Cậu ấy cũng không nói gì cả, mà xoay người, trực tiếp trở về phòng.
Tôi nghiêng đầu, châm lửa.
Sau khi rít một ngụm thuốc thật sâu, đem tất cả sự khó chịu vừa rồi biến thành khói thuốc, rồi phun ra.
Trở lại phòng, cả hai chúng tôi cũng chẳng để ý đến chuyện vừa rồi.
Mà tiếp tục làm biếng, nằm ở trong phòng để nghỉ ngơi.
Qua hai tiếng đồng hồ sau, đã tới giờ ăn cơm rồi.
Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng của Ngô Hưng Long truyền tới từ bên ngoài: “Chết tiệt, sao tường lại bị nứt ra thế này?”
Ngay sau đó, một loạt tiếng gõ cửa “Thịch thịch thịch” đã vang lên.
“Anh Đinh, anh Phong, đi ăn cơm thôi!”
Nghe đến đó, tôi và lão Phong mới từ từ bò ra khỏi giường,
Sau đó, tôi đi vào một góc phòng, bắt đầu đánh thức Hồ Mỹ đang ngủ ngon lành.
Bảo cô ấy ra ngoài cùng với chúng tôi, nhưng cô ấy chỉ nheo nheo mắt, sau đó tiếp tục nằm bò ra mà ngủ.
Từ mấy ngày trước, sau khi Hồ Mỹ hấp thu yêu đan của Nhện Quỷ, cô ấy bắt đầu trở nên thích ngủ.
Đối với loài thích ngủ như cô ấy, có thể cho rằng đây cũng là một hình thức tu luyện.
Bởi vì cách tu luyện giữa động vật và đạo sĩ con người như chúng tôi có sự khác biệt rất lớn.
Tôi thấy cô ấy không thèm đứng dậy, cũng không để ý tới Hồ Mỹ nữa.
Vì thế tôi đi theo lão Phong, đi thẳng ra khỏi cửa.
Sau khi mở cửa ra, đã thấy Ngô Hưng Long cười ha hả: “Hai người anh em, rượu và thức ăn đã được chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi thôi!”
Tôi và lão Phong cùng gật đầu, đồng loạt trả lời “được”.
Nhưng mà chỉ ngay sau đó, Ngô Hưng Long liền chỉ vào bức tường vây cách đó không xa: “Hai vị, bức tường này bị làm sao vậy? Hai người có biết không?”
Tôi chỉ cười “Ha hả”, lão Phong lại nhanh nhảu trả lời: “Nhị sư huynh của anh đập đấy!”
“Nhị sư huynh của tôi, là Tả Bào Hao đã tới đây ư?”
“Ừ, anh ta đã tới, còn suýt chút nữa nện vỡ cả bức tường vây này!”
Lão Phong thản nhiên thốt ra một câu như vậy.
Ngô Hưng Long lập tứ lộ ra vẻ mặt khó hiểu, ở trong môn phái, anh ấy gần như là chung phe với đại sư huynh Dương Tấn của mình.
Vì vậy cũng có chút đối nghịch với nhị sư huynh Tả Bào Hao. Cho nên anh ấy phải truy hỏi đến cùng, xem đã có chuyện gì xảy ra.
Chúng tôi chỉ đành kể lại hết những gì đã xảy ra sau khi Ngô Hưng Long và Dương Tuyết rời đi.
Ngô Hưng Long nghe xong, đầu tiên là phẫn nộ, sau đó chính là khiếp sợ, cuối cùng là hoảng sợ.
Anh ấy đương nhiên biết nhị sư huynh mình có đạo hạnh đến đâu.
Nhưng, nhưng, vị nhị sư huynh kia đã bị một chưởng của tôi đánh bay, còn suýt chút nữa bị đập nát cả bức tường vây.
Sức mạnh đến bậc này, rốt cuộc tu vi đã đạt được cảnh giới nào rồi?
Tuy nhiên, anh ấy chỉ kinh ngạc mất một lúc, sau đó chúng tôi đã cùng tới nhà ăn.
