài, gần như không cho tôi cơ hội nói thêm một chữ.
Cảnh ấy đã làm cho nhiều người có mặt ở đây sinh nghi.
“Quỷ Triều” này rốt cuộc là dạng tồn tại thế nào?
Đến cả những người cường đại như Lôi Minh chân nhân, Liệt Hỏa chân nhân, Phi Hồng chân nhân và những người khác, đều phải kiêng kị và sợ hãi như thế?
Tôi biết, có hỏi lại cũng chẳng còn ích gì nữa.
Lôi Minh chân nhân cũng sẽ im lặng giống như hai vị tiền bối trước đó, sẽ không thể cậy nổi một chữ.
Tôi âm thầm thở dài, không tiếp tục truy hỏi nữa.
Thay vào đó, tôi từ từ ăn từng miếng mì đã lạnh ngắt.
Nhưng trong đầu tôi, lại có rất nhiều, rất nhiều câu hỏi khác.
Ví dụ như trận chiến với Lục vực mà tiền bối vừa mới nhắc tới.
Đó rốt cuộc là trận chiến như thế nào?
Thứ được gọi là “Cánh cửa Ma Quốc” và phong ấn kia đang ở nơi nào?
Vì sao yêu ma từ Lục vực lại muốn xâm chiếm thế giới của chúng tôi.
Chẳng lẽ, chỉ đơn giản là một sự xâm nhập thôi sao?
Hay là, hết thảy những điều này đều là một nhân quả nào đó?
Đương nhiên, đây đều chỉ là phỏng đoán của riêng tôi.
Tình hình thực sự thế nào thì tôi không có cách nào biết được.
Có lẽ, điều này có liên quan đến năng lực hiện tại của tôi.
Sau cùng, chỉ khi tôi đạt được tới một năng lực nhất định, thì mới có thể tiếp xúc và có tư cách biết được một số chuyện nào đó.
Cũng giống như những người bình thường, họ sẽ vĩnh viễn không thể nào biết được, trên thế giới này còn có những chuyện kỳ lạ và thần kỳ như vậy.
Trên thế giới này, còn tồn tại những nhóm người trừ tà lang thang trong bóng tối, lưu lạc giữa hai giới âm dương.
Tôi ăn rất nhanh, chẳng mấy chốc mà đã “dọn sạch” bát mì.
Tiếp theo, chúng tôi không còn nơi nào để đi.
Vì thề liền đơi ở đầu thị trấn nhỏ, Lôi Minh chân nhân thì ngồi khoanh chân một chỗ, nhắm mắt dưỡng thần.
Mấy đệ tử còn lại của Tấn Tiệp Môn thì cả mặt đượm vẻ ưu sầu, chẳng nói lời nào.
Hai người Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh thì thầm to nhỏ.
Hồ Mỹ hóa thành dáng vẻ hồ ly, nằm ngủ ở một góc.
Lý Đông Lôi thì ngồi thoải mái nói chuyện phiếm với Tử U.
Đến nỗi tôi cùng lão Phong, đều yên lặng hút thuốc.
Mãi một lúc lâu sau, lão Phong mới nói với tôi:
“Lão Đinh, tôi đang nghĩ, liệu có phải chúng ta đã bị cuốn vào một cuộc chiến vì muôn dân hay không?”
Lão Phong đột nhiên thốt ra một câu như vậy, làm cho tôi phải sửng sốt một chút: “Vì sao cậu lại nói như vậy?”
Lão Phong lại thản nhiên cười:
“Để tôi phân tích một chút, hiện tại có ba thế lực tà giáo đang làm hại người dân.
Cái này thì cậu đều đã biết rồi, lần lượt là: Mắt Quỷ, Nhật Nguyệt vè tà giáo Hắc Liên gì đó mà chúng ta mới gặp mấy hôm trước.
Nhưng sau khi trải qua chuyện của ả Nhện Quỷ kia, tôi mới phát hiện ra một điều.
Hoá ra vào 30 năm trước, Đạo môn đã xuất hiện một trận chiến vì nhân dân rồi.
Họ cũng đã phong ấn được cánh cửa Ma Quốc gì đó kia.
Tuy nhiên nhìn biểu tình Lôi Minh tiền bối lúc trước, tôi nghĩ, trận chiến 30 năm trước cũng không hề gột sạch được đám yêu tà.
Hiện giờ, đám tro tàn kia lại muốn bốc cháy trở lại.
Theo tôi suy đoán, nói không chừng dư nghiệt của chúng đang trà trộn vào tà giáo nào đó.
Hoặc không thì cũng đang khống chế một tà giáo nào đó, theo cách trực tiếp hoặc gián tiếp.
Nếu suy nghĩ theo cách này…
Cậu nói thử xem, có phải chúng ta đã bị quấn vào một trận chiến vì trăm dân hay không?”
Lão Phong chậm rãi nói, trong giọng điệu còn xen lẫn sự trêu chọc.
Tất cả những gì mà cậu ấy phỏng đoán, cũng không có chứng cứ rõ ràng.
Nhưng sau khi tôi nghe lão Phong nói như vậy, cảm thấy cũng không phải không có lý.
Hiện tại, sự tồn tại của đám Mắt Quỷ, Nhật Nguyệt, Hắc Liên thực sự có thể là sự tiếp nối của thế lực tà ác trước đây.
Nếu lấy lời nói của lão Phong làm tiền đề, vậy thì mấy thế lực tà giáo này đang tìm kiếm một thứ gì đó, và đã tìm ra được phong ấn kia.
Mẹ nó, chúng còn muốn phá giải phong ấn ấy, đúng là một đám không cần mạng. Chờ tới lúc ấy, thực sự sẽ xảy ra cảnh tượng sinh linh đồ thán.
(Sinh linh đồ thán 生灵涂炭: câu này có nghĩa tương tự như “Trăm họ lầm than”, hiểu nôm na là vạn vật trên thế giới sẽ rơi vào khốn khổ tột cùng.)
Nếu là như vậy, chúng tôi quả thực đã bị quấn vào một trận chiến vì trăm dân rồi.
Nếu khi còn sống, mà chúng tôi không thể loại bỏ những tà giáo này, hoặc ngăn cản âm mưu của bọn chúng, chỉ sợ nhân loại sẽ gặp phải đại nạn.
Đương nhiên, đây đều là giả thiết.
Cũng không thể loại trừ khả năng, rằng những tà giáo này chính là thế lực sẽ tiêu diệt giáo phái của chúng tôi.
Chúng không những muốn tiêu diệt toàn bộ chính phái.
Mà còn cõng rắn cắn gà nhà, phá huỷ toàn bộ nhân gian này.
Có một điểm vẫn đáng được nghiên cứu thêm.
Đó chính là cái tròng mắt được gọi là Mắt Thánh của tà giáo Mắt Quỷ.
Trọng trận quyết chiến cuối cùng tại núi Lang Nha, thứ này đã từng xuất hiện một lần.
Con ngươi kia có được năng lực rất đặc biệt, và cũng tuyên bố nó tới từ “Thâm Uyên” gì đó.