Nói xong, Phi Hồng chân nhân liền xoay người rời đi.
Khởi Can đạo trưởng không dám chậm trễ, ngay khi ông ấy mới gia nhập Võ Đang, Phi Hồng chân nhân đã cao thủ nổi tiếng khắp giang hồ rồi.
Đối với Phi Hồng chân nhân, Khởi Can đạo trưởng không chỉ có sự sùng bái và ngưỡng mộ đơn thuần, mà càng nhiều hơn là sự sùng bái.
Lúc này, ông ấy chỉ quay lại chào tôi và lão Phong một tiếng, rồi vội vã đi theo Phi Hồng chân nhân ra ngoài.
Như thế, phòng bên chỉ còn lại năm người, đó là: tôi, lão Phong, Dương Tuyết cùng Dương Tấn, Ngô Hưng Long.
Dương Tấn thấy trong phòng lại rơi vào im lặng, ho khan hai tiếng, rời giơ cao chén rượu trong tay, nói: “Hai vị, chúng ta tiếp tục thôi…”
Thấy thế, tôi và lão Phong chỉ nhìn nhau cười, rồi cũng bưng chén rượu của mình lên.
Sau đó, chúng tôi tiếp tục ăn uống trong phòng riêng, mọi chuyện vừa xảy ra trước đó chỉ như một nốt nhạc đệm mà thôi.
Điều tôi không bao giờ ngờ tới là chỉ ngay khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ trang mạng xã hội của Đạo Minh đã bùng nổ.
Một số đệ tử ngoại môn và đệ tử ký danh của phái Võ Đang đã liên tục đăng bài.
Trong đó, có một số dòng giật tít như: Đinh Phàm bất ngờ xuất hiện tại Võ Đang, thế mà dám đấu thần thức với Đại trưởng lão của phái tôi…
Đinh Phàm có tu vi đến bậc nào? Thế mà có thể ép ngược lại Đại trưởng lão phái tôi, khiến ông ấy phải hộc máu…
Đại trưởng lão phái tôi thảm bại dưới tay Đinh Phàm…
Đinh Phàm, người mới đạt tới cảnh giới Đạo Vương, thế nhưng có thể tu luyện nguyên thần, sức mạnh thần thức có thể sánh ngang với một vị tiền bối có cấp bậc Đạo Tôn…
Đinh Phàm là người phương nào, vì sao lại mạnh đến như thế?
Những chủ đề giật tít này nhanh chóng thu hút sự chú ý của các đệ tử từ các môn phái trong Đạo môn và giới tán tu.
Khi nhìn thấy nội dung, tất cả mọi người đều có chung một biểu cảm, đó là kinh hãi vô cùng, khiếp sợ không ngừng.
Kế đến là không dám tin, có đánh chết cũng không tin nổi…
*****
Đối với những chuyện xảy ra trên các trang mạng xã hội của Đạo môn, dù sao tôi cũng chẳng biết được ngay.
Bởi vì lúc này, tôi còn chưa đủ điều kiện để gia nhập vào nhóm ấy, còn chưa hoàn thành được bài đánh giá.
Mặc dù cả ngày nay, tới tối nay, tôi đều gặp phải những chuyện không được vui cho lắm.
Nhưng nói tóm lại, thì tôi vẫn khá tốt.
Dương Tuyết cùng Dương Tấn và Ngô Hưng Long chiêu đãi hai chúng tôi rất nhiệt tình.
Năm người chúng tôi uống rượu tới tận khuya mới chịu kết thúc.
Đã lâu rồi tôi chưa uống nhiều rượu như vậy, vì thế cả người tôi lúc này đều mơ mơ màng màng.
Dương Tấn cùng Ngô Hưng Long đã đưa hai người chúng tôi quay trở về phòng, sau đó mới rời đi.
Cả tôi và lão Phong đều say bí tỉ, vừa nằm lên giường là đã lăn ra ngủ, còn chưa kịp đánh răng rửa mặt.
