Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2194

Chương 2194 Chương 2194

Sau khi nói vài câu khách sao, Dương Tấn dẫn theo vài vị đệ tử khác của Võ Đang rời đi.

Một mình Dương Tuyết đã bước vào Ngọc Hư Cung để báo cáo.

Tôi, lão Phong cùng với Ngô Hưng Long thì đứng chờ ở bên ngoài.

Không bao lâu sau, Dương Tuyết đã đi ra.

Trông cô ấy rất vui vẻ, còn nhảy chân sáo giống hệt một cô gái nhỏ.

Sau đó, cô ấy và Ngô Hưng Long đã dẫn tôi cùng với lão Phong đi đến chỗ quản sự để mượn một phòng cho khách.

Kết quả, vừa tới chỗ này, chúng tôi lại gặp được đại đệ tử Dương Tấn của phái Võ Đang.

Bởi vì không có khách bên ngoài nên Dương Tấn cũng rất lịch sự.

Anh ta đã nói chuyện với người quản sự, trực tiếp đặt cách cho tôi và lão Phong ở trong một tiểu viện cho khách.

Tôi rất biết ơn với tấm thịnh tình và hành động giúp đỡ này của Dương Tấn.

Nhưng bản thân Dương Tấn là đại sư huynh của một môn phái, nên có rất nhiều chuyện phải làm, chẳng có thời gian mà nói nhiều với chúng tôi.

Anh ta chỉ nói buổi tối sẽ uống cùng với chúng tôi một chén rượu nhạt, còn hiện tại chúng tôi cứ về phòng dành cho khách để nghỉ ngơi.

Đối với sự lịch sự của Dương Tấn, cả tôi cùng lão Phong đều khá cảm kích.

Hai chúng tôi chỉ là những tán tu vô danh, nếu tới các tông môn đại phái thế này, cũng chỉ có thể ở trong những căn phòng khách nho nhỏ mà thôi.

Đây đã là quy định bất thành văn rồi.

Nay chúng tôi lại tự nhiên nhận được đãi ngộ như vậy tại một môn phái lớn, tất thảy đều nhờ các đệ tử như Dương Tấn, tất nhiên là phải vui rồi.

Khi tới tiểu viện, tôi đã nhìn qua một lượt.

Quang cảnh không tồi, bên trong sân còn có một gốc tùng rất lớn, thậm chí còn có cả một ao cá nữa.

Trong ao có nuôi mấy con cá vàng nhỏ, khung cảnh trông rất trang nhã, thoáng mát.

Trong phòng có hai chiếc giường đơn, chăn đệm gì đó đều rất sạch sẽ, còn có rất nhiều thiết bị điện hiện đại như tủ lạnh, TV, …

Chúng tôi cất hành lý cửa mình, rồi nghỉ ngơi trong phòng một lát.

Ngô Hưng Long và Dương Tuyết cũng giới thiệu cho chúng tôi từ trong ra ngoài.

Mọi thứ đều được sắp xếp hợp lý...

Sau khi Dương Tuyết sắp xếp mọi thứ cho hai người chúng tôi đâu vào đấy, cô ấy cũng quay về phòng mình để nghi ngờ.

Ngô Hưng Long cũng phải rời đi, vì có chuyện quan trọng của riêng mình.

Trước khi đi họ còn dặn chúng tôi cứ ở trong phòng nghỉ ngơi một lúc.

Tới giờ cơm tối, mọi người sẽ cùng nhau tới nhà ăn.

Tôi và lão Phong gật gật đầu, sau khi tiễn hai người họ ra cửa, liền quay trở về phòng nghỉ ngơi.

Tuy nhiên tôi và lão Phong vừa đặt lưng xuống chưa được mấy phút, ngoài cửa phòng đã vang lên tiếng đập cửa.

“Thịch thịch thịch”, lực gõ hơi mạnh.

