Thi Muội (Dịch Full)

Chương 2196

Chương 2196 Chương 2196

Tả Bào Hao liếc mắt nhìn tôi một cái, trên mặt vẫn hiện vẻ khinh thường.

“Có gan thì đến đây đi!

Nếu thua, hai người chúng mày cút khỏi phái Võ Đang cho tao.”

Nói đoạn, anh ta hừ lạnh một tiếng, trực tiếp rút lui vào trong sân nhỏ.

Tôi cũng chẳng nhiều lời, trực tiếp đáp trả một câu: “Được!”

Nói xong, tôi cũng nhanh chóng đuổi theo anh ta.

Tả Bào Hao dẫn theo mấy tên đồng bọn của mình, hiện đang lần lượt lui sang hai bên.

Ở trong mắt đám này, tôi căn bản không có khả năng đánh bại Tả Bào Hao, thậm chí còn có thể bị nhị sư huynh của chúng đánh thành đầu heo.

“Nhị sư huynh cố lên!”

“Nhị sư huynh uy vũ!”

“Nhị sư huynh đánh chết tên này đi…”

“…”

Mấy tên đệ tử Võ Đang cũng nhiệt tình cổ vũ.

Lão Phong cũng đứng ở bên cạnh, chỉ nhẹ nhàng châm một điếu thuốc, vẻ mặt hết sức bình tĩnh.

Nhưng trong lòng cậu ấy thì đang nghĩ: Nói đùa, đánh nhau cùng với thằng nhóc Đinh Phàm, còn không phải là tự tìm khổ sao?

Tả Bào Hao vặn cổ vài cái, tạo ra những tiếng “rắc rắc”.

Lúc này, anh ta cười lạnh, nói: “Thằng nhãi ranh, đừng nói là tao bắt nạt mày. Ông đây nhường mày ba chiêu trước…”

Nghe được lời này, tôi không khỏi bật cười.

Nhường tôi ba chiêu à? Thế thì con mẹ nó, tôi phải đánh anh đến nỗi mẹ anh còn nhận không ra anh rồi.

“Anh chắc chưa?” Tôi hỏi lại một câu.

Kết quả, không chờ Tả Bào Hao đáp lời, mấy tên đệ tử Võ Đang ở bên cạnh lại kích động, không ngừng gào hét inh ỏi.

“Mẹ mày, bị điếc đấy à?”

“Anh Tả nhường mày ba chiêu, chỉ đơn giản vì không muốn mày thua quá thê thảm thôi.”

“Đừng nói ba chiêu, nhị sư huynh tao chỉ dùng một bàn tay cũng có thể đè chết mày rồi…”

“Đánh mày cũng chẳng khác gì đánh một con gà nhỏ…”

“…”

Đám đệ tử Võ Đang này không ngừng hạ bệ tôi, đồng loạt nịnh bợ Tả Bào Hao.

Tả Bào Hao ghi nhớ hết trong lòng, chỉ cảm thấy cả người sảng khoái, rất có mặt mũi.

“Không sai, nhường mày ba chiêu!”

Tả Bào Hao lại xác định lần nữa, còn tôi chỉ âm thầm lắc đầu.

Thật là ngông cuồng.

Nếu đối phương đã kiêu ngạo như vậy, nếu tôi đây không giúp mặt anh ta có thêm chút màu sắc, quả thật là có lỗi với đám nhãi ranh này.

Ngay sau đó, tôi dựa theo quy tắc của Đạo môn, ôm quyền tượng trưng với tên kia.

Rồi thình lình vận khí.

Hoả Thiên Công trong người tôi đã điên cuồng kích hoạt chỉ trong vài giây ngắn ngủi.

Trong một khoảng thời gian ngắn, một luồng đạo khí mãnh liệt trào ra ngoài.

Chỉ nghe “Oanh” một tiếng, đạo khí trong người tôi dường như hóa thành sóng biển, không ngừng kích động.

Từng đợt sóng cứ thế lao thẳng về phía Tả Bào Hao.

Một giây trước, trên mặt tên Tả Bào Hao còn tràn đầy tự tin.