Phải đến giữa buổi trưa hôm sau, hai người chúng tôi mới tỉnh dậy được.
Khi tôi mở di động ra, phát hiện Dương Tuyết đã gửi tin nhắn cho mình.
Bảo sau khi tôi tỉnh ngủ, thì hãy liên hệ với cô ấy, đến lúc đó Dương Tuyết sẽ đưa hai người chúng tôi đi đánh giá.
Sau khi đánh răng rửa mặt xong, tôi liền nhắn một tin trả lời Dương Tuyết.
Dương Tuyết thấy chúng tôi đã tỉnh ngủ, lại đang là giữa trưa, đã bảo chúng tôi đến thẳng nhà ăn để dùng bữa, sau đó mới đi đánh giá.
Tối hôm qua tôi chỉ uống rượu, bụng đã sớm đói meo rồi.
Cho nên tôi và lão Phong cũng không chần chờ, trực tiếp đi về hướng nhà ăn của phái Võ Đang.
Hôm nay, rõ ràng đệ tử của phái Võ Đang đã quay về sư môn nhiều hơn. Rất nhiều người đã cấp tốc quay trở về trong đêm hôm qua
Trên đường đi, tôi phát hiện ra có rất nhiều đệ tử đang chỉ chỉ trỏ trỏ vào tôi và lão Phong.
Có một số người còn mỉm cười, chắp tay chào hai người chúng tôi.
Tôi và lão Phong đang làm khách ở Võ Đang, thấy các vị đạo hữu tại Võ Đang thân thiện như vậy, cũng chẳng cảm thấy có gì lạ.
Vì thế gặp ai chúng tôi cũng mỉm cười đáp lại, cũng ôm quyền chào hỏi.
Chờ sau khi chúng tôi đến được nhà ăn, mới phát hiện ra càng có nhiều người chú ý tới hai chúng tôi hơn.
Thậm chí, họ còn thì thầm với nhau: “Tới rồi, tới rồi…”
“Cái gì tới?”
“Đinh Phàm đấy! Là người có sức mạnh siêu việt, tối hôm qua đã dùng thần thức đánh bại Đại trưởng lão…”
“Chết tiệt, chính là cậu nhóc này à!”
“Đây là người trẻ tuổi mạnh nhất Đạo môn, đã đánh bại đại sư huynh đó sao?”
“Cậu nhóc kia trông còn chẳng đẹp trai bằng tôi, thế mà lại có thể trâu bò được đến vậy à!”
“Cho xin đi, mẹ kiếp, cậu lớn lên có khác gì khủng long không, thế mà cũng dám tự nhận là đẹp trai à?”
“…”
Đủ các lời bàn tán, thượng vàng hạ cám, tập hợp lại một chỗ.
Nhưng đa phần là đang bàn tới về chuyện tôi dùng thần thức quyết đấu với Đại trưởng lão phái Võ Đang, Phi Hà chân nhân vào tối hôm qua.
“Đinh Phàm, bên này…”
Một âm thanh truyền tới, tôi nhìn theo hướng âm thanh phát ra.
Phát hiện Dương Tuyết đang đứng trước cửa vào sảnh nhà ăn, vẫy tay ra hiệu với chúng tôi.
Tôi và lão Phong đi thẳng qua đó, bên trong sảnh, người ít hơn rất nhiều.
Nơi này, chỉ có những đệ tử nội môn, đệ tử nội môn ký danh và trưởng lão mới có thể bước vào.
Tôi cùng lão Phong cũng coi như là khách, cho nên có thể bước thẳng vào trong.
Đồ ăn đã chuẩn bị xong, chỉ có ba món, tương đối đơn giản.
Ngô Hưng Long cũng ở đây.
Vừa thấy hai chúng tôi, anh ấy đã cất tiếng chào hỏi, rồi ra hiệu cho hai người chúng tôi ngồi xuống.