Chúng tôi cũng không biết là ai, nhưng chẳng nghĩ nhiều, tại đất của phái Võ Đang, hai chúng tôi cũng không sợ gặp phải nguy hiểm.

Tôi không hề nghĩ ngợi, liền đứng dậy đi mở cửa phòng.

Nhưng cánh cửa phòng vừa mở ra, tôi đã nhìn thấy bên ngoài có bảy, tám người đang đứng.

Dẫn đầu nhóm người này là một người đàn ông trông có vẻ thô lỗ.

Tôi không quen biết bọn họ, vì thế liền cất lời hỏi: “Các vị tìm ai?”

Nhưng tôi vừa dứt lời, người đàn ông dẫn đầu trông khá thô lỗ kia liền mở miệng:

“Thật ngại quá, mở nhầm phòng rồi.

Đây là phòng cao cấp, chỉ có những nhân vật quan trọng mới có thể vào ở.

Căn phòng này cần phải bỏ trống. Xin hai vị vui lòng chuyển đến phòng khách bình thường ở phía bên kia.”

Đương nhiên chúng tôi biết đây là phòng cao cấp, hơn nữa chỉ dành cho khách quý.

Tuy nhiên căn phòng này, do đích thân đại sư huynh Dương Tấn phái Võ Đang mượn cho chúng tôi, tên nhóc này là ai chứ?

Tôi lập tức nhíu mày, dùng vẻ mặt hoài nghi hỏi lại:

“Căn phòng này là đại sư huynh Dương Tấn của phái Võ Đang mở cho chúng tôi, không biết các vị là ai?”

Cùng lúc đó, lão Phong cũng đi ra ngoài, đứng ngay bên cạnh tôi.

Nhưng nào ngờ, tôi chỉ vừa mới dứt lời, một tên nhóc đứng ở góc đã gào lên:

“Thằng nhãi con, đây là nhị sư huynh của phái Võ Đang chúng tao, Tả Bào Hao.”

“Tả Bào Hao?”

Tôi ngẩn người ra, hình như trước kia tôi có nghe Dương Tuyết nhắc tới người này rồi, hình như cô ấy có một người nhị sư huynh, tên là Bào Hao gì đó.

Dương Tuyết còn nói quan hệ giữa hai người họ không tốt, khi còn nhỏ người kia thường xuyên bắt nạt cô ấy, đều là đại sư huynh Dương Tấn và ngũ sư huynh Ngô Hưng Long phải ra mặt giúp đỡ Dương Tuyết.

Chẳng lẽ người nọ chính là thằng nhóc đang đứng trước mặt tôi đây?

Vì còn mải nghĩ nên tạm thời tôi chưa đáp lại lời của bọn họ.

Nhưng tên cầm đầu trông thô lỗ Tả Bào Hao kia lại trực tiếp mở miệng:

“Hiện tại đã biết thân phận của tao rồi chứ! Thằng nhãi Dương Tấn kia không phụ trách mảng nội vụ trong phái, phòng khách tại đây do Tả Bào Hao tao quản lý.

Hơn nữa, với thân phận của hai người chúng mày, chỉ sợ đến tư cách vào ở trong phòng khách cao cấp còn chẳng có đâu?”

Khi nói ra những lời này, thái độ của tên này chứa đầy sự khinh thường dành cho Dương Tấn.

Hơn nữa, anh ta cũng có chút miệt thị hai người chúng tôi.

Quan trọng hơn là chúng tôi đều đã chuyển vào đây ở rồi, tên này còn đột nhiên bảo chúng tôi dọn ra, đây không phải là khinh người quá đáng sao?

Hơn nữa, người mở phòng này cho chúng tôi chính là đại sư huynh của các người đấy.

Bây giờ một tên nhị sư huynh như anh lại chạy tới đây, bắt chúng tôi phải dọn ra ngay.

Còn nói ra những lời hùng hổ doạ người như vậy, làm sao tôi và lão Phong có thể thoải mái trước sự khinh thường như thế?

Bình Luận (0)
Comment