Sắc mặt của Khởi Can đạo trưởng cùng mấy người Dương Tấn đều khẽ thay đổi.
Dương Tuyết kinh ngạc thốt lên: “Đại trưởng lão.”
Sắc mặt của Khởi Can đạo trưởng hơi sững sờ: “Sư huynh.”
“Hừ, cũng biết tôi là sư huynh của cậu sao!
Bào Hao có quy tắc hay không, bận đạo là người rõ nhất, còn chưa tới lượt cậu xen miệng vào…”
Vừa dứt lời, một luồng áp lực vô hình bỗng nhiên ập tới.
Thứ ập tới không phải là đạo khí, mà chính là một luồng tấn công về tinh thần.
Trong phút chốc, nguyên thần của tôi liền cảm nhận được sự run rẩy, tinh thần lực của tôi đã chịu cảm giác áp bạch cực lớn.
Cứ như thể bạn đang bị người ta dùng một tấm ván gỗ ép chặt xuống đất, lại còn không ngừng dùng sức đè bạn xuống.
Cảm giác này rất khó chịu.
Trong nháy mắt, tôi cũng cảm thấy rất sợ hãi.
Có thể sử dụng tinh thần lực để tấn công, nhất định tu vi phải trên mức Đạo Tôn.
Bởi vì chỉ khi đạt tới cảnh giới Đạo Tôn, mới có thể tu luyện nguyên thần, cũng có thể thi triển được đòn tấn công bằng tinh thần lực.
Tôi đột nhiên thở mạnh, dồn tinh thần lực của mình lại, cố gắng ngăn cản luồng áp lực này.
Tuy nhiên những người còn lại xung quanh tôi lại đều lộ ra vẻ khó chịu.
Dương Tuyết, Dương Tấn, lão Phong cùng với Khởi Can đạo trưởng, đều ngồi xụi lơ trên ghế.
Toàn thân họ vô lực, liên tục thở hổn hển, trên người không ngừng đổ mồ hôi.
Trong miệng họ cũng không thể phát ra tiếng kêu, chỉ có thể mở to hai mắt, lộ ra vẻ sợ hãi.
Xét về mặt tinh thần, tôi đã chịu một lực áp bức rất mạnh, giống như đang gặp ác mộng vậy, cuối cùng còn như bị bóng đè nằm nằm chặt trên giường.
Đây là cuộc tấn công về mặt nguyên thần, nghiền áp tinh thần lực của chúng tôi.
Đạt được tới cảnh giới này, tu vi này…
Về cơ bản, gọi những người như vậy là siêu nhân cũng không quá.
Bởi vì người như vậy, đã chạm vào quy luật nào đó của Thiên Đạo rồi.
Ở cổ đại, đã có thể được gọi là “Người tu tiên”.
Đòn tấn công này quả là cường đại.
Giờ phút này…
Ngoại trừ tôi ra, tất cả mọi người có mặt trong phòng đều vị áp chế.
Nhưng đang lúc tôi còn kinh ngạc, thì ở phòng bên cạnh, giọng kia lại truyền tới:
“Ah? Tuổi còn nhỏ, sao lại có được nguyên thần lực mạnh tới như vậy?
Khó trách có thể đánh bại được Bào Hao, quả nhiên là người có thiên phú tuyệt vời…”
Tôi cau mày, hai tay hợp ấn, dốc toàn lực để ngăn cản.
Dù đã làm như vậy, gân xanh người người tôi vẫn không ngừng nổi lên, cả người đổ mồ hôi.
Tuy rằng bị áp chế rất khó chịu, nhưng tôi vẫn có thể nói chuyện:
“Ông, ông chính là sư phụ của Tả Bào Hao, Đại, Đại trưởng lão, của, của phái Võ Đang sao?”
“Hừ, đúng là bần đạo.”
“Hừ, xem ra ông và đồ đệ, đồ đệ của mình cũng là một loại, không phải, không phải cái gì thứ tốt…”
Tôi nói thẳng không cố kỵ, căn bản là tôi cũng không sợ người này.
Dương Tấn, Dương Tuyết, Khởi Can đạo trưởng ngồi bên cạnh nghe được lời của tôi, sắc mặt càng thay đổi lớn.
Ở trong phái Võ Đang, Đại trưởng lão này có tiếng là hay bênh vực người của mình.
Hơn nữa, người này cũng nổi tiếng là cực kỳ thù dai, nếu đắc tội với ông ta ở trong tông môn, tuy rằng chưa đến mức phải mất mạng, nhưng tuyệt đối cũng chẳng thể hưởng ngày lành.
Lúc này tôi lại còn mắng ông ta, vậy chẳng khác nào tự rước vạ vào người sao?
Khởi Can đạo trưởng muốn mở miệng nhắc nhở tôi, nhưng căn bản không thể nói ra thành lời.
Ông ấy chỉ có thể trừng to mắt mà nhìn tôi chằm chằm.
Đại trưởng lão của phái Võ Đang ngồi ở phòng bên nghe xong, hừ lạnh một tiếng:
“Thiên phú quả là không tồi, nhưng lại không biết tiến biết lùi.
Hôm nay, bần đạo sẽ thay mặt sư phụ của cậu, dạy cho cậu hiểu thế nào được gọi là tôn sư trọng đạo.”
Khi lời cuối cùng vừa dứt, ngữ khí của ông ta trầm xuống một chút.
Hơn nữa, vừa dứt lời, một cỗ tinh thần lực càng cường đại hơn lại áp tới.
Dưới loại áp lực vô hình như vậy, ngoại trừ tôi, không ai có thể cảm nhận được.
Khung cảnh bốn phía vẫn như cũ…
Bốn phía cũng giống như bình thường, trừ phi có được đạo tôn cấp bậc cường giả ở.
Trừ khi có một vị cường giả cấp Đạo Tôn ở đây, nếu không, sẽ không thể nào nhận ra ở đây có một cỗ tinh thần lực cường đang ập tới.
Cổ tinh thần lực đột nhiên giáng xuống, khiến cho tôi cảm thấy như bị núi Thái Sơn đè lên, chẳng thể thở nổi.
Toàn thân tôi đã khó chịu tới cực điểm, dường như bị người ta siết chặt cổ, đến cả hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Nhưng tôi vẫn cố nghiến chặt răng, lợi dụng tinh thần lực của mình để chống lại…
Điều này làm Đại trưởng lão của phái Võ Đang cũng phải kinh hãi dị thường.
Tu vi hiện tại của ông ấy đang ở bực Đạo Tôn trung kỳ, sức mạnh có thể nói là vô cùng cường hãn.
Trong Đạo môn hiện tại, cũng có thể xưng hùng một phương.
Thế mà hôm nay, khi đối đầu với một đạo sĩ mới chỉ có đạo hạnh bậc Đạo Vương, ông ta lại phát hiện ra, nguyên thần tự thân của mình lại không thể nào áp chế được đối phương.
Tuy rằng nguyên thần của đối phương yếu hơn, nhưng cực kỳ cứng cỏi, hơn nữa, so với các đạo sĩ cùng thế hệ, nguyên thần của người này mạnh hơn nhiều.
Càng đáng sợ hơn chính là, tuy người này mới chỉ đạt được tới cảnh giới Đạo Vương, nhưng lại có thể khống chế được tinh thần lực.
Điều này đã làm cho ông ta trông mà kinh hãi.
Chỉ những vị cường giả đạt được tu vi bậc Đạo Tôn trở lên, mới có thể bắt đầu tu hành tinh thần lực.
Ai có tài lắm, thì cũng phải đạt được tới cảnh giới Đạo Tông hậu kỳ mới có thể làm được.