Nhưng chỉ một giây sau, sắc mặt anh ta đã cứng đờ lại, trông mặt Tả Bào Hao lúc này đã sắp biến thành màu gan heo, cứ y như mới ăn phải chuột chết vậy.

Anh ta biết, mẹ kiếp, anh ta khinh địch rồi.

Đạo khí bùng nổ mạnh mẽ như vậy, tu vi này tất nhiên cũng phải từ bậc Đạo Vương trở lên.

Đám đệ tử Võ Đang ở xung quanh cũng vậy, mặt lập tức đổi sắc, bị đạo khí cường đại áp đảo.

Chúng chỉ có thể lùi ra sau theo bản năng.

Trong mắt mỗi tên đều ngập tràn sự ngạc nhiên và không thể tin nổi.

Người kia là ai? Chỉ xuất ra một luồng đạo khí đơn giản mà có thể mạnh mẽ được như thế ư?

Tôi nhìn vẻ mặt như màu gan heo của Tả Bào Hao, không nói gì, chỉ di chuyển chân, tiến thẳng về phía trước.

Con người của Tả Bào Hao bỗng nhiên co rút lại, hít ngược một ngụm khí lạnh.

Sao anh ta dám có chút chậm trễ nào? Định nhanh chóng kết ấn, muốn thi triển đạo pháp ngăn cản tôi.

Nhưng trong giây lát, anh ta lại nghĩ đến vừa rồi chính mình là kẻ đã mạnh miệng.

Anh ta nói sẽ nhường tôi ba chiêu, bây giờ, nếu anh ta sử dụng đạo pháp chống cự, chính là tự tát vào mặt mình.

Vì mặt mũi mà bấy lâu nay anh ta luôn tự hào, Tả Bào Hao quyết định từ bỏ.

Anh ta nghiến răng một cái, quyết định mạnh mẽ chống cự và né tránh đến cùng.

Nhưng cái sân nhỏ này thì có bao lớn chứ? Có chỗ cho anh ta né tránh sao?

Tốc độ của tôi rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đi tới trước mặt anh ta.

Không có cách nào khác, Tả Bào Hao chỉ có thể nâng tay lên, bày ra tư thế đỡ đòn theo bản năng.

Mà tôi, lại không có chút kiêng nể nào.

Nếu không giúp tên này mở mang tầm mắt một chút, anh ta sẽ thực sự nghĩ rằng chúng tôi là quả hồng mềm.

Vì thế tôi đánh một chưởng ra, mang theo luồng đạo khí mạnh mẽ.

Chỉ nghe thấy một tiếng “Phanh” rất lớn, đạo khí bùng nổ.

Một chưởng này của tôi, đã đánh thẳng vào hai cánh tay đang cố che chắn trước ngực của Tả Bào Hao.

Đạo khí cuồn cuộn nhanh chóng trút xuống người anh ta.

Giờ phút này, Tả Bào Hao như vừa mới bị một chiếc xe tải lớn tông phải.

Cả người không thể đứng vững được nữa, bị hất bay ngược ra phía sau, chỉ để lại một tiếng “oang” vang dội.

Rồi chỉ nghe một tiếng “bịch” trầm vang, cả người Tả Bào Hao nện mạnh vào bức tường phía sau.

Bởi vì một chưởng này có lực rất lớn, ngay cả bức tường phía sau lưng tên nhị sư huynh kia cũng bị đập lõm xuống, để lộ ra vô số vết nứt.

*****

Một chưởng này đã hội tụ tất cả sức mạnh từ tu vi của tôi.

Phải biết rằng, cho dù tôi không sử dụng tới Hoả Thiên Công hay linh thạch, thì tu vi binh thường của tôi cũng đã rất khủng khiếp rồi.

Lúc trước, Phi Hồng chân nhân, Liệt Hỏa chân nhân còn lợi dụng Hỏa Thiên Công để mở thêm dung lượng đan điền cho tôi, giúp linh lực trong cơ thể tôi càng tinh khiết hơn.

Bình Luận (0)
Comment