Rất nhiều đệ tử của phái Võ Đang đã quay trở về sư môn, lúc này họ đang ngồi túm tụm lại thành từng nhóm để nói chuyện phiếm.
Nhưng phần lớn bọn họ đều là đệ tử ngoại môn.
Ngô Hưng Long bước vào, chào hỏi các vị sư huynh đệ của mình, rồi dẫn chúng tôi đi thẳng vào một phòng đặt riêng.
Bên trong phòng đạt riêng, đã có hai người Dương Tấn, Dương Tuyết đang chờ sẵn, ngoài ra, còn có cả Thừa Can đạo trưởng - người đã lâu chưa gặp.
Thấy chúng tôi tới, ba người bọn họ đều đồng loạt đứng lên…
*****
Tôi và lão Phong nhìn thấy Vương Thừa Càn - Khởi Can đạo trưởng, vẫn có vài phần tôn trọng.
Lúc trước, khi chúng tôi rời khỏi thị trấn Thanh Thạch, ông ấy cũng đã từng giúp đỡ chúng tôi.
Cho nên, chúng tôi đồng loạt chào hỏi: “Khởi Can đạo trưởng!”
Vừa nói, hai người chúng tôi vừa chắp tay với đạo trưởng.
Khởi Can đạo trưởng mỉm cười: “Hai vị tiểu hữu, mau, mời ngồi…”
Tôi và lão Phong gật đầu, rồi ra hiệu chào hỏi với mấy người Dương Tấn, sau đó mới ngồi xuống.
Khởi Can đạo trưởng vẫn tiếp tục mỉm cười: “Bần đạo nghe Tuyết Nhi nói, các cậu đã tới phái Võ Đang, là vì chuyện đánh giá đó sao?”
Tôi và lão Phong cũng thẳng thắn gật đầu:
“Không sai, chúng tôi tới đây là vì bài đánh giá.
Như vậy, chúng tôi cũng có thể nắm giữ được hướng phát triển của Đạo môn!”
Khởi Can đạo trưởng khẽ gật đầu.
“Cái này thì dễ, việc này do Khởi Khôn – sư đệ của tôi quản lý. Ngày mai, hai người các cậu cứ đến thẳng Bạch Vân Cung là được.”
Đối với chuyện này, tôi và lão Phong đương nhiên đã biết từ sớm.
Nhưng lúc này, chúng tôi vẫn gật đầu và nói lời cảm ơn.
Dương Tấn cũng mỉm cười, nói tiếp lời: “Nếu người đã đến đông đủ, vậy chúng ta cùng dùng bữa thôi!”
Nói rồi, anh ấy mời mọi người cùng dùng bữa.
Kỳ thật tôi và lão Phong đã sớm thấy đói bụng rồi, nên lúc này cũng chẳng ngại ngùng nữa.
Món ăn không có nhiều, nhưng đều là đặc sản địa phương.
Rượu tôi uống cũng là rượu gạo do phái Võ Đang tự nấu, vị rượu cũng rất ngon.
Dương Tuyết ngồi bên cạnh rất vui vẻ, thỉnh thoảng còn rót rượu cho chúng tôi.
Chúng tôi cùng nói trò chuyện về đủ thứ trên khắp trời nam đất bắc, Khởi Can đạo trưởng chỉ ngồi nghe, thi thoảng thì bật cười “ha ha”.
Nhưng cuối cùng, lại nhắc tới chuyện của Tả Bào Hao vào chiều nay.
Khởi Can đạo trưởng lập tức hừ lạnh một tiếng: “Tên Tả Bào Hao này thật chẳng có chút quy củ nào cả!”
Nhưng khi đạo trưởng vừa dứt lời, thì ở phía phòng riêng bên cạnh, lại bỗng truyền tới một giọng của một ông lão: “Ngũ sư đệ, cậu nói ai không quy củ vậy?”
Âm thanh này không lớn nhưng, nhưng rất vang.
Tất cả chúng tôi ngồi trong phòng riêng, cũng đều nghe rõ được câu nói ấy.